古诗词

林光

给由赴杭杨玘曹魁杨燧三子在侍

林光

癸丑人间八月秋,三生侍我又杭州。guǐ chǒu rén jiān bā yuè qiū,sān shēng shì wǒ yòu háng zhōu。
抠趋渐了微官债,俯仰终怀实禄羞。kōu qū jiàn le wēi guān zhài,fǔ yǎng zhōng huái shí lù xiū。
世味共倾今日酒,山光还记昔年游。shì wèi gòng qīng jīn rì jiǔ,shān guāng hái jì xī nián yóu。
明朝拂袖红尘外,更买西湖一叶舟。míng cháo fú xiù hóng chén wài,gèng mǎi xī hú yī yè zhōu。

官满平湖留别二首

林光

九年尸素我何功,眼似添花耳似聋。jiǔ nián shī sù wǒ hé gōng,yǎn shì tiān huā ěr shì lóng。
暂解樊笼如脱兔,便将风翮逐溟鸿。zàn jiě fán lóng rú tuō tù,biàn jiāng fēng hé zhú míng hóng。
秋深篱菊犹含笑,老至吾诗未送穷。qiū shēn lí jú yóu hán xiào,lǎo zhì wú shī wèi sòng qióng。
分付静观亭下景,莫随霜散误天公。fēn fù jìng guān tíng xià jǐng,mò suí shuāng sàn wù tiān gōng。

官满平湖留别二首

林光

羞论瑶琴指上功,钟期耳孔未应聋。xiū lùn yáo qín zhǐ shàng gōng,zhōng qī ěr kǒng wèi yīng lóng。
翱翔阅世惭灵凤,南北随时羡翥鸿。áo xiáng yuè shì cán líng fèng,nán běi suí shí xiàn zhù hóng。
万事苍天元有定,百年吾道岂终穷。wàn shì cāng tiān yuán yǒu dìng,bǎi nián wú dào qǐ zhōng qióng。
题诗大笑开船去,更把行藏问舵公。tí shī dà xiào kāi chuán qù,gèng bǎ xíng cáng wèn duò gōng。

官满南归吴汝仪沈元式孙吉夫送至姑苏饮别于虎邱寺

林光

寒江千里送归程,骨肉斯文念匪轻。hán jiāng qiān lǐ sòng guī chéng,gǔ ròu sī wén niàn fěi qīng。
乡梦已随南海月,风光还醉阖闾城。xiāng mèng yǐ suí nán hǎi yuè,fēng guāng hái zuì hé lǘ chéng。
晴波曲绕僧居静,返照斜空野树明。qíng bō qū rào sēng jū jìng,fǎn zhào xié kōng yě shù míng。
安得剑池来作酒,留连倾尽百年情。ān dé jiàn chí lái zuò jiǔ,liú lián qīng jǐn bǎi nián qíng。

石谷为吴提学宪副先生

林光

择胜千峰认此奇,足音何日到山眉。zé shèng qiān fēng rèn cǐ qí,zú yīn hé rì dào shān méi。
无言对景堪忘世,有响传声却是谁。wú yán duì jǐng kān wàng shì,yǒu xiǎng chuán shēng què shì shuí。
每见白云生几席,几翻时雨及花枝。měi jiàn bái yún shēng jǐ xí,jǐ fān shí yǔ jí huā zhī。
磨崖写尽平生兴,我亦能歌石谷诗。mó yá xiě jǐn píng shēng xīng,wǒ yì néng gē shí gǔ shī。

金陵浦润少为僧既长弃僧归依父母

林光

醉舞莱衣乐似仙,人间何处是西天。zuì wǔ lái yī lè shì xiān,rén jiān hé chù shì xī tiān。
且将尺帻韬陀发,却委袈裟付老禅。qiě jiāng chǐ zé tāo tuó fā,què wěi jiā shā fù lǎo chán。
骨肉思情离复合,宗先支派断还传。gǔ ròu sī qíng lí fù hé,zōng xiān zhī pài duàn hái chuán。
沙门怕有回头者,试诵吾诗一两联。shā mén pà yǒu huí tóu zhě,shì sòng wú shī yī liǎng lián。

