古诗词

倪谦

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

几回搦管不成章,空把盐枝插路傍。jǐ huí nuò guǎn bù chéng zhāng,kōng bǎ yán zhī chā lù bàng。
封臂绛纱何日解,菱花一夜恐飞霜。fēng bì jiàng shā hé rì jiě,líng huā yī yè kǒng fēi shuāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐残云过女墙,曾陪歌舞在昭阳。yòu zhú cán yún guò nǚ qiáng,céng péi gē wǔ zài zhāo yáng。
如今羞见缠头锦,空惜馀音绕画梁。rú jīn xiū jiàn chán tóu jǐn,kōng xī yú yīn rào huà liáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

湖山石畔好烧香,银汉无波玉露凉。hú shān shí pàn hǎo shāo xiāng,yín hàn wú bō yù lù liáng。
低蹙翠裙深下拜,细将心事诉穹苍。dī cù cuì qún shēn xià bài,xì jiāng xīn shì sù qióng cāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

落月流辉照屋梁,又看红日上扶桑。luò yuè liú huī zhào wū liáng,yòu kàn hóng rì shàng fú sāng。
若为化作山头石,望见夫君志亦偿。ruò wèi huà zuò shān tóu shí,wàng jiàn fū jūn zhì yì cháng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

千金不惜买文章,永巷秋深灏气凉。qiān jīn bù xī mǎi wén zhāng,yǒng xiàng qiū shēn hào qì liáng。
若得重瞳亲一顾,含羞谁引驾车羊。ruò dé zhòng tóng qīn yī gù,hán xiū shuí yǐn jià chē yáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐鸣鸠到耳傍,青春背我去堂堂。yòu zhú míng jiū dào ěr bàng,qīng chūn bèi wǒ qù táng táng。
谷风自昔歌葑菲,泾渭相形益可伤。gǔ fēng zì xī gē fēng fēi,jīng wèi xiāng xíng yì kě shāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

偏讶愁随一线长,肯同桃李竞新妆。piān yà chóu suí yī xiàn zhǎng,kěn tóng táo lǐ jìng xīn zhuāng。
此心非石安能转,自保坚贞比卫姜。cǐ xīn fēi shí ān néng zhuǎn,zì bǎo jiān zhēn bǐ wèi jiāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

一刻千金孰与偿,瑶琴无复凤求凰。yī kè qiān jīn shú yǔ cháng,yáo qín wú fù fèng qiú huáng。
妾心有似池中藕,虽断柔丝绾更长。qiè xīn yǒu shì chí zhōng ǒu,suī duàn róu sī wǎn gèng zhǎng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

已甘抱节比枯篁,曾荐青奴一夜凉。yǐ gān bào jié bǐ kū huáng,céng jiàn qīng nú yī yè liáng。
就使秋风能再热,敢辞辛苦侍帏房。jiù shǐ qiū fēng néng zài rè,gǎn cí xīn kǔ shì wéi fáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

只愁金剪割离肠,恩宠难凭苦不常。zhǐ chóu jīn jiǎn gē lí cháng,ēn chǒng nán píng kǔ bù cháng。
已愧短檠墙角弃,何时游鲽海东洋。yǐ kuì duǎn qíng qiáng jiǎo qì,hé shí yóu dié hǎi dōng yáng。

题小景画

倪谦

白云红叶已惊秋,萝屋凉生境倍幽。bái yún hóng yè yǐ jīng qiū,luó wū liáng shēng jìng bèi yōu。
长啸碧山宁负我,不胜清兴绕沧洲。zhǎng xiào bì shān níng fù wǒ,bù shèng qīng xīng rào cāng zhōu。

二月初四日夜梦中作

倪谦

庭前昨夜起秋风,落叶潇潇万木空。tíng qián zuó yè qǐ qiū fēng,luò yè xiāo xiāo wàn mù kōng。
独有此君颜不改,依然无恙月明中。dú yǒu cǐ jūn yán bù gǎi,yī rán wú yàng yuè míng zhōng。

次韵董廷器闺情

倪谦

柳絮飞时雪作团,乱人心绪正漫漫。liǔ xù fēi shí xuě zuò tuán,luàn rén xīn xù zhèng màn màn。
侍儿呼取添衾褥,道是轻盈不御寒。shì ér hū qǔ tiān qīn rù,dào shì qīng yíng bù yù hán。

次韵董廷器闺情

倪谦

默倚雕阑数雁行,双眉蹙破远山苍。mò yǐ diāo lán shù yàn xíng,shuāng méi cù pò yuǎn shān cāng。
不如后院闲消遣,去送秋千唤女郎。bù rú hòu yuàn xián xiāo qiǎn,qù sòng qiū qiān huàn nǚ láng。

次韵董廷器闺情

倪谦

远道回车未肯膏,为图名利逐儿曹。yuǎn dào huí chē wèi kěn gāo,wèi tú míng lì zhú ér cáo。
归期望断门空掩,坐对梨花月影高。guī qī wàng duàn mén kōng yǎn,zuò duì lí huā yuè yǐng gāo。

次韵董廷器闺情

倪谦

片片飞花逐水流,园林绿暗不胜愁。piàn piàn fēi huā zhú shuǐ liú,yuán lín lǜ àn bù shèng chóu。
断肠无计留春住,人老东风燕子楼。duàn cháng wú jì liú chūn zhù,rén lǎo dōng fēng yàn zi lóu。

次韵董廷器闺情

倪谦

凤帏抛却绮罗香,一别天涯有底忙。fèng wéi pāo què qǐ luó xiāng,yī bié tiān yá yǒu dǐ máng。
几阵黄梅窗外雨,飘潇润浥藕丝裳。jǐ zhèn huáng méi chuāng wài yǔ,piāo xiāo rùn yì ǒu sī shang。

次韵董廷器闺情

倪谦

白汗凝珠拭素巾,垄头麦熟又尝新。bái hàn níng zhū shì sù jīn,lǒng tóu mài shú yòu cháng xīn。
锁窗倦绣停针线,蛱蝶飞来最恼人。suǒ chuāng juàn xiù tíng zhēn xiàn,jiá dié fēi lái zuì nǎo rén。

次韵董廷器闺情

倪谦

柳岸凉风透葛蕉,心旌愁绝正摇摇。liǔ àn liáng fēng tòu gé jiāo,xīn jīng chóu jué zhèng yáo yáo。
兰舟去后知何处,新水空添没断桥。lán zhōu qù hòu zhī hé chù,xīn shuǐ kōng tiān méi duàn qiáo。

次韵董廷器闺情

倪谦

破愁曾借步兵厨,一枕浑忘醉梦馀。pò chóu céng jiè bù bīng chú,yī zhěn hún wàng zuì mèng yú。
鹦鹉无端却饶舌,鬓云低挽独踌躇。yīng wǔ wú duān què ráo shé,bìn yún dī wǎn dú chóu chú。