古诗词

邱濬

菩萨蛮

邱浚

销魂别处何寥寂,感情含思愁生极。xiāo hún bié chù hé liáo jì,gǎn qíng hán sī chóu shēng jí。
倦睡困方深,更阑夜正沉。juàn shuì kùn fāng shēn,gèng lán yè zhèng chén。
沉檀烧细炷,香冷帏空处。chén tán shāo xì zhù,xiāng lěng wéi kōng chù。
寒光月影斜,横透碧窗纱。hán guāng yuè yǐng xié,héng tòu bì chuāng shā。

岳王坟

邱濬

我闻岳王之坟西湖上,至今树枝尚南向。wǒ wén yuè wáng zhī fén xī hú shàng,zhì jīn shù zhī shàng nán xiàng。
草木犹知表荩臣,君王乃尔崇奸相。cǎo mù yóu zhī biǎo jìn chén,jūn wáng nǎi ěr chóng jiān xiāng。
青衣行酒谁家亲,十年血战为谁人。qīng yī xíng jiǔ shuí jiā qīn,shí nián xuè zhàn wèi shuí rén。
忠勋翻见遭杀戮,胡人未必能亡秦。zhōng xūn fān jiàn zāo shā lù,hú rén wèi bì néng wáng qín。
呜呼,臣飞死,臣俊喜,臣浚无言世忠靡。wū hū,chén fēi sǐ,chén jùn xǐ,chén jùn wú yán shì zhōng mí。
桧书夜报四太子,臣构再拜从此始。guì shū yè bào sì tài zi,chén gòu zài bài cóng cǐ shǐ。

题五指山

邱濬

五峰如指翠相连,撑起炎荒半壁天。wǔ fēng rú zhǐ cuì xiāng lián,chēng qǐ yán huāng bàn bì tiān。
夜盥银河摘星斗,朝探碧落弄云烟。yè guàn yín hé zhāi xīng dòu,cháo tàn bì luò nòng yún yān。
雨霁玉笋空中现,月出明珠掌上悬。yǔ jì yù sǔn kōng zhōng xiàn,yuè chū míng zhū zhǎng shàng xuán。
岂是巨灵伸一臂,遥从海外数中原。qǐ shì jù líng shēn yī bì,yáo cóng hǎi wài shù zhōng yuán。