古诗词

邵宝

得章司成枫山先生书

邵宝

司成书自道卿传,千里枫山越四年。sī chéng shū zì dào qīng chuán,qiān lǐ fēng shān yuè sì nián。
风雨梦从初起处,江湖心在未归前。fēng yǔ mèng cóng chū qǐ chù,jiāng hú xīn zài wèi guī qián。
数盘谷可容君筑,万里门曾泊我船。shù pán gǔ kě róng jūn zhù,wàn lǐ mén céng pō wǒ chuán。
闻说临风多感慨,乾坤回首一茫然。wén shuō lín fēng duō gǎn kǎi,qián kūn huí shǒu yī máng rán。

戊寅八月以容春集托乔司马寄王中丞虎谷越岁司马以集还因得中丞之讣

邵宝

隔岁书回不拆封,惊闻虎谷失髯翁。gé suì shū huí bù chāi fēng,jīng wén hǔ gǔ shī rán wēng。
风骚辽阔遗音在,江汉萧条老眼空。fēng sāo liáo kuò yí yīn zài,jiāng hàn xiāo tiáo lǎo yǎn kōng。
壮志欲从汾左右,清声曾动陜西东。zhuàng zhì yù cóng fén zuǒ yòu,qīng shēng céng dòng xiá xī dōng。
七年又洒柴墟泪,屈指交游俯仰中。qī nián yòu sǎ chái xū lèi,qū zhǐ jiāo yóu fǔ yǎng zhōng。

守溪公惠洞庭新茶侑以长句奉谢

邵宝

洞庭春茗过湖来,阁老新诗手自裁。dòng tíng chūn míng guò hú lái,gé lǎo xīn shī shǒu zì cái。
锡谷泉应将撱石,玉川风欲问蓬莱。xī gǔ quán yīng jiāng wěi shí,yù chuān fēng yù wèn péng lái。
竹垆纵有僧堪借,梧几曾无客与陪。zhú lú zòng yǒu sēng kān jiè,wú jǐ céng wú kè yǔ péi。
何日山中寻旧约,莫釐高处一登台。hé rì shān zhōng xún jiù yuē,mò lí gāo chù yī dēng tái。

悼沈提学休翁

邵宝

江东回首复湖南,到处春风许我参。jiāng dōng huí shǒu fù hú nán,dào chù chūn fēng xǔ wǒ cān。
万里无槎心独往,千钧有笔力能堪。wàn lǐ wú chá xīn dú wǎng,qiān jūn yǒu bǐ lì néng kān。
凤皇台远空魂梦,黄鹤楼高绝笑谈。fèng huáng tái yuǎn kōng hún mèng,huáng hè lóu gāo jué xiào tán。
最忆牵衣相别地,碧瞳如水鬓䰐鬖。zuì yì qiān yī xiāng bié dì,bì tóng rú shuǐ bìn lán sān。

松坛午坐与送茶诸僧

邵宝

竹里风来生昼凉,况逢时节近端阳。zhú lǐ fēng lái shēng zhòu liáng,kuàng féng shí jié jìn duān yáng。
也知城外尘能少,却道山中日更长。yě zhī chéng wài chén néng shǎo,què dào shān zhōng rì gèng zhǎng。
云壑飞泉频倚杖,松坛磐石漫焚香。yún hè fēi quán pín yǐ zhàng,sōng tán pán shí màn fén xiāng。
老僧供茗浑忘味,好向嵩峰问溥光。lǎo sēng gōng míng hún wàng wèi,hǎo xiàng sōng fēng wèn pǔ guāng。

答姜士元用舒国裳韵

邵宝

归舟不见急流难,曾向严滩濯我冠。guī zhōu bù jiàn jí liú nán,céng xiàng yán tān zhuó wǒ guān。
何处世情非滟滪,几时尘梦不漪澜。hé chù shì qíng fēi yàn yù,jǐ shí chén mèng bù yī lán。
山中松子秋还落,海上桃根晚更蟠。shān zhōng sōng zi qiū hái luò,hǎi shàng táo gēn wǎn gèng pán。
遥想栖贤云雾里,定依北斗望长安。yáo xiǎng qī xián yún wù lǐ,dìng yī běi dòu wàng zhǎng ān。

用杜韵寄李剑州

邵宝

病馀岑寂向林邱,消息欣传李剑州。bìng yú cén jì xiàng lín qiū,xiāo xī xīn chuán lǐ jiàn zhōu。
蜀道巳通今四海,禹疆还识古诸侯。shǔ dào sì tōng jīn sì hǎi,yǔ jiāng hái shí gǔ zhū hóu。
孤城力起千家市,短札情随万里舟。gū chéng lì qǐ qiān jiā shì,duǎn zhá qíng suí wàn lǐ zhōu。
我亦旧游忘未得,梦魂长绕紫薇楼。wǒ yì jiù yóu wàng wèi dé,mèng hún zhǎng rào zǐ wēi lóu。

