古诗词

纪坤

哭董天士四首

纪坤

百结悬鹑两鬓霜,自餐冰雪润空肠。bǎi jié xuán chún liǎng bìn shuāng,zì cān bīng xuě rùn kōng cháng。
一生惟得秋冬气,到死不知罗绮香。yī shēng wéi dé qiū dōng qì,dào sǐ bù zhī luó qǐ xiāng。
寒贳村醪才破戒,老栖僧舍是还乡。hán shì cūn láo cái pò jiè,lǎo qī sēng shě shì hái xiāng。
只今一暝无馀事,肯要青蝇作吊忙。zhǐ jīn yī míng wú yú shì,kěn yào qīng yíng zuò diào máng。

哭董天士四首

纪坤

十年相约谢风尘,天地无情陨此人。shí nián xiāng yuē xiè fēng chén,tiān dì wú qíng yǔn cǐ rén。
乱世逃禅聊解脱,衰年哭友倍酸辛。luàn shì táo chán liáo jiě tuō,shuāi nián kū yǒu bèi suān xīn。
关河泱漭连兵气,齿发苍浪寄病身。guān hé yāng mǎng lián bīng qì,chǐ fā cāng làng jì bìng shēn。
泉下有灵应念我,白杨孤冢亦伤神。quán xià yǒu líng yīng niàn wǒ,bái yáng gū zhǒng yì shāng shén。

旌吾弟自真定夜归

纪坤

隔墙一唤惊还喜,半夜汝从何处来。gé qiáng yī huàn jīng hái xǐ,bàn yè rǔ cóng hé chù lái。
携手都忘闭门户,御寒先遣洗樽罍。xié shǒu dōu wàng bì mén hù,yù hán xiān qiǎn xǐ zūn léi。
音书虽近无人往,道路多虞几度猜。yīn shū suī jìn wú rén wǎng,dào lù duō yú jǐ dù cāi。
此日生归是天幸,旅颜消瘦未须哀。cǐ rì shēng guī shì tiān xìng,lǚ yán xiāo shòu wèi xū āi。

送奕光归里

纪坤

白露已零天地秋,布衣老大提蒯缑。bái lù yǐ líng tiān dì qiū,bù yī lǎo dà tí kuǎi gōu。
燕辞故垒逝将去,蝶抱残花何所求。yàn cí gù lěi shì jiāng qù,dié bào cán huā hé suǒ qiú。
平生不识韩吏部,他时误觅刘荆州。píng shēng bù shí hán lì bù,tā shí wù mì liú jīng zhōu。
渭川修竹绿无恙,归欤勿失千户侯。wèi chuān xiū zhú lǜ wú yàng,guī yú wù shī qiān hù hóu。

陪诸友夜饮作

纪坤

山鸟何曾谙管弦,邀留无那主人贤。shān niǎo hé céng ān guǎn xián,yāo liú wú nà zhǔ rén xián。
黄蜂紫蝶如相识,绿酒红镫亦可怜。huáng fēng zǐ dié rú xiāng shí,lǜ jiǔ hóng dèng yì kě lián。
稍避喧阗殊剌促,似防冷落转周旋。shāo bì xuān tián shū lá cù,shì fáng lěng luò zhuǎn zhōu xuán。
才知杜老真潇洒,解共燕姬晚放船。cái zhī dù lǎo zhēn xiāo sǎ,jiě gòng yàn jī wǎn fàng chuán。

旧游

纪坤

卫河依旧水悠悠,人事兴衰一转头。wèi hé yī jiù shuǐ yōu yōu,rén shì xīng shuāi yī zhuǎn tóu。
故邸残花前度梦,高坟宿草几回秋。gù dǐ cán huā qián dù mèng,gāo fén sù cǎo jǐ huí qiū。
五君久避山王贵,二水遥怜汴泗流。wǔ jūn jiǔ bì shān wáng guì,èr shuǐ yáo lián biàn sì liú。
铁佛祠旁三太息,老僧犹自话徐州。tiě fú cí páng sān tài xī,lǎo sēng yóu zì huà xú zhōu。

