古诗词

易训

坡山别业

易训

荒山风味澹,颇惬野人居。huāng shān fēng wèi dàn,pǒ qiè yě rén jū。
素食荐薇蕨,高眠枕道书。sù shí jiàn wēi jué,gāo mián zhěn dào shū。
絺衣轻夏末,绛叶随晴初。chī yī qīng xià mò,jiàng yè suí qíng chū。
久已辞车躅,门前草懒锄。jiǔ yǐ cí chē zhú,mén qián cǎo lǎn chú。

送一公还山

易训

师今何处去,相送出林间。shī jīn hé chù qù,xiāng sòng chū lín jiān。
一路随芳草,寻钟归旧山。yī lù suí fāng cǎo,xún zhōng guī jiù shān。
猿声深涧冷,云影上方闲。yuán shēng shēn jiàn lěng,yún yǐng shàng fāng xián。
后夜如相忆,松门且莫关。hòu yè rú xiāng yì,sōng mén qiě mò guān。

海月

易训

海门人坐夜三更,万里潮来月又生。hǎi mén rén zuò yè sān gèng,wàn lǐ cháo lái yuè yòu shēng。
历乱江山还共照,微茫天地渐分明。lì luàn jiāng shān hái gòng zhào,wēi máng tiān dì jiàn fēn míng。
珠光水荡鱼龙窟,野旷风摇雁鹜声。zhū guāng shuǐ dàng yú lóng kū,yě kuàng fēng yáo yàn wù shēng。
便欲乘槎穷绝岛,南溟秋望不胜情。biàn yù chéng chá qióng jué dǎo,nán míng qiū wàng bù shèng qíng。

兴陵

易训

白云漠漠覆层峦,独上荒陵掩泪看。bái yún mò mò fù céng luán,dú shàng huāng líng yǎn lèi kàn。
抔土未干人盗去,寝园无主火烧残。póu tǔ wèi gàn rén dào qù,qǐn yuán wú zhǔ huǒ shāo cán。
回肠暗应猿声断,落日愁添垄色寒。huí cháng àn yīng yuán shēng duàn,luò rì chóu tiān lǒng sè hán。
惆怅西郊寒食节,春风谁与荐芳兰。chóu chàng xī jiāo hán shí jié,chūn fēng shuí yǔ jiàn fāng lán。

秋夕怀陈四

易训

雨馀山色易黄昏,入望无穷是海云。yǔ yú shān sè yì huáng hūn,rù wàng wú qióng shì hǎi yún。
一院落花才别我,半林新月未逢君。yī yuàn luò huā cái bié wǒ,bàn lín xīn yuè wèi féng jūn。
浅深萤影愁中见,断续虫声夜后闻。qiǎn shēn yíng yǐng chóu zhōng jiàn,duàn xù chóng shēng yè hòu wén。
遥忆空江寥寂甚,陶然应狎白鸥群。yáo yì kōng jiāng liáo jì shén,táo rán yīng xiá bái ōu qún。