古诗词

宗臣

陪祀山陵二首

宗臣

石马鸣何日,金凫起别宫。shí mǎ míng hé rì,jīn fú qǐ bié gōng。
关山不改色,天地自相雄。guān shān bù gǎi sè,tiān dì zì xiāng xióng。
惆怅君臣礼,凄凉岁序同。chóu chàng jūn chén lǐ,qī liáng suì xù tóng。
泰陵千古泪,一洒翠华东。tài líng qiān gǔ lèi,yī sǎ cuì huá dōng。

忆弟

宗臣

忽是青春别,难堪白日移。hū shì qīng chūn bié,nán kān bái rì yí。
江山一弟远,鸿雁尺书迟。jiāng shān yī dì yuǎn,hóng yàn chǐ shū chí。
湖上又芳草,淮南多桂枝。hú shàng yòu fāng cǎo,huái nán duō guì zhī。
池塘尊酒夜,知尔重相思。chí táng zūn jiǔ yè,zhī ěr zhòng xiāng sī。

山陵道中四首

宗臣

处处春云色,相逢上翠微。chù chù chūn yún sè,xiāng féng shàng cuì wēi。
枌榆向人发,鸿雁背天飞。fén yú xiàng rén fā,hóng yàn bèi tiān fēi。
列骑松为盖,群峰雾作衣。liè qí sōng wèi gài,qún fēng wù zuò yī。
岁华空浩荡,难问故山薇。suì huá kōng hào dàng,nán wèn gù shān wēi。

山陵道中四首

宗臣

吾爱天门近,何妨日驭斜。wú ài tiān mén jìn,hé fáng rì yù xié。
愁边归燕子,忧外避龙蛇。chóu biān guī yàn zi,yōu wài bì lóng shé。
不辨层崖树,难逢三月花。bù biàn céng yá shù,nán féng sān yuè huā。
向来胡骑入,满路散悲笳。xiàng lái hú qí rù,mǎn lù sàn bēi jiā。

山陵道中四首

宗臣

路迷人屡问,路险骑常停。lù mí rén lǚ wèn,lù xiǎn qí cháng tíng。
折柳新能绿,看山近失青。zhé liǔ xīn néng lǜ,kàn shān jìn shī qīng。
峰高天兀兀,泉细日泠泠。fēng gāo tiān wù wù,quán xì rì líng líng。
何处无春色,吾今爱地灵。hé chù wú chūn sè,wú jīn ài dì líng。

山陵道中四首

宗臣

马迟榆柳径,人指鹭鹓班。mǎ chí yú liǔ jìng,rén zhǐ lù yuān bān。
群帝留弓剑,千官肃佩环。qún dì liú gōng jiàn,qiān guān sù pèi huán。
风云回紫塞,日月满青山。fēng yún huí zǐ sāi,rì yuè mǎn qīng shān。
王气中天在,朝朝护汉关。wáng qì zhōng tiān zài,cháo cháo hù hàn guān。

吴舍人得子

宗臣

持我百年意,看君一日情。chí wǒ bǎi nián yì,kàn jūn yī rì qíng。
人间麟趾少,池上凤毛生。rén jiān lín zhǐ shǎo,chí shàng fèng máo shēng。
桂发燕山色,珠来合浦明。guì fā yàn shān sè,zhū lái hé pǔ míng。
他时弄环语,应令楚妃惊。tā shí nòng huán yǔ,yīng lìng chǔ fēi jīng。

得于鳞书二首

宗臣

重来击筑饮,偏忆和歌人。zhòng lái jī zhù yǐn,piān yì hé gē rén。
明月漳河夕,梅花碣石春。míng yuè zhāng hé xī,méi huā jié shí chūn。
愁难千里破,情到尺书真。chóu nán qiān lǐ pò,qíng dào chǐ shū zhēn。
谁不疑斯道,君当爱此身。shuí bù yí sī dào,jūn dāng ài cǐ shēn。

得于鳞书二首

宗臣

旧侣淹漳水,新诗寄汉关。jiù lǚ yān zhāng shuǐ,xīn shī jì hàn guān。
凤麟千古色,鹓鹭众人班。fèng lín qiān gǔ sè,yuān lù zhòng rén bān。
易侧乾坤目,宁开案牍颜。yì cè qián kūn mù,níng kāi àn dú yán。
蹇帷犹有赋,落日太行山。jiǎn wéi yóu yǒu fù,luò rì tài xíng shān。

哭梁公实十首

宗臣

当日梁鸿去,青山弄紫烟。dāng rì liáng hóng qù,qīng shān nòng zǐ yān。
形容疑好在,消息是谁传。xíng róng yí hǎo zài,xiāo xī shì shuí chuán。
鹘鸟岂来舍,龙蛇或值年。gǔ niǎo qǐ lái shě,lóng shé huò zhí nián。
仓皇不可问,陨涕五噫篇。cāng huáng bù kě wèn,yǔn tì wǔ yī piān。

