古诗词

俞琬纶

桂枝香古镜

俞琬纶

张郎一去,君且代郎看,双蛾解理。zhāng láng yī qù,jūn qiě dài láng kàn,shuāng é jiě lǐ。
赠别踌躇,不忍把君分碎。zèng bié chóu chú,bù rěn bǎ jūn fēn suì。
问容颜、君独知憔悴。wèn róng yán jūn dú zhī qiáo cuì。
受多磨,与君无异。shòu duō mó,yǔ jūn wú yì。
广寒三五,嫦娥愁向,却元自己。guǎng hán sān wǔ,cháng é chóu xiàng,què yuán zì jǐ。
晴空里,似丹青点缀。qíng kōng lǐ,shì dān qīng diǎn zhuì。
个中小小,洞天深处。gè zhōng xiǎo xiǎo,dòng tiān shēn chù。
背地沉迷,形影都无据。bèi dì chén mí,xíng yǐng dōu wú jù。
怜君自为分明累,贮尽了、汉宫人泪。lián jūn zì wèi fēn míng lèi,zhù jǐn le hàn gōng rén lèi。
架罢妆残,瞥然收却,远山横翠。jià bà zhuāng cán,piē rán shōu què,yuǎn shān héng cuì。