古诗词

倪谦

题赤壁图为钱景和赋

倪谦

坡仙豪气隘八荒,絷羁天脱神龙骧。pō xiān háo qì ài bā huāng,zhí jī tiān tuō shén lóng xiāng。
思如百川赴东海,嬉笑怒骂皆文章。sī rú bǎi chuān fù dōng hǎi,xī xiào nù mà jiē wén zhāng。
天门萋菲多鬼蜮,放浪远投云水乡。tiān mén qī fēi duō guǐ yù,fàng làng yuǎn tóu yún shuǐ xiāng。
江山如此良不恶,况有赤壁临沧浪。jiāng shān rú cǐ liáng bù è,kuàng yǒu chì bì lín cāng làng。
天存此景似相待,新秋灏气传清商。tiān cún cǐ jǐng shì xiāng dài,xīn qiū hào qì chuán qīng shāng。
老仙载酒赤壁下,烟波万顷一苇航。lǎo xiān zài jiǔ chì bì xià,yān bō wàn qǐng yī wěi háng。
是时东山月始出,浩歌棹雪迎流光。shì shí dōng shān yuè shǐ chū,hào gē zhào xuě yíng liú guāng。
清风徐来水波静,毛骨飒爽生微凉。qīng fēng xú lái shuǐ bō jìng,máo gǔ sà shuǎng shēng wēi liáng。
凭虚浩浩不知止,空明坐击淩苍茫。píng xū hào hào bù zhī zhǐ,kōng míng zuò jī líng cāng máng。
水天一色粲星斗,恍若有路通银潢。shuǐ tiān yī sè càn xīng dòu,huǎng ruò yǒu lù tōng yín huáng。
座中何人吹紫玉,呜呜怨泣孤舟孀。zuò zhōng hé rén chuī zǐ yù,wū wū yuàn qì gū zhōu shuāng。
倚歌相和豁襟抱,拊景慷慨悲兴亡。yǐ gē xiāng hé huō jīn bào,fǔ jǐng kāng kǎi bēi xīng wáng。
山川千古留霸迹,东望夏口西武昌。shān chuān qiān gǔ liú bà jì,dōng wàng xià kǒu xī wǔ chāng。
昔当曹瞒顺流下,舳舻千里旌旗扬。xī dāng cáo mán shùn liú xià,zhú lú qiān lǐ jīng qí yáng。
临江洒酒气何壮,傲睨已灭孙吴疆。lín jiāng sǎ jiǔ qì hé zhuàng,ào nì yǐ miè sūn wú jiāng。
东风一炬悉灰烬,庙算岂料输周郎。dōng fēng yī jù xī huī jìn,miào suàn qǐ liào shū zhōu láng。
只今英雄果何在,惟剩山色摩青苍。zhǐ jīn yīng xióng guǒ hé zài,wéi shèng shān sè mó qīng cāng。
寓形宇内海一粟,日月苦短江流长。yù xíng yǔ nèi hǎi yī sù,rì yuè kǔ duǎn jiāng liú zhǎng。
游挟飞仙不可得,有酒且共浇诗肠。yóu xié fēi xiān bù kě dé,yǒu jiǔ qiě gòng jiāo shī cháng。
江风山月不须买,匏尊相属乐未央。jiāng fēng shān yuè bù xū mǎi,páo zūn xiāng shǔ lè wèi yāng。
洗盏更酌醒复醉,枕罍颓卧夫何妨。xǐ zhǎn gèng zhuó xǐng fù zuì,zhěn léi tuí wò fū hé fáng。
后此时维冬十月,重继斯游从雪堂。hòu cǐ shí wéi dōng shí yuè,zhòng jì sī yóu cóng xuě táng。
仙魂化去邈千载,独遗二赋铿琳琅。xiān hún huà qù miǎo qiān zài,dú yí èr fù kēng lín láng。
我曾奉使向荆楚,扁舟载月经蕲黄。wǒ céng fèng shǐ xiàng jīng chǔ,biǎn zhōu zài yuè jīng qí huáng。
醉呼坡仙酹赤壁,招魂拟欲凭巫阳。zuì hū pō xiān lèi chì bì,zhāo hún nǐ yù píng wū yáng。
横江尚见旧孤鹤,掠舟西去蹁玄裳。héng jiāng shàng jiàn jiù gū hè,lüè zhōu xī qù pián xuán shang。
愧无词赋续高兴,梦想风流今几霜。kuì wú cí fù xù gāo xīng,mèng xiǎng fēng liú jīn jǐ shuāng。
良工意匠有深趣,笔妙不让顾长康。liáng gōng yì jiàng yǒu shēn qù,bǐ miào bù ràng gù zhǎng kāng。
平生于公想兴慕,爱貌此景归毫芒。píng shēng yú gōng xiǎng xīng mù,ài mào cǐ jǐng guī háo máng。
一朝眼底且惊见,仿佛坐我尊俎傍。yī cháo yǎn dǐ qiě jīng jiàn,fǎng fú zuò wǒ zūn zǔ bàng。
始知人生贵适意,何用屑屑嗟行藏。shǐ zhī rén shēng guì shì yì,hé yòng xiè xiè jiē xíng cáng。