哭时褒四首

林光

愁来欲写不成诗,哭尽寒冬眼似痴。chóu lái yù xiě bù chéng shī,kū jǐn hán dōng yǎn shì chī。
魂梦不交垂死后,聪灵空忆在生时。hún mèng bù jiāo chuí sǐ hòu,cōng líng kōng yì zài shēng shí。
云山有限来何远,天地无情叫岂知。yún shān yǒu xiàn lái hé yuǎn,tiān dì wú qíng jiào qǐ zhī。
四尺沙棺归万里,空馀血泪写童碑。sì chǐ shā guān guī wàn lǐ,kōng yú xuè lèi xiě tóng bēi。

哭时褒四首

林光

少年随侍白头亲,何物天灾滥杀人。shǎo nián suí shì bái tóu qīn,hé wù tiān zāi làn shā rén。
疮累豆麻攻半月,语闻丝发话经旬。chuāng lèi dòu má gōng bàn yuè,yǔ wén sī fā huà jīng xún。
牛医底解生王宪,端悫何如误伯淳。niú yī dǐ jiě shēng wáng xiàn,duān què hé rú wù bó chún。
恸倚京城挥老泪,西风黯黯起寒云。tòng yǐ jīng chéng huī lǎo lèi,xī fēng àn àn qǐ hán yún。

哭时褒四首

林光

老者偏存少者亡,化机颠倒断人肠。lǎo zhě piān cún shǎo zhě wáng,huà jī diān dào duàn rén cháng。
商南谁识昌黎苦,东鲁愁催子夏忙。shāng nán shuí shí chāng lí kǔ,dōng lǔ chóu cuī zi xià máng。
遗语每思童孝子,捷才堪见旧诗囊。yí yǔ měi sī tóng xiào zi,jié cái kān jiàn jiù shī náng。
两行珠泪何时竭,山作江湖海植桑。liǎng xíng zhū lèi hé shí jié,shān zuò jiāng hú hǎi zhí sāng。

哭时褒四首

林光

恸哭长安泪眼枯,幽冥骨肉已殊途。tòng kū zhǎng ān lèi yǎn kū,yōu míng gǔ ròu yǐ shū tú。
渥洼无计医龙种,丹穴愁看瘗凤雏。wò wā wú jì yī lóng zhǒng,dān xué chóu kàn yì fèng chú。
官绊远方怜我蹇,榇归万里倩谁扶。guān bàn yuǎn fāng lián wǒ jiǎn,chèn guī wàn lǐ qiàn shuí fú。
归囊舟买南安便,宗葬千年得遂无。guī náng zhōu mǎi nán ān biàn,zōng zàng qiān nián dé suì wú。

赠王敬止行人使朝鲜次定山韵

林光

大明日月华夷照,命下朝鲜得献臣。dà míng rì yuè huá yí zhào,mìng xià cháo xiān dé xiàn chén。
净扫糠秕须大手,撑持天地属何人。jìng sǎo kāng bǐ xū dà shǒu,chēng chí tiān dì shǔ hé rén。
居庸关拥云中骑,鸭绿江浮眼底春。jū yōng guān yōng yún zhōng qí,yā lǜ jiāng fú yǎn dǐ chūn。
欲尽临岐无限意,千峰含笑振衣尘。yù jǐn lín qí wú xiàn yì,qiān fēng hán xiào zhèn yī chén。

挽黄良贵郎中父省高压庵卷

林光

泷冈何处表新阡,教铎分持二十年。lóng gāng hé chù biǎo xīn qiān,jiào duó fēn chí èr shí nián。
官秩貌能高死后,丹青谁解判生前。guān zhì mào néng gāo sǐ hòu,dān qīng shuí jiě pàn shēng qián。
虫声唧唧悲朝露,冢木围围锁暮烟。chóng shēng jī jī bēi cháo lù,zhǒng mù wéi wéi suǒ mù yān。
一代光荣过一代,几人无恨抱终天。yī dài guāng róng guò yī dài,jǐ rén wú hèn bào zhōng tiān。

送高大用尹邵武

林光

谁伸赤手拯颠连,黄甲频年令选贤。shuí shēn chì shǒu zhěng diān lián,huáng jiǎ pín nián lìng xuǎn xián。
世味总成催白发,莺花聊尔共青天。shì wèi zǒng chéng cuī bái fā,yīng huā liáo ěr gòng qīng tiān。
南闽宰绩君须显,东鲁儒言我未便。nán mǐn zǎi jì jūn xū xiǎn,dōng lǔ rú yán wǒ wèi biàn。
景仰平生朱宪副,好将民瘼问从前。jǐng yǎng píng shēng zhū xiàn fù,hǎo jiāng mín mò wèn cóng qián。

