古诗词

岳岱

壬子元日

岳岱

北庭多芳草,秀色连深谷。běi tíng duō fāng cǎo,xiù sè lián shēn gǔ。
岁新景亦新,原野散晴淑。suì xīn jǐng yì xīn,yuán yě sàn qíng shū。
林日出东岩,萋萋照幽绿。lín rì chū dōng yán,qī qī zhào yōu lǜ。
节候感春禽,鸣声在乔木。jié hòu gǎn chūn qín,míng shēng zài qiáo mù。
田父占五行,忧旱验鸡卜。tián fù zhàn wǔ xíng,yōu hàn yàn jī bo。
去秋繁备边,诛求罄井屋。qù qiū fán bèi biān,zhū qiú qìng jǐng wū。
戎马生于郊,豪士多约束。róng mǎ shēng yú jiāo,háo shì duō yuē shù。
圣主身宵旰,晏然矢归箙。shèng zhǔ shēn xiāo gàn,yàn rán shǐ guī fú。
征兵四百万,讵乏九年蓄。zhēng bīng sì bǎi wàn,jù fá jiǔ nián xù。
迩闻俘虏酋,诡遇恐非福。ěr wén fú lǔ qiú,guǐ yù kǒng fēi fú。
野老事石田,拙耕在守腹。yě lǎo shì shí tián,zhuō gēng zài shǒu fù。
师贞丈人吉,无咎慎苋陆。shī zhēn zhàng rén jí,wú jiù shèn xiàn lù。

出万年寺逾岭下涧观仙人赶石道中奇胜遂至浦口

岳岱

栉发下层峦,回望孤云巘。zhì fā xià céng luán,huí wàng gū yún yǎn。
岭际熠东光,云中树莫辨。lǐng jì yì dōng guāng,yún zhōng shù mò biàn。
清旦闻哀猿,涧谷知深浅。qīng dàn wén āi yuán,jiàn gǔ zhī shēn qiǎn。
溪壑多悲风,飒飒林叶卷。xī hè duō bēi fēng,sà sà lín yè juǎn。
纷纷劳应接,行行得奇选。fēn fēn láo yīng jiē,xíng xíng dé qí xuǎn。
百降复千升,既出还似返。bǎi jiàng fù qiān shēng,jì chū hái shì fǎn。
始谓尽崎嵚,旋更得平衍。shǐ wèi jǐn qí qīn,xuán gèng dé píng yǎn。
凄凄树含霜,灿灿花云罥。qī qī shù hán shuāng,càn càn huā yún juàn。
孤怀欲谁语,世虑忽已遣。gū huái yù shuí yǔ,shì lǜ hū yǐ qiǎn。
逶迤石成群,奔驰若可转。wēi yí shí chéng qún,bēn chí ruò kě zhuǎn。
洑流深叵测,山径益迂缅。fú liú shēn pǒ cè,shān jìng yì yū miǎn。
虽令素心洽,忍见仆夫喘。suī lìng sù xīn qià,rěn jiàn pū fū chuǎn。
浦口下归舟,川途日晼晚。pǔ kǒu xià guī zhōu,chuān tú rì wǎn wǎn。

咏怀七首

岳岱

涂山会诸侯,万国呈玉帛。tú shān huì zhū hóu,wàn guó chéng yù bó。
河精授图谶,开导由积石。hé jīng shòu tú chèn,kāi dǎo yóu jī shí。
洪水势方割,底定于震泽。hóng shuǐ shì fāng gē,dǐ dìng yú zhèn zé。
神功敷宇宙,厥民得稼穑。shén gōng fū yǔ zhòu,jué mín dé jià sè。
恭惟我太祖,天授神圣德。gōng wéi wǒ tài zǔ,tiān shòu shén shèng dé。
神文迈三五,圣武靖南北。shén wén mài sān wǔ,shèng wǔ jìng nán běi。
唐宋岂无君,中原受胡厄。táng sòng qǐ wú jūn,zhōng yuán shòu hú è。
礼乐今再新,臣黎返故宅。lǐ lè jīn zài xīn,chén lí fǎn gù zhái。
誓雪百王耻,乾坤重开辟。shì xuě bǎi wáng chǐ,qián kūn zhòng kāi pì。
黄帝殄蚩尤,周武诛纣逆。huáng dì tiǎn chī yóu,zhōu wǔ zhū zhòu nì。
二帝不足言,千古功无极。èr dì bù zú yán,qiān gǔ gōng wú jí。
征文并《禹谟》,亿万膺天历。zhēng wén bìng yǔ mó,yì wàn yīng tiān lì。