双松图为陈叔谦赋

倪谦

几年游宦红尘陌,处处垂杨荫华宅。jǐ nián yóu huàn hóng chén mò,chù chù chuí yáng yīn huá zhái。
东风吹春入绮园,名花旖旎饶颜色。dōng fēng chuī chūn rù qǐ yuán,míng huā yǐ nǐ ráo yán sè。
东家锦幄笼牡丹,西家红药围雕阑。dōng jiā jǐn wò lóng mǔ dān,xī jiā hóng yào wéi diāo lán。
髯松偃蹇挺孤秀,诗人移植庭前看。rán sōng yǎn jiǎn tǐng gū xiù,shī rén yí zhí tíng qián kàn。
陈生好事者,家有琴月楼。chén shēng hǎo shì zhě,jiā yǒu qín yuè lóu。
绕楼不种闲草木,从人貌得双苍虬。rào lóu bù zhǒng xián cǎo mù,cóng rén mào dé shuāng cāng qiú。
弹琴玩月有真趣,岁寒对此情夷犹。dàn qín wán yuè yǒu zhēn qù,suì hán duì cǐ qíng yí yóu。
披图一见之,如向徂徕野。pī tú yī jiàn zhī,rú xiàng cú lái yě。
天风飒飒毛骨寒,恍讶奔涛座中泻。tiān fēng sà sà máo gǔ hán,huǎng yà bēn tāo zuò zhōng xiè。
却嗟举世爱妍华,得似陈生怜丑䰩。què jiē jǔ shì ài yán huá,dé shì chén shēng lián chǒu chě。
抽毫为生赋,思与神俱清。chōu háo wèi shēng fù,sī yǔ shén jù qīng。
何当登生楼,试鼓三尺冰。hé dāng dēng shēng lóu,shì gǔ sān chǐ bīng。
洗我平生尘土梦,刁萧听作松风声。xǐ wǒ píng shēng chén tǔ mèng,diāo xiāo tīng zuò sōng fēng shēng。

孤凰吟

倪谦

凤皇巢丹穴,双飞复双栖。fèng huáng cháo dān xué,shuāng fēi fù shuāng qī。
生雏甫三岁,凤去竟不归。shēng chú fǔ sān suì,fèng qù jìng bù guī。
孤凰失偶鸣声悲,欲随凤死念雏饥。gū huáng shī ǒu míng shēng bēi,yù suí fèng sǐ niàn chú jī。
况凤遗老母,风雨巢倾危。kuàng fèng yí lǎo mǔ,fēng yǔ cháo qīng wēi。
葺巢养哺母与雏,誓言不逐他凤飞。qì cháo yǎng bǔ mǔ yǔ chú,shì yán bù zhú tā fèng fēi。
母健喜有托,雏成毛羽奇。mǔ jiàn xǐ yǒu tuō,chú chéng máo yǔ qí。
海水可竭山可移,孤凰之志终不亏。hǎi shuǐ kě jié shān kě yí,gū huáng zhī zhì zhōng bù kuī。
百鸟慕节孝,上达天帝知。bǎi niǎo mù jié xiào,shàng dá tiān dì zhī。
天帝旌其巢,千古万古声名垂。tiān dì jīng qí cháo,qiān gǔ wàn gǔ shēng míng chuí。

送徐泰士亨知罗田

倪谦

我帆才向清源落,君舟亦来闸河泊。wǒ fān cái xiàng qīng yuán luò,jūn zhōu yì lái zhá hé pō。
客边相见喜无涯,握手交驩叙畴昨。kè biān xiāng jiàn xǐ wú yá,wò shǒu jiāo huān xù chóu zuó。
自惊别君数载馀,不知出处今何如。zì jīng bié jūn shù zài yú,bù zhī chū chù jīn hé rú。
为言已预乌台选,一官左授罗田除。wèi yán yǐ yù wū tái xuǎn,yī guān zuǒ shòu luó tián chú。
闻君之言为君惜,无乃多财被时疾。wén jūn zhī yán wèi jūn xī,wú nǎi duō cái bèi shí jí。
明经乡校旧无双,射策君门曾第一。míng jīng xiāng xiào jiù wú shuāng,shè cè jūn mén céng dì yī。
时遭诋訾妄见疑,覆试禁垣文益奇。shí zāo dǐ zī wàng jiàn yí,fù shì jìn yuán wén yì qí。
真金百鍊愈精彻,烨烨四海声名驰。zhēn jīn bǎi liàn yù jīng chè,yè yè sì hǎi shēng míng chí。
从此材华日增重,宜侍清班居法从。cóng cǐ cái huá rì zēng zhòng,yí shì qīng bān jū fǎ cóng。
何为犹以富生嫌,造物于人真戏弄。hé wèi yóu yǐ fù shēng xián,zào wù yú rén zhēn xì nòng。
龙媒逸步游天衢,局促乃同辕下驹。lóng méi yì bù yóu tiān qú,jú cù nǎi tóng yuán xià jū。
牛刀小试众称屈,感事抚时增叹吁。niú dāo xiǎo shì zhòng chēng qū,gǎn shì fǔ shí zēng tàn xū。
此去罗田亦不恶,百里熙熙事耕凿。cǐ qù luó tián yì bù è,bǎi lǐ xī xī shì gēng záo。
得官且足为亲荣,临治应须究民莫。dé guān qiě zú wèi qīn róng,lín zhì yīng xū jiū mín mò。
君毋自馁当自宽,人心感化知非难。jūn wú zì něi dāng zì kuān,rén xīn gǎn huà zhī fēi nán。
好敷仁惠及封内,自有美誉闻朝端。hǎo fū rén huì jí fēng nèi,zì yǒu měi yù wén cháo duān。
绿杨两岸摇晴色,冰满官河留不得。lǜ yáng liǎng àn yáo qíng sè,bīng mǎn guān hé liú bù dé。
丈夫壮志贵远图,九万从兹展修翮。zhàng fū zhuàng zhì guì yuǎn tú,jiǔ wàn cóng zī zhǎn xiū hé。

