古诗词

林熙春

煮粥救饥歌二十四韵

林熙春

历披舆地阅山川,海滨自昔称邹鲁。lì pī yú dì yuè shān chuān,hǎi bīn zì xī chēng zōu lǔ。
外有错出之鱼盐,内有膏粱之沃土。wài yǒu cuò chū zhī yú yán,nèi yǒu gāo liáng zhī wò tǔ。
弘正以前正淳庞,上下恬熙实宁宇。hóng zhèng yǐ qián zhèng chún páng,shàng xià tián xī shí níng yǔ。
岛夷煽乱嘉隆间,因之海酋大跋扈。dǎo yí shān luàn jiā lóng jiān,yīn zhī hǎi qiú dà bá hù。
此时扰扰不堪闻,儋石百钱犹充腋。cǐ shí rǎo rǎo bù kān wén,dān shí bǎi qián yóu chōng yè。
数十年来似苟安,云何闾阎转贫窭。shù shí nián lái shì gǒu ān,yún hé lǘ yán zhuǎn pín jù。
岂其器服事豪奢,抑亦樗蒲萃成薮。qǐ qí qì fú shì háo shē,yì yì chū pú cuì chéng sǒu。
岂其雀鼠日繁多,抑亦貂珰猛于虎。qǐ qí què shǔ rì fán duō,yì yì diāo dāng měng yú hǔ。
岂其逐末少农桑,抑亦闽舵如鸟飞,百万菽粟捆楼橹。qǐ qí zhú mò shǎo nóng sāng,yì yì mǐn duò rú niǎo fēi,bǎi wàn shū sù kǔn lóu lǔ。
用致灾沴一频仍,遂令十室尘生釜。yòng zhì zāi lì yī pín réng,suì lìng shí shì chén shēng fǔ。
冬春一粒已成珠,青黄不接何所怙。dōng chūn yī lì yǐ chéng zhū,qīng huáng bù jiē hé suǒ hù。
幸闻制锦有休文,力与疲民作盟主。xìng wén zhì jǐn yǒu xiū wén,lì yǔ pí mín zuò méng zhǔ。
请蠲请赈请发陈,犹恐阽危无或补。qǐng juān qǐng zhèn qǐng fā chén,yóu kǒng diàn wēi wú huò bǔ。
乃属耆老细讲求,惟有设粥堪救苦。nǎi shǔ qí lǎo xì jiǎng qiú,wéi yǒu shè zhōu kān jiù kǔ。
广开宏署集疮痍,班荆列坐如队伍。guǎng kāi hóng shǔ jí chuāng yí,bān jīng liè zuò rú duì wǔ。
憔颜悴色已奄奄,一瓢一勺同哺乳。qiáo yán cuì sè yǐ yǎn yǎn,yī piáo yī sháo tóng bǔ rǔ。
人人得意无向隅,食矣鸣金毕伐鼓。rén rén dé yì wú xiàng yú,shí yǐ míng jīn bì fá gǔ。
君侯或走山之巅,有时或走江之浒。jūn hóu huò zǒu shān zhī diān,yǒu shí huò zǒu jiāng zhī hǔ。
到处焦劳语语酸,不避疾垢兴蓝缕。dào chù jiāo láo yǔ yǔ suān,bù bì jí gòu xīng lán lǚ。
自是格天天澍随,起死回生不知数。zì shì gé tiān tiān shù suí,qǐ sǐ huí shēng bù zhī shù。
古云救荒无奇策,宁知此策神仙醽。gǔ yún jiù huāng wú qí cè,níng zhī cǐ cè shén xiān líng。
愧余虽爱莫助之,只勒长歌效欣舞。kuì yú suī ài mò zhù zhī,zhǐ lēi zhǎng gē xiào xīn wǔ。
歌兮歌兮愿若何,但愿天皇召召父。gē xī gē xī yuàn ruò hé,dàn yuàn tiān huáng zhào zhào fù。
召父献纳罢关征,海滨岁岁德施普。zhào fù xiàn nà bà guān zhēng,hǎi bīn suì suì dé shī pǔ。

