古诗词

胡应麟

秋夕纪梦十绝

胡应麟

龙蹻泠泠踏紫烟,罡风吹向大罗天。lóng juē líng líng tà zǐ yān,gāng fēng chuī xiàng dà luó tiān。
白云满地秋如水,十二琼楼独自眠。bái yún mǎn dì qiū rú shuǐ,shí èr qióng lóu dú zì mián。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

一局王乔对未残,飞书何处到青鸾。yī jú wáng qiáo duì wèi cán,fēi shū hé chù dào qīng luán。
骑龙夜赴西池会,三百明星乱玉盘。qí lóng yè fù xī chí huì,sān bǎi míng xīng luàn yù pán。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

玉榜琼楼次第开,梯仙灵境乍徘徊。yù bǎng qióng lóu cì dì kāi,tī xiān líng jìng zhà pái huái。
花前舞罢山香曲,万朵红英落绛台。huā qián wǔ bà shān xiāng qū,wàn duǒ hóng yīng luò jiàng tái。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

树树桃花玉洞前,成都卖药已千年。shù shù táo huā yù dòng qián,chéng dōu mài yào yǐ qiān nián。
秋来跨鹤腾空去,月满仇池第一天。qiū lái kuà hè téng kōng qù,yuè mǎn chóu chí dì yī tiān。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

缥缈群仙列上清,天都齐送佩环声。piāo miǎo qún xiān liè shàng qīng,tiān dōu qí sòng pèi huán shēng。
归来莫道无人见,两袖霞光罩赤城。guī lái mò dào wú rén jiàn,liǎng xiù xiá guāng zhào chì chéng。

嘲小杜

胡应麟

花压虹桥水压城,玉箫吹月到天明。huā yā hóng qiáo shuǐ yā chéng,yù xiāo chuī yuè dào tiān míng。
当时自少挥毫客,可道青楼横得名。dāng shí zì shǎo huī háo kè,kě dào qīng lóu héng dé míng。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

两袖明星拂绛河,天风吹客上嵯峨。liǎng xiù míng xīng fú jiàng hé,tiān fēng chuī kè shàng cuó é。
无劳更觅梯仙界,半夜鞭龙入大罗。wú láo gèng mì tī xiān jiè,bàn yè biān lóng rù dà luó。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

长揖元君向紫宸,中天楼殿矗金银。zhǎng yī yuán jūn xiàng zǐ chén,zhōng tiān lóu diàn chù jīn yín。
如花座上三千女,携手先过第一人。rú huā zuò shàng sān qiān nǚ,xié shǒu xiān guò dì yī rén。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

礼斗坛边下夕阳,焚香绝顶奏虚皇。lǐ dòu tán biān xià xī yáng,fén xiāng jué dǐng zòu xū huáng。
不知谁唤群仙到,零乱星河白玉床。bù zhī shuí huàn qún xiān dào,líng luàn xīng hé bái yù chuáng。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

一谪仙班下海涯,梦魂长绕阿环家。yī zhé xiān bān xià hǎi yá,mèng hún zhǎng rào ā huán jiā。
西华旧业荒芜甚,老却瑶池万树霞。xī huá jiù yè huāng wú shén,lǎo què yáo chí wàn shù xiá。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

左揖龟台右木公,仙坛瑶草暮茸茸。zuǒ yī guī tái yòu mù gōng,xiān tán yáo cǎo mù rōng rōng。
金华自有骑羊客,漫许留侯事赤松。jīn huá zì yǒu qí yáng kè,màn xǔ liú hóu shì chì sōng。

戏赠贞吉中尉兼柬唐惟良

胡应麟

来鹏姓僻人希睹,司马名成帝未闻。lái péng xìng pì rén xī dǔ,sī mǎ míng chéng dì wèi wén。
独有故人先识面,豫章前殿旧将军。dú yǒu gù rén xiān shí miàn,yù zhāng qián diàn jiù jiāng jūn。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

胡床明月坐高秋,碧瓦朱甍大海头。hú chuáng míng yuè zuò gāo qiū,bì wǎ zhū méng dà hǎi tóu。
十二危阑宾从满,一时传作庾公楼。shí èr wēi lán bīn cóng mǎn,yī shí chuán zuò yǔ gōng lóu。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

画槛雕阑瞰越城,平湖十里最分明。huà kǎn diāo lán kàn yuè chéng,píng hú shí lǐ zuì fēn míng。
公馀半卷珠帘坐,四百楼台弄晚晴。gōng yú bàn juǎn zhū lián zuò,sì bǎi lóu tái nòng wǎn qíng。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

婵娟一片起檐牙,影落临安十万家。chán juān yī piàn qǐ yán yá,yǐng luò lín ān shí wàn jiā。
丝竹管弦清夜满,何如迁客在长沙。sī zhú guǎn xián qīng yè mǎn,hé rú qiān kè zài zhǎng shā。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

不道青衫客异邦,钱塘江外是浔阳。bù dào qīng shān kè yì bāng,qián táng jiāng wài shì xún yáng。
扁舟若趁滕王宴,一夜南风到豫章。biǎn zhōu ruò chèn téng wáng yàn,yī yè nán fēng dào yù zhāng。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

石磴岧峣挂紫烟,芙蓉万朵石羊眠。shí dèng tiáo yáo guà zǐ yān,fú róng wàn duǒ shí yáng mián。
寻仙不用卢敖杖,双跨虬龙入洞天。xún xiān bù yòng lú áo zhàng,shuāng kuà qiú lóng rù dòng tiān。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

鸟道千盘压翠微,中峰突兀锁烟霏。niǎo dào qiān pán yā cuì wēi,zhōng fēng tū wù suǒ yān fēi。
天风两袖扪萝上,不道金丹白日飞。tiān fēng liǎng xiù mén luó shàng,bù dào jīn dān bái rì fēi。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

十尺幽轩锁碧桃,三山罗列画屏高。shí chǐ yōu xuān suǒ bì táo,sān shān luó liè huà píng gāo。
登临忽忆吾家近,万仞扶桑压巨鳌。dēng lín hū yì wú jiā jìn,wàn rèn fú sāng yā jù áo。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

萧然行橐赋归农,琴鹤斋前但故踪。xiāo rán xíng tuó fù guī nóng,qín hè zhāi qián dàn gù zōng。
莫道岭南无长物,罗浮携得最高峰。mò dào lǐng nán wú zhǎng wù,luó fú xié dé zuì gāo fēng。