题张中书子俊画孤舟读书图为吴宗起赋

倪谦

昨夜沧江雨初歇,两岸山屏翠烟叠。zuó yè cāng jiāng yǔ chū xiē,liǎng àn shān píng cuì yān dié。
江空浦极悄无人,但见小舟横一叶。jiāng kōng pǔ jí qiāo wú rén,dàn jiàn xiǎo zhōu héng yī yè。
舟人所适非取鱼,危坐船头惟读书。zhōu rén suǒ shì fēi qǔ yú,wēi zuò chuán tóu wéi dú shū。
音声琅琅出金石,冯夷起舞鼋鼍趋。yīn shēng láng láng chū jīn shí,féng yí qǐ wǔ yuán tuó qū。
兰桡不举随流去,渚北汀南无定处。lán ráo bù jǔ suí liú qù,zhǔ běi tīng nán wú dìng chù。
只知兀兀了残编,不觉亭亭倚高树。zhǐ zhī wù wù le cán biān,bù jué tíng tíng yǐ gāo shù。
知君自是隐者流,孤篷短棹轻王侯。zhī jūn zì shì yǐn zhě liú,gū péng duǎn zhào qīng wáng hóu。
经年对语手中卷,镇日忘机沙上鸥。jīng nián duì yǔ shǒu zhōng juǎn,zhèn rì wàng jī shā shàng ōu。
澹古先生青琐客,挥毫日儤金门直。dàn gǔ xiān shēng qīng suǒ kè,huī háo rì bào jīn mén zhí。
忽看高兴落江湖,却向烟波写真逸。hū kàn gāo xīng luò jiāng hú,què xiàng yān bō xiě zhēn yì。
王摩诘,张志和,画意诗情相荡摩。wáng mó jí,zhāng zhì hé,huà yì shī qíng xiāng dàng mó。
樵青篷底唤不醒,西塞山前春雨多。qiáo qīng péng dǐ huàn bù xǐng,xī sāi shān qián chūn yǔ duō。

上国观光歌为沈侯官司仓用宾赋

倪谦

袖有五色笔,囊有万言策。xiù yǒu wǔ sè bǐ,náng yǒu wàn yán cè。
笔可补造化,策可干明辟。bǐ kě bǔ zào huà,cè kě gàn míng pì。
才闻皋朔诣公车,又见严徐向都邑。cái wén gāo shuò yì gōng chē,yòu jiàn yán xú xiàng dōu yì。
奋志遥从上国游,扶摇九万抟修翼。fèn zhì yáo cóng shàng guó yóu,fú yáo jiǔ wàn tuán xiū yì。
日月明三殿,虎豹守九关。rì yuè míng sān diàn,hǔ bào shǒu jiǔ guān。
玉帛会诸侯,梯航来百蛮。yù bó huì zhū hóu,tī háng lái bǎi mán。
金张甲第亘紫陌,夔龙礼乐严清班。jīn zhāng jiǎ dì gèn zǐ mò,kuí lóng lǐ lè yán qīng bān。
光华眼底观不尽,致身已在青云间。guāng huá yǎn dǐ guān bù jǐn,zhì shēn yǐ zài qīng yún jiān。
不慕绾金章,不羡乘丹毂。bù mù wǎn jīn zhāng,bù xiàn chéng dān gǔ。
自分草莽臣,但足升斗禄。zì fēn cǎo mǎng chén,dàn zú shēng dòu lù。
东葛方容就督邮,南闽复许烦搜粟。dōng gé fāng róng jiù dū yóu,nán mǐn fù xǔ fán sōu sù。
清晓君门开,谒帝趋明光。qīng xiǎo jūn mén kāi,yè dì qū míng guāng。
天仗建羽旄,箫韶仪凤皇。tiān zhàng jiàn yǔ máo,xiāo sháo yí fèng huáng。
玉阶稽颡荷恩出,海峤行览三山苍。yù jiē jī sǎng hé ēn chū,hǎi jiào xíng lǎn sān shān cāng。
携壶送子都门道,晴日辉辉照芳草。xié hú sòng zi dōu mén dào,qíng rì huī huī zhào fāng cǎo。
酒阑征旆逐薰风,回首蓬莱五云绕。jiǔ lán zhēng pèi zhú xūn fēng,huí shǒu péng lái wǔ yún rào。

风雨归庄图为钱景和赋

倪谦

阴云蔽空如墨堆,长风入林声撼雷。yīn yún bì kōng rú mò duī,zhǎng fēng rù lín shēng hàn léi。
木叶惊飞水波涌,忽送一天山雨来。mù yè jīng fēi shuǐ bō yǒng,hū sòng yī tiān shān yǔ lái。
山翁行行在中路,急归远向溪桥度。shān wēng xíng xíng zài zhōng lù,jí guī yuǎn xiàng xī qiáo dù。
破伞高擎稚子扶,杖瘦泥深不能步。pò sǎn gāo qíng zhì zi fú,zhàng shòu ní shēn bù néng bù。
到家入门呼老妻,快烧榾柮烘我衣。dào jiā rù mén hū lǎo qī,kuài shāo gǔ duò hōng wǒ yī。

雪后山行图为前人赋

倪谦

深山雪后岩壑空,槎牙古木号严风。shēn shān xuě hòu yán hè kōng,chá yá gǔ mù hào yán fēng。
长溪流澌冻欲合,野径时有行人通。zhǎng xī liú sī dòng yù hé,yě jìng shí yǒu xíng rén tōng。
青骡装重征途白,三子怀冰凛寒色。qīng luó zhuāng zhòng zhēng tú bái,sān zi huái bīng lǐn hán sè。
乡园何处渺羁愁,岁晚天涯犹作客。xiāng yuán hé chù miǎo jī chóu,suì wǎn tiān yá yóu zuò kè。
前村有酒不惜钱,泠气直透三重绵。qián cūn yǒu jiǔ bù xī qián,líng qì zhí tòu sān zhòng mián。

