古诗词

胡梅

晓饭小姑山下

胡梅

雨岸黄芦霜满船,推篷晓爨鹭鸶前。yǔ àn huáng lú shuāng mǎn chuán,tuī péng xiǎo cuàn lù sī qián。
小孤山下风初定,江面刚生一寸烟。xiǎo gū shān xià fēng chū dìng,jiāng miàn gāng shēng yī cùn yān。

山居杂兴

胡梅

支遁长松见者稀,松边刚试薜萝衣。zhī dùn zhǎng sōng jiàn zhě xī,sōng biān gāng shì bì luó yī。
随来独鹤相依久,几度开笼不肯飞。suí lái dú hè xiāng yī jiǔ,jǐ dù kāi lóng bù kěn fēi。

万历己酉秋初游白下潘景升俞羡长王太古柳陈甫江仲嘉诸社长留结秦淮大社以病辞归酒半书怀写置壁间

胡梅

我家白板扉,覆檐乌桕树。wǒ jiā bái bǎn fēi,fù yán wū jiù shù。
远山若画屏,颇适栖迟趣。yuǎn shān ruò huà píng,pǒ shì qī chí qù。
每忆七岁时,摊书未能句。měi yì qī suì shí,tān shū wèi néng jù。
偷线作钓丝,频遭邻媪怒。tōu xiàn zuò diào sī,pín zāo lín ǎo nù。
得鱼辄放去,倒向萍汀卧。dé yú zhé fàng qù,dào xiàng píng tīng wò。
梦一白髯翁,引行松下路。mèng yī bái rán wēng,yǐn xíng sōng xià lù。
教我学吟诗,茫不知其故。jiào wǒ xué yín shī,máng bù zhī qí gù。
携手登高坛,失足遂惊寤。xié shǒu dēng gāo tán,shī zú suì jīng wù。
此梦宛未散,长渐耽词赋。cǐ mèng wǎn wèi sàn,zhǎng jiàn dān cí fù。
自谓口出云,人讥泥染絮。zì wèi kǒu chū yún,rén jī ní rǎn xù。
今秋二十余,远游桃叶渡。jīn qiū èr shí yú,yuǎn yóu táo yè dù。
遍访众骚坛,旗鼓各争竖。biàn fǎng zhòng sāo tán,qí gǔ gè zhēng shù。
结社留小巫,气索不敢赴。jié shè liú xiǎo wū,qì suǒ bù gǎn fù。
孤舟若病马,到家岁云暮。gū zhōu ruò bìng mǎ,dào jiā suì yún mù。
相对妇攒眉,瓦瓶沽白堕。xiāng duì fù zǎn méi,wǎ píng gū bái duò。
醉吟长五言,书之挂蓬户。zuì yín zhǎng wǔ yán,shū zhī guà péng hù。
无佛处称尊,一笑颜微破。wú fú chù chēng zūn,yī xiào yán wēi pò。

游九曲环珠洞

胡梅

异珠有九曲,此洞实堪比。yì zhū yǒu jiǔ qū,cǐ dòng shí kān bǐ。
天以洞作珠,人以身作蚁。tiān yǐ dòng zuò zhū,rén yǐ shēn zuò yǐ。
岂有线系腰,从者若衔尾。qǐ yǒu xiàn xì yāo,cóng zhě ruò xián wěi。
石怪扪始知,土腻欲粘指。shí guài mén shǐ zhī,tǔ nì yù zhān zhǐ。
忽漏一罅光,仰面豁然喜。hū lòu yī xià guāng,yǎng miàn huō rán xǐ。
天大等盘盂,日小如桃李。tiān dà děng pán yú,rì xiǎo rú táo lǐ。
谁知滨海山,奇绝有如此。shuí zhī bīn hǎi shān,qí jué yǒu rú cǐ。

秋夜梦支道林谈秋水篇晓入华山听一雨大师讲楞严

胡梅

道人近住支公古松下,梦与支公臂常把。dào rén jìn zhù zhī gōng gǔ sōng xià,mèng yǔ zhī gōng bì cháng bǎ。
所谈惟有《秋水篇》,所见即是当年马。suǒ tán wéi yǒu qiū shuǐ piān,suǒ jiàn jí shì dāng nián mǎ。
将醒未醒闻马嘶,枕席才离眼复迷。jiāng xǐng wèi xǐng wén mǎ sī,zhěn xí cái lí yǎn fù mí。
来参法席谈奇梦,影乱朝霞众已齐。lái cān fǎ xí tán qí mèng,yǐng luàn cháo xiá zhòng yǐ qí。
天花几散莲花顶,师即支公师未省。tiān huā jǐ sàn lián huā dǐng,shī jí zhī gōng shī wèi shěng。
丹青老手乏神通,难画松间梦时景。dān qīng lǎo shǒu fá shén tōng,nán huà sōng jiān mèng shí jǐng。
日暮辞归乏笋舆,松花满脚路忘迂。rì mù cí guī fá sǔn yú,sōng huā mǎn jiǎo lù wàng yū。
负来斗粟施香积,此是贫家明月珠。fù lái dòu sù shī xiāng jī,cǐ shì pín jiā míng yuè zhū。