戊午海啸歌

林熙春

吾今搔首叩青天,天道洪蒙绾地轴。wú jīn sāo shǒu kòu qīng tiān,tiān dào hóng méng wǎn dì zhóu。
风伯繇来任卷舒,雨师元自泽禾谷。fēng bó yáo lái rèn juǎn shū,yǔ shī yuán zì zé hé gǔ。
甜味九州海若藏,东南万里鱼龙伏。tián wèi jiǔ zhōu hǎi ruò cáng,dōng nán wàn lǐ yú lóng fú。
三灵效顺各有司,阴阳燮理端可卜。sān líng xiào shùn gè yǒu sī,yīn yáng xiè lǐ duān kě bo。
云何去岁偶喧传,喧传今岁为岁恶。yún hé qù suì ǒu xuān chuán,xuān chuán jīn suì wèi suì è。
厉鬼青妖春夏生,忆前戊午咸觳觫。lì guǐ qīng yāo chūn xià shēng,yì qián wù wǔ xián hú sù。
秋来溽暑愈非常,郁郁如焚为最酷。qiū lái rù shǔ yù fēi cháng,yù yù rú fén wèi zuì kù。
八月四日乱云飞,水气纷纷成黪黩。bā yuè sì rì luàn yún fēi,shuǐ qì fēn fēn chéng cǎn dú。
海上叫号鸟雀呼,蜃窟蛟宫亦反覆。hǎi shàng jiào hào niǎo què hū,shèn kū jiāo gōng yì fǎn fù。
三更燐火挟雄风,雄风催雨变陵谷。sān gèng lín huǒ xié xióng fēng,xióng fēng cuī yǔ biàn líng gǔ。
须臾地震数摇床,须臾天涌频翻屋。xū yú dì zhèn shù yáo chuáng,xū yú tiān yǒng pín fān wū。
昆虫鳞甲共穿林,百雉垣墙如破竹。kūn chóng lín jiǎ gòng chuān lín,bǎi zhì yuán qiáng rú pò zhú。
稼穑顿淹万顷田,丘园胥假百年木。jià sè dùn yān wàn qǐng tián,qiū yuán xū jiǎ bǎi nián mù。
仓皇欲济无津梁,牛羊男女空驰逐。cāng huáng yù jì wú jīn liáng,niú yáng nán nǚ kōng chí zhú。
估客闽商问水滨,舟人渔子葬鱼腹。gū kè mǐn shāng wèn shuǐ bīn,zhōu rén yú zi zàng yú fù。
蔽江臭秽不堪闻,顾瞻山河景非昨。bì jiāng chòu huì bù kān wén,gù zhān shān hé jǐng fēi zuó。
可怜海澨千万家,为问谁家得全族。kě lián hǎi shì qiān wàn jiā,wèi wèn shuí jiā dé quán zú。
孑遗无处觅鹪鹩,涕泪惟云求半菽。jié yí wú chù mì jiāo liáo,tì lèi wéi yún qiú bàn shū。
似此乾坤何等时,度之鬼神亦应哭。shì cǐ qián kūn hé děng shí,dù zhī guǐ shén yì yīng kū。
吾今问天天好生,地原载物焉忍毒。wú jīn wèn tiān tiān hǎo shēng,dì yuán zài wù yān rěn dú。
岂是天地职无为,不任三灵宅四隩。qǐ shì tiān dì zhí wú wèi,bù rèn sān líng zhái sì ào。
三灵即是古三公,三公不备阴阳错。sān líng jí shì gǔ sān gōng,sān gōng bù bèi yīn yáng cuò。
如欲民瘼达九阍,岂可因噎废耳目。rú yù mín mò dá jiǔ hūn,qǐ kě yīn yē fèi ěr mù。
如欲补救起疮痍,惟在六卿倡九牧。rú yù bǔ jiù qǐ chuāng yí,wéi zài liù qīng chàng jiǔ mù。
年来旱潦信有之,无如今岁愁万斛。nián lái hàn lǎo xìn yǒu zhī,wú rú jīn suì chóu wàn hú。
语云得民在得心,可令剜厥心头肉。yǔ yún dé mín zài dé xīn,kě lìng wān jué xīn tóu ròu。
因思旋转在至尊,何以得邀先赐复。yīn sī xuán zhuǎn zài zhì zūn,hé yǐ dé yāo xiān cì fù。
复思萧条遍九州,更愿推恩蠲税榷。fù sī xiāo tiáo biàn jiǔ zhōu,gèng yuàn tuī ēn juān shuì què。
君不见周家一悟雨反风,当日依然岁大熟。jūn bù jiàn zhōu jiā yī wù yǔ fǎn fēng,dāng rì yī rán suì dà shú。
又不见重译来朝胡为哉,海不扬波效封祝。yòu bù jiàn zhòng yì lái cháo hú wèi zāi,hǎi bù yáng bō xiào fēng zhù。

三元塔宝顶铭

林熙春

凤城之东,吉水一泓。fèng chéng zhī dōng,jí shuǐ yī hóng。
两山对峙,万派朝宗。liǎng shān duì zhì,wàn pài cháo zōng。
左昂右逊,华表偏隆。zuǒ áng yòu xùn,huá biǎo piān lóng。
时维万历,群议攸同。shí wéi wàn lì,qún yì yōu tóng。
乙巳建塔,丁未竣工。yǐ sì jiàn tǎ,dīng wèi jùn gōng。
抱乾负巽,一柱凌空。bào qián fù xùn,yī zhù líng kōng。
路从内转,不觉身崇。lù cóng nèi zhuǎn,bù jué shēn chóng。
牗窥星汉,檐散氛风。yǒu kuī xīng hàn,yán sàn fēn fēng。
天地为小,云阶可通。tiān dì wèi xiǎo,yún jiē kě tōng。
影摇金刹,柱砥潮中。yǐng yáo jīn shā,zhù dǐ cháo zhōng。
法轮永固,灏气斯钟。fǎ lún yǒng gù,hào qì sī zhōng。
贤才辈出,国泰民丰。xián cái bèi chū,guó tài mín fēng。

丁未十二月二十三为立春后二日夜梦得六言律诗前俱忘只记结句话到疏英影动一枝明月归来次早足之遂成一律

林熙春

初春高卧城隈,有客相邀看梅。chū chūn gāo wò chéng wēi,yǒu kè xiāng yāo kàn méi。
白发赢君玉质,暗香助我金罍。bái fā yíng jūn yù zhì,àn xiāng zhù wǒ jīn léi。
天边诗思频发,夜永更筹莫催。tiān biān shī sī pín fā,yè yǒng gèng chóu mò cuī。
话到疏英影动,一枝明月归来。huà dào shū yīng yǐng dòng,yī zhī míng yuè guī lái。

读匡云上人募佛像疏偈

林熙春

人言即心即佛,菩提无树前因。rén yán jí xīn jí fú,pú tí wú shù qián yīn。
本来色身是幻,何须身外传身。běn lái sè shēn shì huàn,hé xū shēn wài chuán shēn。
儒有丁兰刻木,总是如见精神。rú yǒu dīng lán kè mù,zǒng shì rú jiàn jīng shén。
学佛因心求法,舍身何处寻真。xué fú yīn xīn qiú fǎ,shě shēn hé chù xún zhēn。