湖口石钟山为库部王郎中恕赋

倪谦

彭蠡之口两石钟,上下壁立金芙蓉。péng lí zhī kǒu liǎng shí zhōng,shàng xià bì lì jīn fú róng。
何年鼓铸出炉冶,造化融结当鸿蒙。hé nián gǔ zhù chū lú yě,zào huà róng jié dāng hóng méng。
山灵昔闻诉真宰,帝令疏凿驱鬼工。shān líng xī wén sù zhēn zǎi,dì lìng shū záo qū guǐ gōng。
雕锼险陋向山麓,空洞穴隙纷玲珑。diāo sōu xiǎn lòu xiàng shān lù,kōng dòng xué xì fēn líng lóng。
鸣声底用事撞击,自有巨浪乘长风。míng shēng dǐ yòng shì zhuàng jī,zì yǒu jù làng chéng zhǎng fēng。
何殊张乐洞庭野,大音迭奏闻金镛。hé shū zhāng lè dòng tíng yě,dà yīn dié zòu wén jīn yōng。
五老分明俯垂听,鉴鍧撼荡冯夷宫。wǔ lǎo fēn míng fǔ chuí tīng,jiàn hōng hàn dàng féng yí gōng。
尔来世历千万古,至今追蠡悬高空。ěr lái shì lì qiān wàn gǔ,zhì jīn zhuī lí xuán gāo kōng。
坡仙当年适临汝,沿洄南去路自通。pō xiān dāng nián shì lín rǔ,yán huí nán qù lù zì tōng。
平生好事此足见,放棹特过湖水东。píng shēng hǎo shì cǐ zú jiàn,fàng zhào tè guò hú shuǐ dōng。
明月夜抵绝壁下,怪石正与风涛冲。míng yuè yè dǐ jué bì xià,guài shí zhèng yǔ fēng tāo chōng。
噌吰镗鞳互响应,寓目始得穷奇踪。cēng hóng tāng tà hù xiǎng yīng,yù mù shǐ dé qióng qí zōng。
此景居民久应识,口不能道嗟渔翁。cǐ jǐng jū mín jiǔ yīng shí,kǒu bù néng dào jiē yú wēng。
诗成援笔叹且笑,汉人语简唐人庸。shī chéng yuán bǐ tàn qiě xiào,hàn rén yǔ jiǎn táng rén yōng。
我皇曾此戮鲸鳄,攀崖上登山阁中。wǒ huáng céng cǐ lù jīng è,pān yá shàng dēng shān gé zhōng。
龙香落纸洒宸翰,沧江夜夜光如虹。lóng xiāng luò zhǐ sǎ chén hàn,cāng jiāng yè yè guāng rú hóng。
忆昔皇华使荆楚,奈予王事方匆匆。yì xī huáng huá shǐ jīng chǔ,nài yǔ wáng shì fāng cōng cōng。
天生佳景不一到,怅望思逐南飞鸿。tiān shēng jiā jǐng bù yī dào,chàng wàng sī zhú nán fēi hóng。
王君旧隐此游衍,要我作诗抒素胸。wáng jūn jiù yǐn cǐ yóu yǎn,yào wǒ zuò shī shū sù xiōng。
不知夙愿可偿否,泛月来游追长公。bù zhī sù yuàn kě cháng fǒu,fàn yuè lái yóu zhuī zhǎng gōng。

五龙图为胡监丞题

倪谦

我曾读易披韦编,乾龙飞跃当天渊。wǒ céng dú yì pī wéi biān,qián lóng fēi yuè dāng tiān yuān。
神物变化不可测,千古惟闻爻象传。shén wù biàn huà bù kě cè,qiān gǔ wéi wén yáo xiàng chuán。
忽惊波涛卷虚壁,真见群龙纷纠缠。hū jīng bō tāo juǎn xū bì,zhēn jiàn qún lóng fēn jiū chán。
分明五色照双眼,峥嵘头角争蜿蜒。fēn míng wǔ sè zhào shuāng yǎn,zhēng róng tóu jiǎo zhēng wān yán。
须鬣狞张紫戟竖,睛瞳闪烁金钲悬。xū liè níng zhāng zǐ jǐ shù,jīng tóng shǎn shuò jīn zhēng xuán。
前拿后攫爪牙露,左卷右舒鳞甲坚。qián ná hòu jué zhǎo yá lù,zuǒ juǎn yòu shū lín jiǎ jiān。
居中夭矫更雄健,簸弄明月骊珠员。jū zhōng yāo jiǎo gèng xióng jiàn,bǒ nòng míng yuè lí zhū yuán。
翻身怒击海水黑,嘘气暝结阴云玄。fān shēn nù jī hǎi shuǐ hēi,xū qì míng jié yīn yún xuán。
挥霍疑驱鬼神会,淋漓讶与河潢连。huī huò yí qū guǐ shén huì,lín lí yà yǔ hé huáng lián。
乘潮欲掣钜鳌足,鼓浪正涌饥蛟涎。chéng cháo yù chè jù áo zú,gǔ làng zhèng yǒng jī jiāo xián。
鲸鲵丧胆深窜伏,鲲鹏矫翼遥腾骞。jīng ní sàng dǎn shēn cuàn fú,kūn péng jiǎo yì yáo téng qiān。
阳侯冯夷骇且怖,一吸愁将空百川。yáng hóu féng yí hài qiě bù,yī xī chóu jiāng kōng bǎi chuān。
望中惨淡白日晦,凄风飒飒来狂颠。wàng zhōng cǎn dàn bái rì huì,qī fēng sà sà lái kuáng diān。
恍惚长空洒飞雨,霹雳破山挥电鞭。huǎng hū zhǎng kōng sǎ fēi yǔ,pī lì pò shān huī diàn biān。
噫嘻好手岂易得,经营笔底何精专。yī xī hǎo shǒu qǐ yì dé,jīng yíng bǐ dǐ hé jīng zhuān。
奇形异状恣挥写,直与造化工相宣。qí xíng yì zhuàng zì huī xiě,zhí yǔ zào huà gōng xiāng xuān。
想当盘礴何处见,禹门西上春风前。xiǎng dāng pán bó hé chù jiàn,yǔ mén xī shàng chūn fēng qián。
僧繇已矣所翁死,绝艺信足追前贤。sēng yáo yǐ yǐ suǒ wēng sǐ,jué yì xìn zú zhuī qián xián。
古来好龙惟叶公,君今志尚亦复然。gǔ lái hǎo lóng wéi yè gōng,jūn jīn zhì shàng yì fù rán。
高堂悬此静相对,坐觉窗户生云烟。gāo táng xuán cǐ jìng xiāng duì,zuò jué chuāng hù shēng yún yān。
嗟哉粒食民所天,旱暵每忧民瘠捐。jiē zāi lì shí mín suǒ tiān,hàn hàn měi yōu mín jí juān。
便当叱起作霖去,四海常令歌有年。biàn dāng chì qǐ zuò lín qù,sì hǎi cháng lìng gē yǒu nián。