咏怀七首

岳岱

郊外春风寒,寒梅花正吐。jiāo wài chūn fēng hán,hán méi huā zhèng tǔ。
寻花绕树行,南枝渐三五。xún huā rào shù xíng,nán zhī jiàn sān wǔ。
茅斋寂无事,酒力微消午。máo zhāi jì wú shì,jiǔ lì wēi xiāo wǔ。
石径稀往来,樵夫及渔父。shí jìng xī wǎng lái,qiáo fū jí yú fù。
依依班荆坐,款款桑麻语。yī yī bān jīng zuò,kuǎn kuǎn sāng má yǔ。
归鸿起荒陂,黄云映农扈。guī hóng qǐ huāng bēi,huáng yún yìng nóng hù。
仿佛村树中,布谷声催妇。fǎng fú cūn shù zhōng,bù gǔ shēng cuī fù。
新年拟丰稔,处处鸣社鼓。xīn nián nǐ fēng rěn,chù chù míng shè gǔ。
徘徊不能去,暮色延平楚。pái huái bù néng qù,mù sè yán píng chǔ。

咏怀七首

岳岱

西北有佳人,被服云霓裳。xī běi yǒu jiā rén,bèi fú yún ní shang。
高楼切紫微,辅卫开两厢。gāo lóu qiè zǐ wēi,fǔ wèi kāi liǎng xiāng。
天厨挟女史,华盖荫文昌。tiān chú xié nǚ shǐ,huá gài yīn wén chāng。
吾欲往从之,内屏天路长。wú yù wǎng cóng zhī,nèi píng tiān lù zhǎng。
穷栖在山泽,左右艺兰芳。qióng qī zài shān zé,zuǒ yòu yì lán fāng。
玄泉醉我心,崇桂荫我堂。xuán quán zuì wǒ xīn,chóng guì yīn wǒ táng。
南林狎鸾灊,北䃹采圭璋。nán lín xiá luán qián,běi làn cǎi guī zhāng。
富贵来何迟,年鬓生秋霜。fù guì lái hé chí,nián bìn shēng qiū shuāng。

咏怀七首

岳岱

楚歌发中堂,非为取乐方。chǔ gē fā zhōng táng,fēi wèi qǔ lè fāng。
鲁酒湛金罍,殷忧不可忘。lǔ jiǔ zhàn jīn léi,yīn yōu bù kě wàng。
志士苦日短,愚夫矜夜长。zhì shì kǔ rì duǎn,yú fū jīn yè zhǎng。
明灯灼绮罗,广席列芬芳。míng dēng zhuó qǐ luó,guǎng xí liè fēn fāng。
弹弦奏清曲,携手醉徜徉。dàn xián zòu qīng qū,xié shǒu zuì cháng yáng。
但惜嬿婉情,年鬓生秋霜。dàn xī yàn wǎn qíng,nián bìn shēng qiū shuāng。
不见蟪蛄暮,叹此蜉蝣裳。bù jiàn huì gū mù,tàn cǐ fú yóu shang。

咏怀七首

岳岱

我昔游燕冀,道逢边戍子。wǒ xī yóu yàn jì,dào féng biān shù zi。
问子何方来,言从北海涘。wèn zi hé fāng lái,yán cóng běi hǎi sì。
阴山雪迷人,冰澌生马尾。yīn shān xuě mí rén,bīng sī shēng mǎ wěi。
虏骑纵复横,夹阵石与矢。lǔ qí zòng fù héng,jiā zhèn shí yǔ shǐ。
主师多谋猷,帐下尽猛士。zhǔ shī duō móu yóu,zhàng xià jǐn měng shì。
封侯在偶然,转战何当已。fēng hóu zài ǒu rán,zhuǎn zhàn hé dāng yǐ。
军中多约束,浩荡返乡里。jūn zhōng duō yuē shù,hào dàng fǎn xiāng lǐ。