哭梁公实十首

宗臣

使者春江到,传君隔岁书。shǐ zhě chūn jiāng dào,chuán jūn gé suì shū。
开函生气色,数字慰踌躇。kāi hán shēng qì sè,shù zì wèi chóu chú。
日月孤吟失,山河一病虚。rì yuè gū yín shī,shān hé yī bìng xū。
皇一深忌汝,竟不免樵渔。huáng yī shēn jì rǔ,jìng bù miǎn qiáo yú。

哭梁公实十首

宗臣

徘徊南斗下,历历少微星。pái huái nán dòu xià,lì lì shǎo wēi xīng。
一夜因风殒,高人遂不醒。yī yè yīn fēng yǔn,gāo rén suì bù xǐng。
孤云垂惨淡,万象骤沉冥。gū yún chuí cǎn dàn,wàn xiàng zhòu chén míng。
莫问西樵桂,千秋空复青。mò wèn xī qiáo guì,qiān qiū kōng fù qīng。

哭梁公实十首

宗臣

罗浮不可望,镇日紫霞封。luó fú bù kě wàng,zhèn rì zǐ xiá fēng。
尔把金光草,行吟第一峰。ěr bǎ jīn guāng cǎo,xíng yín dì yī fēng。
惊飙残薜荔,骤雨泣芙蓉。jīng biāo cán bì lì,zhòu yǔ qì fú róng。
恐逐仙人去,青天跨白龙。kǒng zhú xiān rén qù,qīng tiān kuà bái lóng。

哭梁公实十首

宗臣

汝去亦何速,人生良已浮。rǔ qù yì hé sù,rén shēng liáng yǐ fú。
苍梧一洒泪,赤石万峰愁。cāng wú yī sǎ lèi,chì shí wàn fēng chóu。
才或云霞妒,名非剑佩收。cái huò yún xiá dù,míng fēi jiàn pèi shōu。
知无封禅草,汉使不须求。zhī wú fēng chán cǎo,hàn shǐ bù xū qiú。

哭梁公实十首

宗臣

五子中原得,千秋仅一麾。wǔ zi zhōng yuán dé,qiān qiū jǐn yī huī。
壮心何遽折,吾道益堪悲。zhuàng xīn hé jù zhé,wú dào yì kān bēi。
大海东南去,天风日夜吹。dà hǎi dōng nán qù,tiān fēng rì yè chuī。
独留龙剑在,紫气斗间垂。dú liú lóng jiàn zài,zǐ qì dòu jiān chuí。

哭梁公实十首

宗臣

长安曾落日,为尔抱瑶琴。zhǎng ān céng luò rì,wèi ěr bào yáo qín。
一鼓秋云白,潇湘寒色深。yī gǔ qiū yún bái,xiāo xiāng hán sè shēn。
斯人遂不见,是物可无音。sī rén suì bù jiàn,shì wù kě wú yīn。
坐忆龙门曲,潸然泪满襟。zuò yì lóng mén qū,shān rán lèi mǎn jīn。

哭梁公实十首

宗臣

少别即成古,相逢岂在今。shǎo bié jí chéng gǔ,xiāng féng qǐ zài jīn。
黄河难北注,白日似东沉。huáng hé nán běi zhù,bái rì shì dōng chén。
天地冥鸿志,文章逐鹿心。tiān dì míng hóng zhì,wén zhāng zhú lù xīn。
悲风吹大壑,夜夜助萧森。bēi fēng chuī dà hè,yè yè zhù xiāo sēn。

哭梁公实十首

宗臣

汉省空题柱,文园早闭关。hàn shěng kōng tí zhù,wén yuán zǎo bì guān。
生难看白发,死岂负青山。shēng nán kàn bái fā,sǐ qǐ fù qīng shān。
天柱浮云色,茫茫去不还。tiān zhù fú yún sè,máng máng qù bù hái。
肯思黄石侣,万一到人间。kěn sī huáng shí lǚ,wàn yī dào rén jiān。

哭梁公实十首

宗臣

浮世谁能免,如君独可哀。fú shì shuí néng miǎn,rú jūn dú kě āi。
荒榛满天地,玉树莽尘埃。huāng zhēn mǎn tiān dì,yù shù mǎng chén āi。
裘马偏穷路,江山不尽才。qiú mǎ piān qióng lù,jiāng shān bù jǐn cái。
更怜击筑者,萧索蓟门台。gèng lián jī zhù zhě,xiāo suǒ jì mén tái。

初夏夜同明卿元美游张氏园亭五首

宗臣

尘途忽到此,世事顿相违。chén tú hū dào cǐ,shì shì dùn xiāng wéi。
月色轻随马,松枝乱拂衣。yuè sè qīng suí mǎ,sōng zhī luàn fú yī。
相逢青满眼,并对绿成围。xiāng féng qīng mǎn yǎn,bìng duì lǜ chéng wéi。
便作幽栖得,何须问钓矶。biàn zuò yōu qī dé,hé xū wèn diào jī。