母子虎图为前人题

倪谦

昔年曾侍朝元殿,虎豹守关龙驭辇。xī nián céng shì cháo yuán diàn,hǔ bào shǒu guān lóng yù niǎn。
凤皇在薮麟在郊,济济四灵俱入献。fèng huáng zài sǒu lín zài jiāo,jì jì sì líng jù rù xiàn。
圣皇端拱垂衣裳,大韶击拊谐宫商。shèng huáng duān gǒng chuí yī shang,dà sháo jī fǔ xié gōng shāng。
至和感召及群物,凤仪兽舞争趋跄。zhì hé gǎn zhào jí qún wù,fèng yí shòu wǔ zhēng qū qiāng。
就中于莬引三子,炳炳文章妥其尾。jiù zhōng yú wèn yǐn sān zi,bǐng bǐng wén zhāng tuǒ qí wěi。
驯然拜跪伏阑圈,天子见之心亦喜。xùn rán bài guì fú lán quān,tiān zi jiàn zhī xīn yì xǐ。
一从宦辙走西东,几年不复见汝容。yī cóng huàn zhé zǒu xī dōng,jǐ nián bù fù jiàn rǔ róng。
良工笔态巧为此,将汝置之图画中。liáng gōng bǐ tài qiǎo wèi cǐ,jiāng rǔ zhì zhī tú huà zhōng。
目光射人威百步,意气扬扬甚虓武。mù guāng shè rén wēi bǎi bù,yì qì yáng yáng shén xiāo wǔ。
一声长啸岩壑间,疑有凄风振林薮。yī shēng zhǎng xiào yán hè jiān,yí yǒu qī fēng zhèn lín sǒu。
举头高为城,掉尾长为旌。jǔ tóu gāo wèi chéng,diào wěi zhǎng wèi jīng。
生狞虽可畏,犹识子母情。shēng níng suī kě wèi,yóu shí zi mǔ qíng。
一儿顾其母,一儿跳且舞。yī ér gù qí mǔ,yī ér tiào qiě wǔ。
一儿当母前,相向得其所。yī ér dāng mǔ qián,xiāng xiàng dé qí suǒ。
怡怡不见怒与嗔,但觉哺乳恒相亲。yí yí bù jiàn nù yǔ chēn,dàn jué bǔ rǔ héng xiāng qīn。
磨牙吞噬向百兽,乃能骨肉全天真。mó yá tūn shì xiàng bǎi shòu,nǎi néng gǔ ròu quán tiān zhēn。
君不见魏家良将初授钺,子肉遗之甘饱啜。jūn bù jiàn wèi jiā liáng jiāng chū shòu yuè,zi ròu yí zhī gān bǎo chuài。
又不见广武城头翁就烹,一杯欲索分其羹。yòu bù jiàn guǎng wǔ chéng tóu wēng jiù pēng,yī bēi yù suǒ fēn qí gēng。
何事人心忍为此,争如物性仁恩明。hé shì rén xīn rěn wèi cǐ,zhēng rú wù xìng rén ēn míng。
更忆弘农施化理,斓斑渡河还负子。gèng yì hóng nóng shī huà lǐ,lán bān dù hé hái fù zi。
胡为仓卒弃吾儿,天岂无知天不畀。hú wèi cāng zú qì wú ér,tiān qǐ wú zhī tiān bù bì。
人言虎猛,我言虎良,母慈子爱,蔼乎一堂。rén yán hǔ měng,wǒ yán hǔ liáng,mǔ cí zi ài,ǎi hū yī táng。
曾参之养闵子孝,对此为君歌慨慷。céng cān zhī yǎng mǐn zi xiào,duì cǐ wèi jūn gē kǎi kāng。

张廷端画楚水推篷墨竹为郑簿贤题

倪谦

长竿半入空,短竿如卧龙。zhǎng gān bàn rù kōng,duǎn gān rú wò lóng。
张氏之子笔意工,题作楚水推烟篷。zhāng shì zhī zi bǐ yì gōng,tí zuò chǔ shuǐ tuī yān péng。
篷窗所见仅如许,外此目力焉能穷。péng chuāng suǒ jiàn jǐn rú xǔ,wài cǐ mù lì yān néng qióng。
想当倚棹湘江渚,密叶翛翛翠含雨,中有钩辀鹧鸪语。xiǎng dāng yǐ zhào xiāng jiāng zhǔ,mì yè xiāo xiāo cuì hán yǔ,zhōng yǒu gōu zhōu zhè gū yǔ。
隔岸何人吹紫箫,彩凤迎风欲飞举。gé àn hé rén chuī zǐ xiāo,cǎi fèng yíng fēng yù fēi jǔ。
郑虔之清如此君,岁寒高节夐出群。zhèng qián zhī qīng rú cǐ jūn,suì hán gāo jié xiòng chū qún。
并刀入手为持赠,截取湘皋半亩云。bìng dāo rù shǒu wèi chí zèng,jié qǔ xiāng gāo bàn mǔ yún。