与杨居敬大尹叙别

林光

漕河谁遣此舟连,旅次相看岂乏贤。cáo hé shuí qiǎn cǐ zhōu lián,lǚ cì xiāng kàn qǐ fá xián。
闸水正添催麦雨,酒杯频送熟梅天。zhá shuǐ zhèng tiān cuī mài yǔ,jiǔ bēi pín sòng shú méi tiān。
除书分领千山远,侍御携行一水便。chú shū fēn lǐng qiān shān yuǎn,shì yù xié xíng yī shuǐ biàn。
说别偶来经汶上,沧浪歌动晚风前。shuō bié ǒu lái jīng wèn shàng,cāng làng gē dòng wǎn fēng qián。

登太白楼

林光

何处登高望眼明,天风催送上任城。hé chù dēng gāo wàng yǎn míng,tiān fēng cuī sòng shàng rèn chéng。
千年未听知心话,二老空馀后世名。qiān nián wèi tīng zhī xīn huà,èr lǎo kōng yú hòu shì míng。
汶泗远交襟带水,丹青难会古今情。wèn sì yuǎn jiāo jīn dài shuǐ,dān qīng nán huì gǔ jīn qíng。
除书愧捧仍东鲁,野服逢人更问程。chú shū kuì pěng réng dōng lǔ,yě fú féng rén gèng wèn chéng。

登太白楼

林光

面面虚窗借日明,层楼高压济宁城。miàn miàn xū chuāng jiè rì míng,céng lóu gāo yā jì níng chéng。
偶来此地扪碑迹,却喜无人识姓名。ǒu lái cǐ dì mén bēi jì,què xǐ wú rén shí xìng míng。
麟凤他时空在野,江山千古未忘情。lín fèng tā shí kōng zài yě,jiāng shān qiān gǔ wèi wàng qíng。
乡关南望来时路,何日归舟促去程。xiāng guān nán wàng lái shí lù,hé rì guī zhōu cù qù chéng。

登太白楼

林光

野麦青青野日明,漕河一线绕孤城。yě mài qīng qīng yě rì míng,cáo hé yī xiàn rào gū chéng。
乾坤磊落思贤哲,人世分拿总利名。qián kūn lěi luò sī xián zhé,rén shì fēn ná zǒng lì míng。
触目烟云皆是画,无心花鸟更多情。chù mù yān yún jiē shì huà,wú xīn huā niǎo gèng duō qíng。
登高一望一回首,及圣宫墙路几程。dēng gāo yī wàng yī huí shǒu,jí shèng gōng qiáng lù jǐ chéng。

登太白楼

林光

凤凰台上望分明,白鹭洲连白下城。fèng huáng tái shàng wàng fēn míng,bái lù zhōu lián bái xià chéng。
好景未忘崔灏句,此楼谁扁谪仙名。hǎo jǐng wèi wàng cuī hào jù,cǐ lóu shuí biǎn zhé xiān míng。
一樽留醉任人里,千载来歌越客情。yī zūn liú zuì rèn rén lǐ,qiān zài lái gē yuè kè qíng。
纵步危栏虽百尺,天阶犹有未趋程。zòng bù wēi lán suī bǎi chǐ,tiān jiē yóu yǒu wèi qū chéng。

兖州到任

林光

阴晴天意未分明,策马胡为又鲁城。yīn qíng tiān yì wèi fēn míng,cè mǎ hú wèi yòu lǔ chéng。
礼乐虽能扶圣教,文章吾甚愧虚名。lǐ lè suī néng fú shèng jiào,wén zhāng wú shén kuì xū míng。
深杯未易消魔障,老眼还能识世情。shēn bēi wèi yì xiāo mó zhàng,lǎo yǎn hái néng shí shì qíng。
白饭羹鱼南海上,梦中何日定归程。bái fàn gēng yú nán hǎi shàng,mèng zhōng hé rì dìng guī chéng。

谒孔庙二首

林光

教铎何缘又兖东,圣乡今古共推崇。jiào duó hé yuán yòu yǎn dōng,shèng xiāng jīn gǔ gòng tuī chóng。
仰钻瞻忽千年下,富贵功名一瞬中。yǎng zuān zhān hū qiān nián xià,fù guì gōng míng yī shùn zhōng。
泰岳试登天下小,秋阳初拜万方红。tài yuè shì dēng tiān xià xiǎo,qiū yáng chū bài wàn fāng hóng。
宫墙数仞堂堂在,头白谁收入室功。gōng qiáng shù rèn táng táng zài,tóu bái shuí shōu rù shì gōng。