古诗词

邵宝

西庵

邵宝

西庵一里路逶迤,乘兴行看石上诗。xī ān yī lǐ lù wēi yí,chéng xīng xíng kàn shí shàng shī。
松问栽年无应者,水寻来处有逢时。sōng wèn zāi nián wú yīng zhě,shuǐ xún lái chù yǒu féng shí。
竹垆故是茶经缺,藜杖真于野服宜。zhú lú gù shì chá jīng quē,lí zhàng zhēn yú yě fú yí。
珍重前修游赏地,青山应笑我生迟。zhēn zhòng qián xiū yóu shǎng dì,qīng shān yīng xiào wǒ shēng chí。

施平乐还自京师亟来问余余病未能亟答也先之以诗

邵宝

两看去雁一来鸿,今雨丰姿旧雨同。liǎng kàn qù yàn yī lái hóng,jīn yǔ fēng zī jiù yǔ tóng。
老欲致君还读律,远将之郡更观风。lǎo yù zhì jūn hái dú lǜ,yuǎn jiāng zhī jùn gèng guān fēng。
瓣香且吊唐廷尉,尊酒仍赓陆放翁。bàn xiāng qiě diào táng tíng wèi,zūn jiǔ réng gēng lù fàng wēng。
稍待秋清予病减,煮茶题竹听松东。shāo dài qiū qīng yǔ bìng jiǎn,zhǔ chá tí zhú tīng sōng dōng。

海棠

邵宝

道上无心问喘牛,海棠花下步还休。dào shàng wú xīn wèn chuǎn niú,hǎi táng huā xià bù hái xiū。
崇光空照三更烛,定惠真维两日舟。chóng guāng kōng zhào sān gèng zhú,dìng huì zhēn wéi liǎng rì zhōu。
梅褪残妆烦晓画,柳萦新态恨春囚。méi tuì cán zhuāng fán xiǎo huà,liǔ yíng xīn tài hèn chūn qiú。
寻常有眼能青白,桃李纷纷麓更邱。xún cháng yǒu yǎn néng qīng bái,táo lǐ fēn fēn lù gèng qiū。

海棠

邵宝

笔锋谁似坦屠牛,吟对花仙也合休。bǐ fēng shuí shì tǎn tú niú,yín duì huā xiān yě hé xiū。
剑阁认宗才有栈,蓬壶觅祖已无舟。jiàn gé rèn zōng cái yǒu zhàn,péng hú mì zǔ yǐ wú zhōu。
人怜避地庭为客,天恐倾城院与囚。rén lián bì dì tíng wèi kè,tiān kǒng qīng chéng yuàn yǔ qiú。
画史莫教轻着笔,明妃千古怨青邱。huà shǐ mò jiào qīng zhe bǐ,míng fēi qiān gǔ yuàn qīng qiū。

海棠

邵宝

春去空劳挽万牛,名花一赏便应休。chūn qù kōng láo wǎn wàn niú,míng huā yī shǎng biàn yīng xiū。
梦魂曾入唐人苑,色相元从蜀道舟。mèng hún céng rù táng rén yuàn,sè xiāng yuán cóng shǔ dào zhōu。
力少须扶新起睡,情多欲诉旧羁囚。lì shǎo xū fú xīn qǐ shuì,qíng duō yù sù jiù jī qiú。
东君玉汝真为殿,风雨明朝绿满邱。dōng jūn yù rǔ zhēn wèi diàn,fēng yǔ míng cháo lǜ mǎn qiū。

海棠

邵宝

草径晴嬉孺子牛,花经新雨是天休。cǎo jìng qíng xī rú zi niú,huā jīng xīn yǔ shì tiān xiū。
李三郎畔频移座,黄四娘边漫系舟。lǐ sān láng pàn pín yí zuò,huáng sì niáng biān màn xì zhōu。
画笔可无才点染,诗家愁有韵拘囚。huà bǐ kě wú cái diǎn rǎn,shī jiā chóu yǒu yùn jū qiú。
吟馀再读青年赋,却笑杨园猗亩邱。yín yú zài dú qīng nián fù,què xiào yáng yuán yī mǔ qiū。

海棠

邵宝

春声初听盎中牛,已分花开到此休。chūn shēng chū tīng àng zhōng niú,yǐ fēn huā kāi dào cǐ xiū。
但使韵能回俗驾,未论材可作仙舟。dàn shǐ yùn néng huí sú jià,wèi lùn cái kě zuò xiān zhōu。
云横极浦愁湘佩,雨暗长门泣汉囚。yún héng jí pǔ chóu xiāng pèi,yǔ àn zhǎng mén qì hàn qiú。
千古丽情谁买得,榆钱空有积如邱。qiān gǔ lì qíng shuí mǎi dé,yú qián kōng yǒu jī rú qiū。