送张林宗归河南

纪坤

去矣复何道,心知重会难。qù yǐ fù hé dào,xīn zhī zhòng huì nán。
君看残照里,秋气满长安。jūn kàn cán zhào lǐ,qiū qì mǎn zhǎng ān。

闻钦定阉党案出借钞未得

纪坤

此局终当有,宁期在此时。cǐ jú zhōng dāng yǒu,níng qī zài cǐ shí。
丹书何用见,名姓世原知。dān shū hé yòng jiàn,míng xìng shì yuán zhī。

十刹海访无相上人适游方归以所画名胜巨册索题分拈得庐山杨子江黄河东海黄山云海严濑六幅

纪坤

庐山游不尽,况乃画庐山。lú shān yóu bù jǐn,kuàng nǎi huà lú shān。
若问庐山意,庐山在此间。ruò wèn lú shān yì,lú shān zài cǐ jiān。

十刹海访无相上人适游方归以所画名胜巨册索题分拈得庐山杨子江黄河东海黄山云海严濑六幅

纪坤

一口吸西江,吐向剡溪纸。yī kǒu xī xī jiāng,tǔ xiàng shàn xī zhǐ。
坌涌不可收,一笔一千里。bèn yǒng bù kě shōu,yī bǐ yī qiān lǐ。

十刹海访无相上人适游方归以所画名胜巨册索题分拈得庐山杨子江黄河东海黄山云海严濑六幅

纪坤

黄河天上来,一线落平地。huáng hé tiān shàng lái,yī xiàn luò píng dì。
俗手画波涛,妙手画其气。sú shǒu huà bō tāo,miào shǒu huà qí qì。

戏题二绝句

纪坤

廿载悬尘壁,何人问此琴。niàn zài xuán chén bì,hé rén wèn cǐ qín。
可怜兵火里,此辈乃知音。kě lián bīng huǒ lǐ,cǐ bèi nǎi zhī yīn。

戏题二绝句

纪坤

枯桐阅岁多,神物含灵爽。kū tóng yuè suì duō,shén wù hán líng shuǎng。
正直七条弦,汝弹恐不响。zhèng zhí qī tiáo xián,rǔ dàn kǒng bù xiǎng。

五节桥

纪坤

五节桥边水,寒声日夜悲。wǔ jié qiáo biān shuǐ,hán shēng rì yè bēi。
当年谁剿寇,贻祸到蛾眉。dāng nián shuí jiǎo kòu,yí huò dào é méi。

咏史三首

纪坤

珍重焦延寿,诸孙尚有碑。zhēn zhòng jiāo yán shòu,zhū sūn shàng yǒu bēi。
云何多畏忌,不著撰人谁。yún hé duō wèi jì,bù zhù zhuàn rén shuí。

咏史三首

纪坤

老氏贵和光,斯谋良亦得。lǎo shì guì hé guāng,sī móu liáng yì dé。
平生陈仲弓,贤者固难测。píng shēng chén zhòng gōng,xián zhě gù nán cè。

咏史三首

纪坤

爰历续六章,小学亦殊绝。yuán lì xù liù zhāng,xiǎo xué yì shū jué。
至今祀孔庭,不在经师列。zhì jīn sì kǒng tíng,bù zài jīng shī liè。

题天士画册十二首其五牛

纪坤

鸟犍藉草眠,牧者在何处。niǎo jiān jí cǎo mián,mù zhě zài hé chù。
我欲借之骑,直入青山去。wǒ yù jiè zhī qí,zhí rù qīng shān qù。

南游不遇过交甫遗佩处戏题

纪坤

想像精灵隔淼漫,暮云深处佩珊珊。xiǎng xiàng jīng líng gé miǎo màn,mù yún shēn chù pèi shān shān。
明珠价贵知难赠,但乞神仙一面看。míng zhū jià guì zhī nán zèng,dàn qǐ shén xiān yī miàn kàn。

清明日野外闲步

纪坤

处处青帘似见招,杖藜试踏绿裙腰。chù chù qīng lián shì jiàn zhāo,zhàng lí shì tà lǜ qún yāo。
衰翁难结寻春伴,蝴蝶相随过小桥。shuāi wēng nán jié xún chūn bàn,hú dié xiāng suí guò xiǎo qiáo。
9112345