古诗词

李言恭

访杨逸人山居

李言恭

野人高卧处,只在白云颠。yě rén gāo wò chù,zhǐ zài bái yún diān。
绝壁疑无路,深林忽有烟。jué bì yí wú lù,shēn lín hū yǒu yān。
门开千树上,犬吠一峰前。mén kāi qiān shù shàng,quǎn fèi yī fēng qián。
尔亦扬雄辈,山中独草《玄》。ěr yì yáng xióng bèi,shān zhōng dú cǎo xuán。

晓渡

李言恭

烟树晓栖鸦,长汀带白沙。yān shù xiǎo qī yā,zhǎng tīng dài bái shā。
中流聊击楫,新水快浮槎。zhōng liú liáo jī jí,xīn shuǐ kuài fú chá。
云与人争渡,春随客到家。yún yǔ rén zhēng dù,chūn suí kè dào jiā。
遥知飞彩日,开满石城花。yáo zhī fēi cǎi rì,kāi mǎn shí chéng huā。

晓发应城

李言恭

古道风烟接,天涯晓梦迷。gǔ dào fēng yān jiē,tiān yá xiǎo mèng mí。
猿啼千树露,人过一村鸡。yuán tí qiān shù lù,rén guò yī cūn jī。
远浦余灯暗,隔林残月低。yuǎn pǔ yú dēng àn,gé lín cán yuè dī。
此时有高卧,予独愧羁栖。cǐ shí yǒu gāo wò,yǔ dú kuì jī qī。

汉江城楼

李言恭

楼阁依山出,城高逼太空。lóu gé yī shān chū,chéng gāo bī tài kōng。
帆樯入烟雾,波浪过帘栊。fān qiáng rù yān wù,bō làng guò lián lóng。
灯火深林里,星河流水中。dēng huǒ shēn lín lǐ,xīng hé liú shuǐ zhōng。
人家半渔者,蓑笠挂秋风。rén jiā bàn yú zhě,suō lì guà qiū fēng。

村晚

李言恭

山下数声犬吠,村中几处人归。shān xià shù shēng quǎn fèi,cūn zhōng jǐ chù rén guī。
短笛醉横牛背,斜阳正对柴扉。duǎn dí zuì héng niú bèi,xié yáng zhèng duì chái fēi。

山居乐二首

李言恭

一径杳无车马,万山忽有人家。yī jìng yǎo wú chē mǎ,wàn shān hū yǒu rén jiā。
相问不知岁月,惟见开花落花。xiāng wèn bù zhī suì yuè,wéi jiàn kāi huā luò huā。

山居乐二首

李言恭

夜静白云鹤睡,春深红树莺啼。yè jìng bái yún hè shuì,chūn shēn hóng shù yīng tí。
若问幽栖何处,胡麻流出山溪。ruò wèn yōu qī hé chù,hú má liú chū shān xī。