海棠

邵宝

竹院深无砺角牛,佳人舞罢此番休。zhú yuàn shēn wú lì jiǎo niú,jiā rén wǔ bà cǐ fān xiū。
沉吟欲掩班姬扇,荡漾真乘蔡女舟。chén yín yù yǎn bān jī shàn,dàng yàng zhēn chéng cài nǚ zhōu。
魂入巫山疑楚梦,神游铜雀失吴囚。hún rù wū shān yí chǔ mèng,shén yóu tóng què shī wú qiú。
千秋事往风流在,莫更凄凉吊古邱。qiān qiū shì wǎng fēng liú zài,mò gèng qī liáng diào gǔ qiū。

近作海棠诗苦多用事而于情态顾略焉今以禁体物例作一首为诗家道之

邵宝

野装萧散欲骑牛,独为看花兴未休。yě zhuāng xiāo sàn yù qí niú,dú wèi kàn huā xīng wèi xiū。
香雾有情笼月榭,彩霞无数寄风舟。xiāng wù yǒu qíng lóng yuè xiè,cǎi xiá wú shù jì fēng zhōu。
只忧绝色天将忌,且喜殊方地不囚。zhǐ yōu jué sè tiān jiāng jì,qiě xǐ shū fāng dì bù qiú。
愁赋阳春应坐汝,谁将太白上高邱。chóu fù yáng chūn yīng zuò rǔ,shuí jiāng tài bái shàng gāo qiū。

诸君子和章既众予戏为海棠答之

邵宝

任教呼马复呼牛,桃李无言我合休。rèn jiào hū mǎ fù hū niú,táo lǐ wú yán wǒ hé xiū。
暮雨空遗湘浦玦,春风还造渭川舟。mù yǔ kōng yí xiāng pǔ jué,chūn fēng hái zào wèi chuān zhōu。
瑶台偃蹇三秋梦,金屋婵娟万古囚。yáo tái yǎn jiǎn sān qiū mèng,jīn wū chán juān wàn gǔ qiú。
谁为诸公醒醉眼,翠松苍竹傍云邱。shuí wèi zhū gōng xǐng zuì yǎn,cuì sōng cāng zhú bàng yún qiū。

为文玉乞花有诗见谢次韵答之

邵宝

送花无奈乞醯何,伐木今翻种树歌。sòng huā wú nài qǐ xī hé,fá mù jīn fān zhǒng shù gē。
别馆不愁三舍远,比邻犹怪一墙多。bié guǎn bù chóu sān shě yuǎn,bǐ lín yóu guài yī qiáng duō。
观从菩蕾君须记,赏到芳菲我亦过。guān cóng pú lěi jūn xū jì,shǎng dào fāng fēi wǒ yì guò。
独爱双松如二客,萧然长日对吟窝。dú ài shuāng sōng rú èr kè,xiāo rán zhǎng rì duì yín wō。

卢侍御师邵书来言黄州定惠院海棠今岁甚盛此花余十一年前补植也师邵有作感而和之

邵宝

齐安花满海棠枝,书到真胜梦见之。qí ān huā mǎn hǎi táng zhī,shū dào zhēn shèng mèng jiàn zhī。
已喜栽培犹有地,却怜吟赏不同时。yǐ xǐ zāi péi yóu yǒu dì,què lián yín shǎng bù tóng shí。
江边一舸还谁问,坡后千年又此诗。jiāng biān yī gě hái shuí wèn,pō hòu qiān nián yòu cǐ shī。
若论品题吾晚矣,为君聊复倒清卮。ruò lùn pǐn tí wú wǎn yǐ,wèi jūn liáo fù dào qīng zhī。

与顾氏昆季饮海天亭复至绣岭草堂

邵宝

日日溪边舣钓槎,偶将尊酒会诗家。rì rì xī biān yǐ diào chá,ǒu jiāng zūn jiǔ huì shī jiā。
草亭坐处聊题竹,松阁登时复煮茶。cǎo tíng zuò chù liáo tí zhú,sōng gé dēng shí fù zhǔ chá。
杜老幽居常阒寂,谢卿群从总清华。dù lǎo yōu jū cháng qù jì,xiè qīng qún cóng zǒng qīng huá。
班荆莫问西峰日,明发云山各一涯。bān jīng mò wèn xī fēng rì,míng fā yún shān gè yī yá。

