古诗词

邵宝

次见素翁送子

邵宝

爱才成癖谓公偏,吐握曾闻古下贤。ài cái chéng pǐ wèi gōng piān,tǔ wò céng wén gǔ xià xián。
嗟我怀人无所报,一罂将汲惠山泉。jiē wǒ huái rén wú suǒ bào,yī yīng jiāng jí huì shān quán。

次见素翁送子

邵宝

劝驾南来雪满山,到吴先慰病中闲。quàn jià nán lái xuě mǎn shān,dào wú xiān wèi bìng zhōng xián。
而翁爱我时飞札,更有清言在梦间。ér wēng ài wǒ shí fēi zhá,gèng yǒu qīng yán zài mèng jiān。

次见素翁送子

邵宝

庭训看来字字真,老于吟咏转精神。tíng xùn kàn lái zì zì zhēn,lǎo yú yín yǒng zhuǎn jīng shén。
沧洲吾道平生语,不道苍生望在身。cāng zhōu wú dào píng shēng yǔ,bù dào cāng shēng wàng zài shēn。

次见素翁送子

邵宝

策名方际风云会,问道须从水陆宜。cè míng fāng jì fēng yún huì,wèn dào xū cóng shuǐ lù yí。
山下出泉庭训在,百回千折定东之。shān xià chū quán tíng xùn zài,bǎi huí qiān zhé dìng dōng zhī。

次见素翁送子

邵宝

久矣闻君一见之,雪消东渚晚舟移。jiǔ yǐ wén jūn yī jiàn zhī,xuě xiāo dōng zhǔ wǎn zhōu yí。
百年家学重敷对,臣子孤忠天地知。bǎi nián jiā xué zhòng fū duì,chén zi gū zhōng tiān dì zhī。

次见素翁送子

邵宝

用世无能且病身,却劳长者寄书频。yòng shì wú néng qiě bìng shēn,què láo zhǎng zhě jì shū pín。
慈闱春酒堪时献,岁有山田亦未贫。cí wéi chūn jiǔ kān shí xiàn,suì yǒu shān tián yì wèi pín。

除夕知微馈泉先是有怀因附之

邵宝

两罂泉水一童来,向日茅堂午正开。liǎng yīng quán shuǐ yī tóng lái,xiàng rì máo táng wǔ zhèng kāi。
谩谓清风无可报,雪中诗为寄僧裁。mán wèi qīng fēng wú kě bào,xuě zhōng shī wèi jì sēng cái。

睡起偶书

邵宝

虚堂午热睡不得,听客高吟公甫诗。xū táng wǔ rè shuì bù dé,tīng kè gāo yín gōng fǔ shī。
诗当好处却恐睡,正是隔帘风动时。shī dāng hǎo chù què kǒng shuì,zhèng shì gé lián fēng dòng shí。

睡起偶书

邵宝

人言心静不愁热,凉风不来凉意来。rén yán xīn jìng bù chóu rè,liáng fēng bù lái liáng yì lái。
从今夜夜有月色,更爱草堂南向开。cóng jīn yè yè yǒu yuè sè,gèng ài cǎo táng nán xiàng kāi。

春日奉次涯翁老师

邵宝

独坐心情病后长,已教童子任耕桑。dú zuò xīn qíng bìng hòu zhǎng,yǐ jiào tóng zi rèn gēng sāng。
采新时为高堂献,西自山乡东水乡。cǎi xīn shí wèi gāo táng xiàn,xī zì shān xiāng dōng shuǐ xiāng。

春日奉次涯翁老师

邵宝

一枕羲皇午梦长,有诗不敢和柴桑。yī zhěn xī huáng wǔ mèng zhǎng,yǒu shī bù gǎn hé chái sāng。
燕山青绕今京洛,却指程门望帝乡。yàn shān qīng rào jīn jīng luò,què zhǐ chéng mén wàng dì xiāng。

为华文远题画次顾东江

邵宝

松枝落落骨栾栾,风动寒泉更好看。sōng zhī luò luò gǔ luán luán,fēng dòng hán quán gèng hǎo kàn。
湖上幽居故相近,他年曾此赋斯干。hú shàng yōu jū gù xiāng jìn,tā nián céng cǐ fù sī gàn。

即席题扇

邵宝

同向山中试茗来,松风高阁倚崔嵬。tóng xiàng shān zhōng shì míng lái,sōng fēng gāo gé yǐ cuī wéi。
兴酣别院寻僧去,却爱幽花满路开。xīng hān bié yuàn xún sēng qù,què ài yōu huā mǎn lù kāi。

扑蝶图

邵宝

花雨初晴日正东,游虫各自领春风。huā yǔ chū qíng rì zhèng dōng,yóu chóng gè zì lǐng chūn fēng。
狂童不识庄生意,漫把闲情逐梦中。kuáng tóng bù shí zhuāng shēng yì,màn bǎ xián qíng zhú mèng zhōng。

赠钱校书

邵宝

夫椒山前孤草亭,水风吹月秋冥冥。fū jiāo shān qián gū cǎo tíng,shuǐ fēng chuī yuè qiū míng míng。
客来鹤去主人返,七十二峰湖上青。kè lái hè qù zhǔ rén fǎn,qī shí èr fēng hú shàng qīng。

题竹送李司训

邵宝

送客将归歌复歌,诸生攀挽欲如何。sòng kè jiāng guī gē fù gē,zhū shēng pān wǎn yù rú hé。
竹枝把作松枝赠,岁晚相看思更多。zhú zhī bǎ zuò sōng zhī zèng,suì wǎn xiāng kàn sī gèng duō。

灯市追和钱希翁

邵宝

独向三桥静处行,松棚落落带春星。dú xiàng sān qiáo jìng chù xíng,sōng péng luò luò dài chūn xīng。
城中月是山中月,一有灯光分外清。chéng zhōng yuè shì shān zhōng yuè,yī yǒu dēng guāng fēn wài qīng。

为葛元兆题扇

邵宝

青藜为杖葛为巾,采采山中百草春。qīng lí wèi zhàng gé wèi jīn,cǎi cǎi shān zhōng bǎi cǎo chūn。
歌罢紫芝还自和,九峰残日未逢人。gē bà zǐ zhī hái zì hé,jiǔ fēng cán rì wèi féng rén。

吴心远惠新茗重以盆蕙走笔谢之

邵宝

题书正为山翁问,忽报山翁使者来。tí shū zhèng wèi shān wēng wèn,hū bào shān wēng shǐ zhě lái。
坐有香风起何处,山中花在盎中开。zuò yǒu xiāng fēng qǐ hé chù,shān zhōng huā zài àng zhōng kāi。

戏答许东庐

邵宝

春晚天涯有所思,诗来刚值落花时。chūn wǎn tiān yá yǒu suǒ sī,shī lái gāng zhí luò huā shí。
青青竹笋真如玉,珍重还教棘护篱。qīng qīng zhú sǔn zhēn rú yù,zhēn zhòng hái jiào jí hù lí。