古诗词

祝允明

杂题画景三十一首其三十

祝允明

天空地阔偶相逢,散漫寒流砢閜松。tiān kōng dì kuò ǒu xiāng féng,sàn màn hán liú kē xiǎ sōng。
不用方舟细商略,到头岐路总难同。bù yòng fāng zhōu xì shāng lüè,dào tóu qí lù zǒng nán tóng。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

花满百花潭北庄,无人同出碧鸡坊。huā mǎn bǎi huā tán běi zhuāng,wú rén tóng chū bì jī fāng。
因风竹叶浮巾翠,落地松花上屐香。yīn fēng zhú yè fú jīn cuì,luò dì sōng huā shàng jī xiāng。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

寂历茅堂草树深,隐居踪迹杳难寻。jì lì máo táng cǎo shù shēn,yǐn jū zōng jì yǎo nán xún。
直应独自携琴去,小答松篁太古音。zhí yīng dú zì xié qín qù,xiǎo dá sōng huáng tài gǔ yīn。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

覆有高林载有苔,石公木客可参陪。fù yǒu gāo lín zài yǒu tái,shí gōng mù kè kě cān péi。
山居事业略完具,只是无人肯入来。shān jū shì yè lüè wán jù,zhǐ shì wú rén kěn rù lái。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

破屋依依寂寞滨,千山头白树存身。pò wū yī yī jì mò bīn,qiān shān tóu bái shù cún shēn。
洛阳县令曾知否,中有饥吟僵卧人。luò yáng xiàn lìng céng zhī fǒu,zhōng yǒu jī yín jiāng wò rén。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

阔屦宽袍顶不巾,天和拍拍面浮春。kuò jù kuān páo dǐng bù jīn,tiān hé pāi pāi miàn fú chūn。
横拖杖子前山去,知是人间不吏人。héng tuō zhàng zi qián shān qù,zhī shì rén jiān bù lì rén。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

秋水浮船五尺深,也无情事到讴吟。qiū shuǐ fú chuán wǔ chǐ shēn,yě wú qíng shì dào ōu yín。
十年荡桨无人问,却有飞鸿识我心。shí nián dàng jiǎng wú rén wèn,què yǒu fēi hóng shí wǒ xīn。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

溪林元不择人清,自少人来向此行。xī lín yuán bù zé rén qīng,zì shǎo rén lái xiàng cǐ xíng。
若使行人多此处,谢安何必有高情。ruò shǐ xíng rén duō cǐ chù,xiè ān hé bì yǒu gāo qíng。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

岩谷空明溪水冷,高人据梧目若瞑。yán gǔ kōng míng xī shuǐ lěng,gāo rén jù wú mù ruò míng。
行留坐卧都不省,短发长风弄疏影。xíng liú zuò wò dōu bù shěng,duǎn fā zhǎng fēng nòng shū yǐng。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

桃花柳花覆春洲,燕儿鱼儿迎客舟。táo huā liǔ huā fù chūn zhōu,yàn ér yú ér yíng kè zhōu。
青天白云紫翠嶂,虚桥小浦回环流。qīng tiān bái yún zǐ cuì zhàng,xū qiáo xiǎo pǔ huí huán liú。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

吟诗写画似参禅,不向他人被里眠。yín shī xiě huà shì cān chán,bù xiàng tā rén bèi lǐ mián。
生公堂前点头石,天平山上白云泉。shēng gōng táng qián diǎn tóu shí,tiān píng shān shàng bái yún quán。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

曾到和宁市上来,江山满壁照人开。céng dào hé níng shì shàng lái,jiāng shān mǎn bì zhào rén kāi。
都输此幅丹阳景,回首烟花暗凤台。dōu shū cǐ fú dān yáng jǐng,huí shǒu yān huā àn fèng tái。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

柳娘标格重经眼,玉屑珠尘满扇头。liǔ niáng biāo gé zhòng jīng yǎn,yù xiè zhū chén mǎn shàn tóu。
仿佛和宁街上见,桃花杨柳障春羞。fǎng fú hé níng jiē shàng jiàn,táo huā yáng liǔ zhàng chūn xiū。

忆神妃

祝允明

不见瑶姬八载遥,依稀闻说返丹霄。bù jiàn yáo jī bā zài yáo,yī xī wén shuō fǎn dān xiāo。
灵云秀雨今何在,留与人间做寂寥。líng yún xiù yǔ jīn hé zài,liú yǔ rén jiān zuò jì liáo。

忆青娥

祝允明

云窗梦破十年春,浅笑深颦隔一春。yún chuāng mèng pò shí nián chūn,qiǎn xiào shēn pín gé yī chūn。
时节风光浑似旧,灯花一颗照愁人。shí jié fēng guāng hún shì jiù,dēng huā yī kē zhào chóu rén。

秋月

祝允明

铢衣犹是旧霓裳,带得清虚府里香。zhū yī yóu shì jiù ní shang,dài dé qīng xū fǔ lǐ xiāng。
今日轻分三万斛,乞他人世绿衣郎。jīn rì qīng fēn sān wàn hú,qǐ tā rén shì lǜ yī láng。

见仙

祝允明

宝月香云万烛红,玉容当面出帘栊。bǎo yuè xiāng yún wàn zhú hóng,yù róng dāng miàn chū lián lóng。
仙人也爱人间乐,只是人间无路通。xiān rén yě ài rén jiān lè,zhǐ shì rén jiān wú lù tōng。

一曲

祝允明

一曲娇歌酒一觞,难醒难醉又难忘。yī qū jiāo gē jiǔ yī shāng,nán xǐng nán zuì yòu nán wàng。
争知一别还非易,满地月明归路长。zhēng zhī yī bié hái fēi yì,mǎn dì yuè míng guī lù zhǎng。

想得

祝允明

斜阳流影入房栊,复绿重红掩映中。xié yáng liú yǐng rù fáng lóng,fù lǜ zhòng hóng yǎn yìng zhōng。
想得那人新睡起,倚床闲啮绣残绒。xiǎng dé nà rén xīn shuì qǐ,yǐ chuáng xián niè xiù cán róng。

长途

祝允明

长途只是水连天,好景惟应月带烟。zhǎng tú zhǐ shì shuǐ lián tiān,hǎo jǐng wéi yīng yuè dài yān。
独有流莺与飞絮,见来浑似绿窗前。dú yǒu liú yīng yǔ fēi xù,jiàn lái hún shì lǜ chuāng qián。