古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
俞允文
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
征马嘶送归有光
明
:
俞允文
白杨花飞江水黑,江头行人头尽白。
bái yáng huā fēi jiāng shuǐ hēi,jiāng tóu xíng rén tóu jǐn bái。
青山日出烟尘昏,马上谁为都门客?
qīng shān rì chū yān chén hūn,mǎ shàng shuí wèi dōu mén kè?
都门豪客长安儿,蒲萄百斛柳千丝。
dōu mén háo kè zhǎng ān ér,pú táo bǎi hú liǔ qiān sī。
戎装玉骏邯郸姬,虎旗绣簇红鸦啼。
róng zhuāng yù jùn hán dān jī,hǔ qí xiù cù hóng yā tí。
长安三月春未暮,城中不见游人归。
zhǎng ān sān yuè chūn wèi mù,chéng zhōng bù jiàn yóu rén guī。
游人归,醉满堤。
yóu rén guī,zuì mǎn dī。
青草长,征马嘶。
qīng cǎo zhǎng,zhēng mǎ sī。
AI赏析
胡笳曲
明
:
俞允文
长风吹高海底月,半落洮河色如雪。
zhǎng fēng chuī gāo hǎi dǐ yuè,bàn luò táo hé sè rú xuě。
胡笳写出陇头声,千声万声吹不歇。
hú jiā xiě chū lǒng tóu shēng,qiān shēng wàn shēng chuī bù xiē。
此时都尉兵初尽,此夕单于阵方结。
cǐ shí dōu wèi bīng chū jǐn,cǐ xī dān yú zhèn fāng jié。
沸地黄沙冻欲牢,连天白草烧难热。
fèi dì huáng shā dòng yù láo,lián tiān bái cǎo shāo nán rè。
玉箸啼还遍,红颜坐相诀。
yù zhù tí hái biàn,hóng yán zuò xiāng jué。
《杨柳》曲中离别久,《梅花》管里音书绝。
yáng liǔ qū zhōng lí bié jiǔ,méi huā guǎn lǐ yīn shū jué。
胡笳本是从胡起,曲曲缘云咽流水。
hú jiā běn shì cóng hú qǐ,qū qū yuán yún yàn liú shuǐ。
飞入重城怨已深,听临遥塞愁应死。
fēi rù zhòng chéng yuàn yǐ shēn,tīng lín yáo sāi chóu yīng sǐ。
谁知沙畔卷寒芦,一曲能消胆气粗。
shuí zhī shā pàn juǎn hán lú,yī qū néng xiāo dǎn qì cū。
更使胡雏双泪落,万群嘶月过飞狐。
gèng shǐ hú chú shuāng lèi luò,wàn qún sī yuè guò fēi hú。
AI赏析
送归开甫之信都
明
:
俞允文
百里长城县,山回万壑纡。
bǎi lǐ zhǎng chéng xiàn,shān huí wàn hè yū。
阳坡眠觳觫,阴洞产於菟。
yáng pō mián hú sù,yīn dòng chǎn yú tú。
紫笋披云摘,青兰带草锄。
zǐ sǔn pī yún zhāi,qīng lán dài cǎo chú。
土风饶险劲,案牍少欢愉。
tǔ fēng ráo xiǎn jìn,àn dú shǎo huān yú。
卓茂存心古,钟离与众殊。
zhuó mào cún xīn gǔ,zhōng lí yǔ zhòng shū。
名高翻忤俗,道大不因愚。
míng gāo fān wǔ sú,dào dà bù yīn yú。
此日腾交戟,何人悔失珠。
cǐ rì téng jiāo jǐ,hé rén huǐ shī zhū。
九方沉藻镜,万匹混迍夬。
jiǔ fāng chén zǎo jìng,wàn pǐ hùn zhūn guài。
自是龙为友,无烦舄化凫。
zì shì lóng wèi yǒu,wú fán xì huà fú。
周王求八骏,非尔欲谁须。
zhōu wáng qiú bā jùn,fēi ěr yù shuí xū。
AI赏析
总
43
条
‹
1
2
3