咏怀七首

岳岱

青山具区中,谓是角里村。qīng shān jù qū zhōng,wèi shì jiǎo lǐ cūn。
汉代四老人,避秦卧松云。hàn dài sì lǎo rén,bì qín wò sōng yún。
白石砥如席,道边起高坟。bái shí dǐ rú xí,dào biān qǐ gāo fén。
不见采芝客,千载留清芬。bù jiàn cǎi zhī kè,qiān zài liú qīng fēn。
出能安汉嗣,归复栖石门。chū néng ān hàn sì,guī fù qī shí mén。
奇功不受赏,拂衣返吾真。qí gōng bù shòu shǎng,fú yī fǎn wú zhēn。
我来访幽兰,清风绕林根。wǒ lái fǎng yōu lán,qīng fēng rào lín gēn。
山中耕植流,安知非子孙。shān zhōng gēng zhí liú,ān zhī fēi zi sūn。

咏怀七首

岳岱

平生好云山,图绘乃游艺。píng shēng hǎo yún shān,tú huì nǎi yóu yì。
笔吐造化心,状此云峦势。bǐ tǔ zào huà xīn,zhuàng cǐ yún luán shì。
变幻侔神功,顷刻呈地志。biàn huàn móu shén gōng,qǐng kè chéng dì zhì。
烟霞出膏肓,肺腑流苍翠。yān xiá chū gāo huāng,fèi fǔ liú cāng cuì。
虚无起遥岑,杳冥藏远树。xū wú qǐ yáo cén,yǎo míng cáng yuǎn shù。
溪桥过山村,迥隔人间世。xī qiáo guò shān cūn,jiǒng gé rén jiān shì。
往来尽渔樵,荒涂少轮驷。wǎng lái jǐn yú qiáo,huāng tú shǎo lún sì。
茅舍多清风,仙者时游戏。máo shě duō qīng fēng,xiān zhě shí yóu xì。
万户与千金,此乐诚不翅。wàn hù yǔ qiān jīn,cǐ lè chéng bù chì。
忧怀若冰释,不知老将至。yōu huái ruò bīng shì,bù zhī lǎo jiāng zhì。
因思伏牺画,当令鬼神忌。yīn sī fú xī huà,dāng lìng guǐ shén jì。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

紫燕衔青泥,湖南事东作。zǐ yàn xián qīng ní,hú nán shì dōng zuò。
一犁衡岳雨,细逐桃花落。yī lí héng yuè yǔ,xì zhú táo huā luò。
妇子饷田归,平皋烟漠漠。fù zi xiǎng tián guī,píng gāo yān mò mò。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

白石何累累,流水亦复急。bái shí hé lèi lèi,liú shuǐ yì fù jí。
茅茨对夕晖,敝笋待鲜食。máo cí duì xī huī,bì sǔn dài xiān shí。
晒翅满渔梁,鸬鹚与鸂鶒。shài chì mǎn yú liáng,lú cí yǔ xī chì。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

雨过落花深,春眠懒无事。yǔ guò luò huā shēn,chūn mián lǎn wú shì。
起望西山云,不见山中寺。qǐ wàng xī shān yún,bù jiàn shān zhōng sì。
日高忽闻钟,惊散云峰翠。rì gāo hū wén zhōng,jīng sàn yún fēng cuì。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

可怜武陵溪,本自仙源水。kě lián wǔ líng xī,běn zì xiān yuán shuǐ。
渔舟昔因缘,未尽岩壑美。yú zhōu xī yīn yuán,wèi jǐn yán hè měi。
石门今已迷,月照千峰里。shí mén jīn yǐ mí,yuè zhào qiān fēng lǐ。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

鸥飞江上雪,雪覆江边竹。ōu fēi jiāng shàng xuě,xuě fù jiāng biān zhú。
扁舟不可渡,远望迷川陆。biǎn zhōu bù kě dù,yuǎn wàng mí chuān lù。
渔父暮归来,蓑衣满珠玉。yú fù mù guī lái,suō yī mǎn zhū yù。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

乌归山日落,石壁开返照。wū guī shān rì luò,shí bì kāi fǎn zhào。
馀霞赤城标,复映临海峤。yú xiá chì chéng biāo,fù yìng lín hǎi jiào。
披襟坐春台,幽怀发孤啸。pī jīn zuò chūn tái,yōu huái fā gū xiào。