答陈宪使文鸣过访不遇

邵宝

黄梅雨过绿秧齐,日向山庄路不迷。huáng méi yǔ guò lǜ yāng qí,rì xiàng shān zhuāng lù bù mí。
万里仙槎还海上,十年清梦几湖西。wàn lǐ xiān chá hái hǎi shàng,shí nián qīng mèng jǐ hú xī。
太行碑刻看新打,岳麓书签忆旧题。tài xíng bēi kè kàn xīn dǎ,yuè lù shū qiān yì jiù tí。
谢客也知非此客,却教泉酿负蒸藜。xiè kè yě zhī fēi cǐ kè,què jiào quán niàng fù zhēng lí。

文鸣报书久不至

邵宝

江船连夜发蓉湖,三宿封书报尚无。jiāng chuán lián yè fā róng hú,sān sù fēng shū bào shàng wú。
夏榻梦魂便客少,晚舆游兴对僧孤。xià tà mèng hún biàn kè shǎo,wǎn yú yóu xīng duì sēng gū。
惊风骤雨常怀楚,丽水佳山又过吴。jīng fēng zhòu yǔ cháng huái chǔ,lì shuǐ jiā shān yòu guò wú。
欲向诗囊问奇句,瓜州回首渺烟芜。yù xiàng shī náng wèn qí jù,guā zhōu huí shǒu miǎo yān wú。

和乔司马三首梅花水

邵宝

梅花不见见清痕,何处还堪索笑言。méi huā bù jiàn jiàn qīng hén,hé chù hái kān suǒ xiào yán。
云影逗风俱澹荡,波声流月自潺湲。yún yǐng dòu fēng jù dàn dàng,bō shēng liú yuè zì chán yuán。
湖山韵绝弦长断,洛浦香销佩独存。hú shān yùn jué xián zhǎng duàn,luò pǔ xiāng xiāo pèi dú cún。
春到江南无限树,不须临水赋招魂。chūn dào jiāng nán wú xiàn shù,bù xū lín shuǐ fù zhāo hún。

和乔司马三首梅花水

邵宝

观音阁下江水深,阁上丹崖知几寻。guān yīn gé xià jiāng shuǐ shēn,gé shàng dān yá zhī jǐ xún。
安能羽翼一飞上,独凭阑干时放吟。ān néng yǔ yì yī fēi shàng,dú píng lán gàn shí fàng yín。
鸟去却留云栈影,潮来还起石钟音。niǎo qù què liú yún zhàn yǐng,cháo lái hái qǐ shí zhōng yīn。
十年老眼今如梦,遥为岩翁重此临。shí nián lǎo yǎn jīn rú mèng,yáo wèi yán wēng zhòng cǐ lín。

和乔司马三首梅花水

邵宝

钟山西引一峰高,云磴盘纡步不劳。zhōng shān xī yǐn yī fēng gāo,yún dèng pán yū bù bù láo。
画里楼台复钟鼓,望中城市有林皋。huà lǐ lóu tái fù zhōng gǔ,wàng zhōng chéng shì yǒu lín gāo。
江流入海初奔放,世路怀人更郁陶。jiāng liú rù hǎi chū bēn fàng,shì lù huái rén gèng yù táo。
却倚崔嵬发长啸,松风何处起秋涛。què yǐ cuī wéi fā zhǎng xiào,sōng fēng hé chù qǐ qiū tāo。

夏吏部于中以諌除名访予里第予避暑山中闻而赋此

邵宝

南归吏部一方巾,冉水东头访病人。nán guī lì bù yī fāng jīn,rǎn shuǐ dōng tóu fǎng bìng rén。
万里孤槎浮海梦,片言九死报君身。wàn lǐ gū chá fú hǎi mèng,piàn yán jiǔ sǐ bào jūn shēn。
风从远道来应好,暑向深山避却真。fēng cóng yuǎn dào lái yīng hǎo,shǔ xiàng shēn shān bì què zhēn。
从此著书应满室,草堂深闭楚江春。cóng cǐ zhù shū yīng mǎn shì,cǎo táng shēn bì chǔ jiāng chūn。