学士杯歌

倪谦

精金百鍊方在镕,暖光烁烁飞晴虹。jīng jīn bǎi liàn fāng zài róng,nuǎn guāng shuò shuò fēi qíng hóng。
一泓倾泻紫液冻,炉锤妙手资良工。yī hóng qīng xiè zǐ yè dòng,lú chuí miào shǒu zī liáng gōng。
员不从规方不矩,形若佩环深几许。yuán bù cóng guī fāng bù jǔ,xíng ruò pèi huán shēn jǐ xǔ。
曲生欢伯每相投,却付尊罍为伴侣。qū shēng huān bó měi xiāng tóu,què fù zūn léi wèi bàn lǚ。
冬曹陈君真好奇,制此绝胜金屈卮。dōng cáo chén jūn zhēn hǎo qí,zhì cǐ jué shèng jīn qū zhī。
我来擎出便斟酌,云是新成曾未持。wǒ lái qíng chū biàn zhēn zhuó,yún shì xīn chéng céng wèi chí。
谓余玉堂仙,素有江湖量。wèi yú yù táng xiān,sù yǒu jiāng hú liàng。
锦袍湿淋漓,曾醉宫壶酿。jǐn páo shī lín lí,céng zuì gōng hú niàng。
此人正与此杯宜,满劝频斟不容让。cǐ rén zhèng yǔ cǐ bēi yí,mǎn quàn pín zhēn bù róng ràng。
乃锡以嘉号,名曰学士杯。nǎi xī yǐ jiā hào,míng yuē xué shì bēi。
杯惜以予辱。bēi xī yǐ yǔ rǔ。
予亦因杯颓。yǔ yì yīn bēi tuí。
何如唤起谪仙李,一饮一石襟怀开。hé rú huàn qǐ zhé xiān lǐ,yī yǐn yī shí jīn huái kāi。
今君棹酒船,归向三江口。jīn jūn zhào jiǔ chuán,guī xiàng sān jiāng kǒu。
高阳有旧徒,总是文章友。gāo yáng yǒu jiù tú,zǒng shì wén zhāng yǒu。
举杯吸尽瓮中春,吐出新诗千百首。jǔ bēi xī jǐn wèng zhōng chūn,tǔ chū xīn shī qiān bǎi shǒu。

淮之水挽山阳友义毕居士

倪谦

淮之水,去悠悠,公逝矣,不我留。huái zhī shuǐ,qù yōu yōu,gōng shì yǐ,bù wǒ liú。
乘云至帝乡,上挟飞仙游。chéng yún zhì dì xiāng,shàng xié fēi xiān yóu。
俯视下土方,孰轸苍生忧。fǔ shì xià tǔ fāng,shú zhěn cāng shēng yōu。
万金不惜济穷匮,古亦罕见今无俦。wàn jīn bù xī jì qióng kuì,gǔ yì hǎn jiàn jīn wú chóu。
淮之水,波湜湜,入人深,公之德。huái zhī shuǐ,bō shí shí,rù rén shēn,gōng zhī dé。
身荣章服维民则,子登甲科务学殖,夭之报施宁有极。shēn róng zhāng fú wéi mín zé,zi dēng jiǎ kē wù xué zhí,yāo zhī bào shī níng yǒu jí。
淮之水,流无已,公之名,垂后世。huái zhī shuǐ,liú wú yǐ,gōng zhī míng,chuí hòu shì。
高风杳邈徒仰止,呜呼九原安得起,一为哀歌歌义士。gāo fēng yǎo miǎo tú yǎng zhǐ,wū hū jiǔ yuán ān dé qǐ,yī wèi āi gē gē yì shì。

为易太守题日本僧所作田庐图

倪谦

在昔寻仙闻祖龙,欲度弱水求瀛蓬。zài xī xún xiān wén zǔ lóng,yù dù ruò shuǐ qiú yíng péng。
徐生楼船载男女,沧溟远泛将焉穷。xú shēng lóu chuán zài nán nǚ,cāng míng yuǎn fàn jiāng yān qióng。
海洲驻节不复返,至今有国扶桑东。hǎi zhōu zhù jié bù fù fǎn,zhì jīn yǒu guó fú sāng dōng。
君民举国奉夷教,诗书亦沾邹鲁风。jūn mín jǔ guó fèng yí jiào,shī shū yì zhān zōu lǔ fēng。
圣人在御重柔远,梯航万里车书通。shèng rén zài yù zhòng róu yuǎn,tī háng wàn lǐ chē shū tōng。
来宾重译贡方物,授馆致饩恩优隆。lái bīn zhòng yì gòng fāng wù,shòu guǎn zhì xì ēn yōu lóng。
史臣笔底晓词翰,丹青绘事兼能工。shǐ chén bǐ dǐ xiǎo cí hàn,dān qīng huì shì jiān néng gōng。
始知文化洽殊俗,意匠仿佛荆关踪。shǐ zhī wén huà qià shū sú,yì jiàng fǎng fú jīng guān zōng。
礼曹郎官青琐客,溪藤数幅陈南宫。lǐ cáo láng guān qīng suǒ kè,xī téng shù fú chén nán gōng。
召之放笔恣挥洒,风景写出江南同。zhào zhī fàng bǐ zì huī sǎ,fēng jǐng xiě chū jiāng nán tóng。
野桥百尺跨溪水,旗亭一簇依林丛。yě qiáo bǎi chǐ kuà xī shuǐ,qí tíng yī cù yī lín cóng。
长途策蹇过行旅,隔岸骑牛来牧童。zhǎng tú cè jiǎn guò xíng lǚ,gé àn qí niú lái mù tóng。
居民比屋事耕稼,郊原禾黍方芃芃。jū mín bǐ wū shì gēng jià,jiāo yuán hé shǔ fāng péng péng。
岂其经行写所见,家山想是劳形容。qǐ qí jīng xíng xiě suǒ jiàn,jiā shān xiǎng shì láo xíng róng。
郎官出守分虎铜,携图谒我幽轩中。láng guān chū shǒu fēn hǔ tóng,xié tú yè wǒ yōu xuān zhōng。
为言此画非所重,以出远人聊见崇。wèi yán cǐ huà fēi suǒ zhòng,yǐ chū yuǎn rén liáo jiàn chóng。
为君乘兴写长句,日华正照东窗红。wèi jūn chéng xīng xiě zhǎng jù,rì huá zhèng zhào dōng chuāng hóng。