别后述事

邵宝

他年曾泛日边槎,回首青山几梦家。tā nián céng fàn rì biān chá,huí shǒu qīng shān jǐ mèng jiā。
林窄尚容千挺竹,圃荒犹剩一株茶。lín zhǎi shàng róng qiān tǐng zhú,pǔ huāng yóu shèng yī zhū chá。
漫劳药饵扶吾病,岂有文章为国华。màn láo yào ěr fú wú bìng,qǐ yǒu wén zhāng wèi guó huá。
诗句未成归棹促,故人书到海南涯。shī jù wèi chéng guī zhào cù,gù rén shū dào hǎi nán yá。

雨后登华氏东冈

邵宝

为看分秧有此来,雨前才得一登台。wèi kàn fēn yāng yǒu cǐ lái,yǔ qián cái dé yī dēng tái。
水波白点群群鸟,烟径黄垂树树梅。shuǐ bō bái diǎn qún qún niǎo,yān jìng huáng chuí shù shù méi。
南渚风生歌调起,北山云尽画图开。nán zhǔ fēng shēng gē diào qǐ,běi shān yún jǐn huà tú kāi。
独怜丰麦今无望,赋罢田家阁酒杯。dú lián fēng mài jīn wú wàng,fù bà tián jiā gé jiǔ bēi。

代简尤苍梧

邵宝

岁行六十复庚辰,林下相看各远尘。suì xíng liù shí fù gēng chén,lín xià xiāng kàn gè yuǎn chén。
已遂还家君有地,未成报国我何人。yǐ suì hái jiā jūn yǒu dì,wèi chéng bào guó wǒ hé rén。
高歌缘酒应须醉,细字青灯尚可亲。gāo gē yuán jiǔ yīng xū zuì,xì zì qīng dēng shàng kě qīn。
漫道梅花堪介寿,雪晴初见九峰春。màn dào méi huā kān jiè shòu,xuě qíng chū jiàn jiǔ fēng chūn。

王郡公命善权僧访予山中因遣僧圆金驰谢

邵宝

郡守题书走客僧,惠山方丈路登登。jùn shǒu tí shū zǒu kè sēng,huì shān fāng zhàng lù dēng dēng。
东坡兴远公真是,彭泽风高我未能。dōng pō xīng yuǎn gōng zhēn shì,péng zé fēng gāo wǒ wèi néng。
皂盖来时随一鹤,青松阴处驻双藤。zào gài lái shí suí yī hè,qīng sōng yīn chù zhù shuāng téng。
此情久待成图画,独倚西楼望不胜。cǐ qíng jiǔ dài chéng tú huà,dú yǐ xī lóu wàng bù shèng。

作诗后圆金来报车从临我绣岭草堂欲追候之已无及矣复次韵以谢不敏

邵宝

竹垆久矣待公来,应识宾筵赋有莱。zhú lú jiǔ yǐ dài gōng lái,yīng shí bīn yán fù yǒu lái。
肯信昼回松阁梦,却闻客到草堂开。kěn xìn zhòu huí sōng gé mèng,què wén kè dào cǎo táng kāi。
一时诗已留僧刻,三子情如为我陪。yī shí shī yǐ liú sēng kè,sān zi qíng rú wèi wǒ péi。
分付山灵知岁月,兰亭今日正流杯。fēn fù shān líng zhī suì yuè,lán tíng jīn rì zhèng liú bēi。

吴星士道光来自许州闻其谈旧事感而有作

邵宝

布衣初拂洛京尘,犹是当年从我身。bù yī chū fú luò jīng chén,yóu shì dāng nián cóng wǒ shēn。
半夜话穷三十载,一时指屈数千人。bàn yè huà qióng sān shí zài,yī shí zhǐ qū shù qiān rén。
凤皇鹖雀元非误,桃李甘棠久更真。fèng huáng hé què yuán fēi wù,táo lǐ gān táng jiǔ gèng zhēn。
试问社仓南树木,几回秋雨几回春。shì wèn shè cāng nán shù mù,jǐ huí qiū yǔ jǐ huí chūn。

甥孙弥月忽人送方竹至遂以名之

邵宝

我得甥孙发始裁,君山方竹忽南来。wǒ dé shēng sūn fā shǐ cái,jūn shān fāng zhú hū nán lái。
清奇本应超凡相,敬义真含作圣胎。qīng qí běn yīng chāo fán xiāng,jìng yì zhēn hán zuò shèng tāi。
弥月未名如有待,两枝随柬便须开。mí yuè wèi míng rú yǒu dài,liǎng zhī suí jiǎn biàn xū kāi。
也知此物能扶老,不为虚声重楚材。yě zhī cǐ wù néng fú lǎo,bù wèi xū shēng zhòng chǔ cái。