舒翰林国裳过锡病不能来其人来言之

邵宝

病客舟中不著巾,山中而我亦怀人。bìng kè zhōu zhōng bù zhù jīn,shān zhōng ér wǒ yì huái rén。
平生温饱元非志,万死艰危尚有身。píng shēng wēn bǎo yuán fēi zhì,wàn sǐ jiān wēi shàng yǒu shēn。
风力南溟看独近,潮声东海听初真。fēng lì nán míng kàn dú jìn,cháo shēng dōng hǎi tīng chū zhēn。
也知梦转沧江晚,正想胪传玉殿春。yě zhī mèng zhuǎn cāng jiāng wǎn,zhèng xiǎng lú chuán yù diàn chūn。

万汝信与国裳同舟用韵再寄

邵宝

一封书上几沾巾,道路争传国有人。yī fēng shū shàng jǐ zhān jīn,dào lù zhēng chuán guó yǒu rén。
云雾政勤瞻斗念,风波还重渡江身。yún wù zhèng qín zhān dòu niàn,fēng bō hái zhòng dù jiāng shēn。
吴门晚树舟边近,楚泽秋兰佩后真。wú mén wǎn shù zhōu biān jìn,chǔ zé qiū lán pèi hòu zhēn。
却忆匡庐弦诵地,五峰回首不胜春。què yì kuāng lú xián sòng dì,wǔ fēng huí shǒu bù shèng chūn。

晚凉

邵宝

晚凉幽兴为谁多,闻道灵旗巳渡河。wǎn liáng yōu xīng wèi shuí duō,wén dào líng qí sì dù hé。
露咽微吟还蟋蟀,雨添新韵到蕖荷。lù yàn wēi yín hái xī shuài,yǔ tiān xīn yùn dào qú hé。
窗前梦醒风初定,枕上诗成月己过。chuāng qián mèng xǐng fēng chū dìng,zhěn shàng shī chéng yuè jǐ guò。
从此炎蒸应尽退,不须频问夜如何。cóng cǐ yán zhēng yīng jǐn tuì,bù xū pín wèn yè rú hé。

寄莫如山

邵宝

五更梦醒忆南沙,只尺天分路两涯。wǔ gèng mèng xǐng yì nán shā,zhǐ chǐ tiān fēn lù liǎng yá。
诗草往来凭稚子,春光深浅问梅花。shī cǎo wǎng lái píng zhì zi,chūn guāng shēn qiǎn wèn méi huā。
节临雨水初飞雪,路阻山泉未试茶。jié lín yǔ shuǐ chū fēi xuě,lù zǔ shān quán wèi shì chá。
画里西湖皆幻景,似闻高兴在东家。huà lǐ xī hú jiē huàn jǐng,shì wén gāo xīng zài dōng jiā。

得如山和章兼荷踏雪见过用前韵

邵宝

雪后相过屐印沙,美人望不在天涯。xuě hòu xiāng guò jī yìn shā,měi rén wàng bù zài tiān yá。
九峰西照双溪水,万树东风一夜花。jiǔ fēng xī zhào shuāng xī shuǐ,wàn shù dōng fēng yī yè huā。
天台客去方燖橘,阳羡书来未寄茶。tiān tái kè qù fāng xún jú,yáng xiàn shū lái wèi jì chá。
留得山翁曾共醉,数杯今雨对诗家。liú dé shān wēng céng gòng zuì,shù bēi jīn yǔ duì shī jiā。

送朱工部请告归上虞

邵宝

记得逢君在乐平,新凉庭院碧梧清。jì dé féng jūn zài lè píng,xīn liáng tíng yuàn bì wú qīng。
周官六典曾司寇,禹贡三江又水衡。zhōu guān liù diǎn céng sī kòu,yǔ gòng sān jiāng yòu shuǐ héng。
泽国烟波吟里兴,云林风日病馀情。zé guó yān bō yín lǐ xīng,yún lín fēng rì bìng yú qíng。
西兴渡口犹回首,闻道秋潮昨夜生。xī xīng dù kǒu yóu huí shǒu,wén dào qiū cháo zuó yè shēng。

寄张汝立

邵宝

别来风雨梦初醒,两对山中春草庭。bié lái fēng yǔ mèng chū xǐng,liǎng duì shān zhōng chūn cǎo tíng。
江汉无情衰可墨,春秋有法简能青。jiāng hàn wú qíng shuāi kě mò,chūn qiū yǒu fǎ jiǎn néng qīng。
笔将点易劳君送,琴欲赓歌起我听。bǐ jiāng diǎn yì láo jūn sòng,qín yù gēng gē qǐ wǒ tīng。
闻道儒台虚席在,何时尊酒海天亭。wén dào rú tái xū xí zài,hé shí zūn jiǔ hǎi tiān tíng。