题松阴假寐图歌

倪谦

云山万叠深复深,山根碧涧清人心。yún shān wàn dié shēn fù shēn,shān gēn bì jiàn qīng rén xīn。
幽人长夏忽来此,避暑坐爱苍松阴。yōu rén zhǎng xià hū lái cǐ,bì shǔ zuò ài cāng sōng yīn。
坐来睡渴目双瞑,谁计斜阳在东岭。zuò lái shuì kě mù shuāng míng,shuí jì xié yáng zài dōng lǐng。
如雷鼻息和泉声,风卷松涛吹不醒。rú léi bí xī hé quán shēng,fēng juǎn sōng tāo chuī bù xǐng。
满襟凉思寐正浓,吟魂缥渺随天风。mǎn jīn liáng sī mèi zhèng nóng,yín hún piāo miǎo suí tiān fēng。
不知清梦向何处,但见据膝身如弓。bù zhī qīng mèng xiàng hé chù,dàn jiàn jù xī shēn rú gōng。
华胥览遍神应悦,乐听钧天情更惬。huá xū lǎn biàn shén yīng yuè,lè tīng jūn tiān qíng gèng qiè。
邯郸只恐熟黄梁,漆园浑讶飞胡蝶。hán dān zhǐ kǒng shú huáng liáng,qī yuán hún yà fēi hú dié。
南柯或为太守公,腹上忽见生长松。nán kē huò wèi tài shǒu gōng,fù shàng hū jiàn shēng zhǎng sōng。
仰天大笑堕驴后,游仙或卧莲花峰。yǎng tiān dà xiào duò lǘ hòu,yóu xiān huò wò lián huā fēng。
天官笔韵含飞动,此幅尤为人所重。tiān guān bǐ yùn hán fēi dòng,cǐ fú yóu wèi rén suǒ zhòng。
披图堪叹古今人,往事悠悠皆一梦。pī tú kān tàn gǔ jīn rén,wǎng shì yōu yōu jiē yī mèng。

送杨洗马京闱较艺还朝

倪谦

先生自是文中豪,魁名烨烨驰清朝。xiān shēng zì shì wén zhōng háo,kuí míng yè yè chí qīng cháo。
早登翰苑阅中秘,寻入宫坊居上僚。zǎo dēng hàn yuàn yuè zhōng mì,xún rù gōng fāng jū shàng liáo。
京闱多士如云集,圣主亲烦司黜陟。jīng wéi duō shì rú yún jí,shèng zhǔ qīn fán sī chù zhì。
经幄初辞讲读班,词垣暂辍丝纶笔。jīng wò chū cí jiǎng dú bān,cí yuán zàn chuò sī lún bǐ。
乘传南来半月程,深院下帘秋气清。chéng chuán nán lái bàn yuè chéng,shēn yuàn xià lián qiū qì qīng。
抡材晴案寸心白,批卷夜窗双眼明。lūn cái qíng àn cùn xīn bái,pī juǎn yè chuāng shuāng yǎn míng。
誉髦简拔皆精确,尺璧明珠光烂若。yù máo jiǎn bá jiē jīng què,chǐ bì míng zhū guāng làn ruò。
伫充庭实献彤墀,喜动龙颜承宠渥。zhù chōng tíng shí xiàn tóng chí,xǐ dòng lóng yán chéng chǒng wò。

泰山春云图歌

倪谦

泰山雄跨齐鲁东,自古以来称岱宗。tài shān xióng kuà qí lǔ dōng,zì gǔ yǐ lái chēng dài zōng。
造化钟神插天表,文人日观罗诸峰。zào huà zhōng shén chā tiān biǎo,wén rén rì guān luó zhū fēng。
氤氲元气互吞吐,时见层云生荡胸。yīn yūn yuán qì hù tūn tǔ,shí jiàn céng yún shēng dàng xiōng。
触石而起肤寸合,顷刻弥漫横太空。chù shí ér qǐ fū cùn hé,qǐng kè mí màn héng tài kōng。
曾不崇朝雨天下,坐令四海歌年丰。céng bù chóng cháo yǔ tiān xià,zuò lìng sì hǎi gē nián fēng。
惟我藩垣老方伯,仰韩素与兹山同。wéi wǒ fān yuán lǎo fāng bó,yǎng hán sù yǔ zī shān tóng。
百万苍生属摩抚,熙熙共陟春台中。bǎi wàn cāng shēng shǔ mó fǔ,xī xī gòng zhì chūn tái zhōng。
天瓢在手慰民望,一心默会神明通。tiān piáo zài shǒu wèi mín wàng,yī xīn mò huì shén míng tōng。
欲云而云雨而雨,川岳效灵无不从。yù yún ér yún yǔ ér yǔ,chuān yuè xiào líng wú bù cóng。
仁恩洋溢洽东土,嘘枯起瘵苏疲癃。rén ēn yáng yì qià dōng tǔ,xū kū qǐ zhài sū pí lóng。
遥望春云蔽岩壑,官舍坐对心神融。yáo wàng chūn yún bì yán hè,guān shě zuò duì xīn shén róng。
顿使移来在窗几,笔端意匠资良工。dùn shǐ yí lái zài chuāng jǐ,bǐ duān yì jiàng zī liáng gōng。
山藏云气自巀嶪,云连山色常溟蒙。shān cáng yún qì zì jié yè,yún lián shān sè cháng míng méng。
只今春云满琼岛,悠扬日护蓬莱宫。zhǐ jīn chūn yún mǎn qióng dǎo,yōu yáng rì hù péng lái gōng。
久待公来作天瑞,轮囷粲烂昭时雍。jiǔ dài gōng lái zuò tiān ruì,lún qūn càn làn zhāo shí yōng。
会当乘之起东海,直至天门之九重。huì dāng chéng zhī qǐ dōng hǎi,zhí zhì tiān mén zhī jiǔ zhòng。
文明有象众咸睹,五色夹日随飞龙。wén míng yǒu xiàng zhòng xián dǔ,wǔ sè jiā rì suí fēi lóng。