舞剑行

岳岱

君不见山人平生一宝剑,匣中提出三尺练。jūn bù jiàn shān rén píng shēng yī bǎo jiàn,xiá zhōng tí chū sān chǐ liàn。
寒光射目雪不如,草堂白昼惊飞电。hán guāng shè mù xuě bù rú,cǎo táng bái zhòu jīng fēi diàn。
吾祖随天逐胡虏,屯军黑松阵云苦。wú zǔ suí tiān zhú hú lǔ,tún jūn hēi sōng zhèn yún kǔ。
成功策勋仗此物,七十二漠何英武。chéng gōng cè xūn zhàng cǐ wù,qī shí èr mò hé yīng wǔ。
十圣承平久不用,四海风尘犹澒洞。shí shèng chéng píng jiǔ bù yòng,sì hǎi fēng chén yóu hòng dòng。
静听常因风雨鸣,深藏恐逐蛟龙动。jìng tīng cháng yīn fēng yǔ míng,shēn cáng kǒng zhú jiāo lóng dòng。
枯鱼之宴无乐方,为君起舞当斜阳。kū yú zhī yàn wú lè fāng,wèi jūn qǐ wǔ dāng xié yáng。
左右回旋还自翼,变击为刺随低昂。zuǒ yòu huí xuán hái zì yì,biàn jī wèi cì suí dī áng。
黄子翩翩出介胄,吾忝忠武为其后。huáng zi piān piān chū jiè zhòu,wú tiǎn zhōng wǔ wèi qí hòu。
二家文武世不替,况与吾家各亲厚。èr jiā wén wǔ shì bù tì,kuàng yǔ wú jiā gè qīn hòu。
舞罢悲歌蓟门曲,蓟门柔桑眼中绿。wǔ bà bēi gē jì mén qū,jì mén róu sāng yǎn zhōng lǜ。
呜呼!丈夫四十未封侯,何事日日衔杯剑应哭。wū hū!zhàng fū sì shí wèi fēng hóu,hé shì rì rì xián bēi jiàn yīng kū。

新笋歌

岳岱

满林黄鸟不胜啼,林下新笋与人齐。mǎn lín huáng niǎo bù shèng tí,lín xià xīn sǔn yǔ rén qí。
春风闭门走山兔,白昼露滴惊竹鸡。chūn fēng bì mén zǒu shān tù,bái zhòu lù dī jīng zhú jī。
雨中三日春已过,又近石床添几个。yǔ zhōng sān rì chūn yǐ guò,yòu jìn shí chuáng tiān jǐ gè。
竞将头角向青云,不管阶前绿苔破。jìng jiāng tóu jiǎo xiàng qīng yún,bù guǎn jiē qián lǜ tái pò。

赠程自邑

岳岱

天都山人与我别,遥指荆襄鼓兰楫。tiān dōu shān rén yǔ wǒ bié,yáo zhǐ jīng xiāng gǔ lán jí。
访古直上黄花川,思归懒出明月峡。fǎng gǔ zhí shàng huáng huā chuān,sī guī lǎn chū míng yuè xiá。
吴苑逢君碧草春,竹林高卧少情亲。wú yuàn féng jūn bì cǎo chūn,zhú lín gāo wò shǎo qíng qīn。
平生唯有三杯酒,十载重看万里人。píng shēng wéi yǒu sān bēi jiǔ,shí zài zhòng kàn wàn lǐ rén。

落日

岳岱

读书竟日衡门中,起眺落日西南峰。dú shū jìng rì héng mén zhōng,qǐ tiào luò rì xī nán fēng。
鸟趋返照向东岭,雁急暮寒鸣北风。niǎo qū fǎn zhào xiàng dōng lǐng,yàn jí mù hán míng běi fēng。
修竹浮浮结暝翠,疏花瑟瑟馀小红。xiū zhú fú fú jié míng cuì,shū huā sè sè yú xiǎo hóng。
秋山钟磬清耳目,石林隐约青莲宫。qiū shān zhōng qìng qīng ěr mù,shí lín yǐn yuē qīng lián gōng。

题画

岳岱

暮色起郊墟,牛羊识归路。mù sè qǐ jiāo xū,niú yáng shí guī lù。
牧童无枕簟,但铺明月卧。mù tóng wú zhěn diàn,dàn pù míng yuè wò。
41123