古诗词

邵宝

答如山

邵宝

南沙亭上有书来,安得新晴月满台。nán shā tíng shàng yǒu shū lái,ān dé xīn qíng yuè mǎn tái。
赋罢豳诗对风雨,江天漠漠鸟双回。fù bà bīn shī duì fēng yǔ,jiāng tiān mò mò niǎo shuāng huí。

志喜答文玉用前韵

邵宝

彭蠡波平阳鸟来,滕王依旧水中台。péng lí bō píng yáng niǎo lái,téng wáng yī jiù shuǐ zhōng tái。
虔州兵速神旗复,安庆城坚贼舰回。qián zhōu bīng sù shén qí fù,ān qìng chéng jiān zéi jiàn huí。

文玉见月用前韵复之

邵宝

雨声初静月光来,知有高人独上台。yǔ shēng chū jìng yuè guāng lái,zhī yǒu gāo rén dú shàng tái。
我亦梦游天柱顶,长歌风动彩云回。wǒ yì mèng yóu tiān zhù dǐng,zhǎng gē fēng dòng cǎi yún huí。

文玉见月用前韵复之

邵宝

桂花岩下月初来,上尽层楼复上台。guì huā yán xià yuè chū lái,shàng jǐn céng lóu fù shàng tái。
塔畔烟收星错落,城边露下水萦回。tǎ pàn yān shōu xīng cuò luò,chéng biān lù xià shuǐ yíng huí。

忽闻点易台泉出

邵宝

点易朱闻滴露研,忽传此地有原泉。diǎn yì zhū wén dī lù yán,hū chuán cǐ dì yǒu yuán quán。
莫言一滴无多水,点尽乾坤是尽年。mò yán yī dī wú duō shuǐ,diǎn jǐn qián kūn shì jǐn nián。

试曲水

邵宝

正月已尽二月来,梅花半落杏初开。zhèng yuè yǐ jǐn èr yuè lái,méi huā bàn luò xìng chū kāi。
山中新作兰亭水,明日同人试一杯。shān zhōng xīn zuò lán tíng shuǐ,míng rì tóng rén shì yī bēi。

王中书画菊

邵宝

石庵画竹妙古今,菊也亦复钩其深。shí ān huà zhú miào gǔ jīn,jú yě yì fù gōu qí shēn。
相逢莫认花颜面,同是岁寒君子心。xiāng féng mò rèn huā yán miàn,tóng shì suì hán jūn zi xīn。

新泉杂诗

邵宝

瘗卷碑边泉水生,一泓环绕似多情。yì juǎn bēi biān quán shuǐ shēng,yī hóng huán rào shì duō qíng。
文章本是乾坤秀,光上星辰润下行。wén zhāng běn shì qián kūn xiù,guāng shàng xīng chén rùn xià xíng。

新泉杂诗

邵宝

久旱惊看此地泉,涓涓未便到山田。jiǔ hàn jīng kàn cǐ dì quán,juān juān wèi biàn dào shān tián。
野人不作为霖梦,为语邻僧莫浪传。yě rén bù zuò wèi lín mèng,wèi yǔ lín sēng mò làng chuán。

新泉杂诗

邵宝

山人爱泉泉出山,泠泠声在白云间。shān rén ài quán quán chū shān,líng líng shēng zài bái yún jiān。
有情无情不须问,泉与山人心共闲。yǒu qíng wú qíng bù xū wèn,quán yǔ shān rén xīn gòng xián。

新泉杂诗

邵宝

清看滴滴松梢露,静爱源源石罅泉。qīng kàn dī dī sōng shāo lù,jìng ài yuán yuán shí xià quán。
滴滴休夸天上水,源源须识地中天。dī dī xiū kuā tiān shàng shuǐ,yuán yuán xū shí dì zhōng tiān。

新泉杂诗

邵宝

上方得石石如台,下界泉从石窦来。shàng fāng dé shí shí rú tái,xià jiè quán cóng shí dòu lái。
欲向中间斜作磴,磴边松树任僧栽。yù xiàng zhōng jiān xié zuò dèng,dèng biān sōng shù rèn sēng zāi。

新泉杂诗

邵宝

滴露泉边听玉声,万峰无籁昼琤琤。dī lù quán biān tīng yù shēng,wàn fēng wú lài zhòu chēng chēng。
报时不用莲花漏,一息中涵万古情。bào shí bù yòng lián huā lòu,yī xī zhōng hán wàn gǔ qíng。

秋日山中听泉

邵宝

石缝汩汩池泠泠,下池声似上池听。shí fèng gǔ gǔ chí líng líng,xià chí shēng shì shàng chí tīng。
天一生生今若此,八峰云雾一峰青。tiān yī shēng shēng jīn ruò cǐ,bā fēng yún wù yī fēng qīng。

陆全卿夜过锡代东

邵宝

公曾寄我惠山诗,谓我忧时论自奇。gōng céng jì wǒ huì shān shī,wèi wǒ yōu shí lùn zì qí。
欲向归舟更披写,五更寒卧不闻知。yù xiàng guī zhōu gèng pī xiě,wǔ gèng hán wò bù wén zhī。

陆全卿夜过锡代东

邵宝

回首羊肠谢险途,归来还自旧陈湖。huí shǒu yáng cháng xiè xiǎn tú,guī lái hái zì jiù chén hú。
他年故有寻僧兴,何处青山酒一壶。tā nián gù yǒu xún sēng xīng,hé chù qīng shān jiǔ yī hú。

王中书为祖上人写翻经图松庵僧请题志感

邵宝

谁识翻经祖上人,中书画里见来真。shuí shí fān jīng zǔ shàng rén,zhōng shū huà lǐ jiàn lái zhēn。
当时客有先公在,不见风仪独怆神。dāng shí kè yǒu xiān gōng zài,bù jiàn fēng yí dú chuàng shén。

为冯廷伯题画

邵宝

八极周流皆我神,世间争爱梦中春。bā jí zhōu liú jiē wǒ shén,shì jiān zhēng ài mèng zhōng chūn。
凭君莫向痴人说,谁信无身是有身。píng jūn mò xiàng chī rén shuō,shuí xìn wú shēn shì yǒu shēn。

为冯廷伯题画

邵宝

茫茫碧海上无天,何处乘槎不是仙。máng máng bì hǎi shàng wú tiān,hé chù chéng chá bù shì xiān。
回首汉廷千载矣,令人却忆问津年。huí shǒu hàn tíng qiān zài yǐ,lìng rén què yì wèn jīn nián。

谢王郡公送鹿

邵宝

书院初成路亦开,呦呦鹿自郡堂来。shū yuàn chū chéng lù yì kāi,yōu yōu lù zì jùn táng lái。
廿年却醒庐山梦,春草还生点易台。niàn nián què xǐng lú shān mèng,chūn cǎo hái shēng diǎn yì tái。