大藤贼谣

倪谦

天地有沴气,钟此大藤贼。tiān dì yǒu lì qì,zhōng cǐ dà téng zéi。
峡深路复险,凭恃为窟宅。xiá shēn lù fù xiǎn,píng shì wèi kū zhái。
禀性若豺虎,吞噬乃其德。bǐng xìng ruò chái hǔ,tūn shì nǎi qí dé。
官军不能制,时出寇城邑。guān jūn bù néng zhì,shí chū kòu chéng yì。
成化改元乙酉春,贼入平南烧县门。chéng huà gǎi yuán yǐ yǒu chūn,zéi rù píng nán shāo xiàn mén。
人财驱劫如豕奔,群聚鹿儿山下存。rén cái qū jié rú shǐ bēn,qún jù lù ér shān xià cún。
嗟哉儒宫陈广文,传经讲习师道尊。jiē zāi rú gōng chén guǎng wén,chuán jīng jiǎng xí shī dào zūn。
一家妻女十数口,同时被掳罹妖氛。yī jiā qī nǚ shí shù kǒu,tóng shí bèi lǔ lí yāo fēn。
厚邀金帛赎性命,杀人为戏轻鸡豚。hòu yāo jīn bó shú xìng mìng,shā rén wèi xì qīng jī tún。
陈君有妻王,义不受贼辱。chén jūn yǒu qī wáng,yì bù shòu zéi rǔ。
诉贼释夫养父母,语夫携金将女赎。sù zéi shì fū yǎng fù mǔ,yǔ fū xié jīn jiāng nǚ shú。
一身自分不苟活,夫女得归甘暝月。yī shēn zì fēn bù gǒu huó,fū nǚ dé guī gān míng yuè。
贼入峡,纷起营,迫王去,坚不行。zéi rù xiá,fēn qǐ yíng,pò wáng qù,jiān bù xíng。
贼怒杀之,妾亦殒生。zéi nù shā zhī,qiè yì yǔn shēng。
二妇并贞烈,照映冰壶清,千秋万春扬令名。èr fù bìng zhēn liè,zhào yìng bīng hú qīng,qiān qiū wàn chūn yáng lìng míng。
安得上帝遣六丁,下铲叠嶂如砥平。ān dé shàng dì qiǎn liù dīng,xià chǎn dié zhàng rú dǐ píng。
贼失所恃无欺淩,夫妇相保民永宁。zéi shī suǒ shì wú qī líng,fū fù xiāng bǎo mín yǒng níng。

悲哉双凤皇吟

倪谦

悲哉双凤皇,双栖复双翔。bēi zāi shuāng fèng huáng,shuāng qī fù shuāng xiáng。
雄鸣雌应之,雍雍向梧冈。xióng míng cí yīng zhī,yōng yōng xiàng wú gāng。
览德一出为世祥,翼覆百鸟无羸尪。lǎn dé yī chū wèi shì xiáng,yì fù bǎi niǎo wú léi wāng。
岂知群枭夜突出,肆侮驱逐离故藏。qǐ zhī qún xiāo yè tū chū,sì wǔ qū zhú lí gù cáng。
山深丑类多,搏啄毛羽伤。shān shēn chǒu lèi duō,bó zhuó máo yǔ shāng。
何异鲁郊麟,顿踣遭锄商。hé yì lǔ jiāo lín,dùn bó zāo chú shāng。
双凤皇,良可悲。shuāng fèng huáng,liáng kě bēi。
雌雄相让不忍离,雌为雄死雄亦随。cí xióng xiāng ràng bù rěn lí,cí wèi xióng sǐ xióng yì suí。
眼中见义不见害,肯图苟免亏天彝。yǎn zhōng jiàn yì bù jiàn hài,kěn tú gǒu miǎn kuī tiān yí。
双凤皇,悲罔极,洒泪向天天亦泣。shuāng fèng huáng,bēi wǎng jí,sǎ lèi xiàng tiān tiān yì qì。
凤幸有孤雏,文采备五色。fèng xìng yǒu gū chú,wén cǎi bèi wǔ sè。
恨不磔枭罔,其奈弱无力。hèn bù zhé xiāo wǎng,qí nài ruò wú lì。
含痛负凤归,瘗之鹤塘侧。hán tòng fù fèng guī,yì zhī hè táng cè。
雏兮仪舜韶,远向天池集。chú xī yí shùn sháo,yuǎn xiàng tiān chí jí。
帝怜凤义恤雏孝,会有天恩下褒钖。dì lián fèng yì xù chú xiào,huì yǒu tiān ēn xià bāo yáng。
双凤皇,悲罔极。shuāng fèng huáng,bēi wǎng jí。