古诗词

胡应麟

君子行

胡应麟

呜呼大圣人,世或见疑猜。wū hū dà shèng rén,shì huò jiàn yí cāi。
周公被流言,仲尼困桓魋。zhōu gōng bèi liú yán,zhòng ní kùn huán tuí。
贤材实累身,忠信为祸媒。xián cái shí lèi shēn,zhōng xìn wèi huò méi。
苍蝇点白璧,蚊蚋嘘风雷。cāng yíng diǎn bái bì,wén ruì xū fēng léi。
麒麟匿郊薮,朱凤成摧颓。qí lín nì jiāo sǒu,zhū fèng chéng cuī tuí。
仰天再叹息,沈忧热中怀。yǎng tiān zài tàn xī,shěn yōu rè zhōng huái。
扰扰蜗角争,忉怛劳形骸。rǎo rǎo wō jiǎo zhēng,dāo dá láo xíng hái。
千秋万世后,愚智同尘埃。qiān qiū wàn shì hòu,yú zhì tóng chén āi。

豫章行

胡应麟

螣蛇自有翼,未若应龙潜。tè shé zì yǒu yì,wèi ruò yīng lóng qián。
蠖屈重渊中,润泽被八埏。huò qū zhòng yuān zhōng,rùn zé bèi bā shān。
宣尼浴沂水,武仲巢箕山。xuān ní yù yí shuǐ,wǔ zhòng cháo jī shān。
於陵饿仲子,通国称其廉。yú líng è zhòng zi,tōng guó chēng qí lián。

孤儿行

胡应麟

步出北郭门,荆榛夹路齐。bù chū běi guō mén,jīng zhēn jiā lù qí。
悲风起白杨,叶落何凄凄。bēi fēng qǐ bái yáng,yè luò hé qī qī。
道逢孤儿卧,肌肤若螬蛴。dào féng gū ér wò,jī fū ruò cáo qí。
伶俜瘦皮骨,却立忘东西。líng pīng shòu pí gǔ,què lì wàng dōng xī。
对我但长跪,气咽不能啼。duì wǒ dàn zhǎng guì,qì yàn bù néng tí。
自陈无罪过,父惑后娶妻。zì chén wú zuì guò,fù huò hòu qǔ qī。
夙昔千金爱,慈母娇提携。sù xī qiān jīn ài,cí mǔ jiāo tí xié。
高堂倏背弃,妖牝鸣晨鸡。gāo táng shū bèi qì,yāo pìn míng chén jī。
风波起骨肉,咫尺如秦齐。fēng bō qǐ gǔ ròu,zhǐ chǐ rú qín qí。
终朝拾橡栗,薄暮餐黄齑。zhōng cháo shí xiàng lì,báo mù cān huáng jī。
棰笞动盈百,卒岁无领绨。chuí chī dòng yíng bǎi,zú suì wú lǐng tí。
弃置田野间,冉冉白日低。qì zhì tián yě jiān,rǎn rǎn bái rì dī。
昔为掌上珍,今为浊水泥。xī wèi zhǎng shàng zhēn,jīn wèi zhuó shuǐ ní。
千秋履霜辙,永永戒前蹊。qiān qiū lǚ shuāng zhé,yǒng yǒng jiè qián qī。

白头吟

胡应麟

结缡奉明德,精诚决浮云。jié lí fèng míng dé,jīng chéng jué fú yún。
死生誓同穴,富贵安足论。sǐ shēng shì tóng xué,fù guì ān zú lùn。
一朝事势异,缅邈若越秦。yī cháo shì shì yì,miǎn miǎo ruò yuè qín。
风波起对面,谗慝来相仍。fēng bō qǐ duì miàn,chán tè lái xiāng réng。
盛衰捷反掌,爱憎一何频。shèng shuāi jié fǎn zhǎng,ài zēng yī hé pín。
昔者寒炉火,今为甑下尘。xī zhě hán lú huǒ,jīn wèi zèng xià chén。
还君锦绣段,著我苎罗裙。hái jūn jǐn xiù duàn,zhù wǒ zhù luó qún。
念彼求凰曲,恨恨不能陈。niàn bǐ qiú huáng qū,hèn hèn bù néng chén。

斗鸡曲

胡应麟

翩翩五陵少,挟弹游咸阳。piān piān wǔ líng shǎo,xié dàn yóu xián yáng。
万钱饮侠客,千镒招名娼。wàn qián yǐn xiá kè,qiān yì zhāo míng chāng。
走马东郊外,斗鸡大道傍。zǒu mǎ dōng jiāo wài,dòu jī dà dào bàng。
两雄昂然出,五色丽且光。liǎng xióng áng rán chū,wǔ sè lì qiě guāng。
黄金介白羽,绿沈铸玄裳。huáng jīn jiè bái yǔ,lǜ shěn zhù xuán shang。
双眸炯相射,四距翼而张。shuāng móu jiǒng xiāng shè,sì jù yì ér zhāng。
凭陵壮夫胆,激烈猛士肠。píng líng zhuàng fū dǎn,jī liè měng shì cháng。
俱呈庆忌捷,竞逞黑卵刚。jù chéng qìng jì jié,jìng chěng hēi luǎn gāng。
狞牙攫豹虎,怒臂撑螳螂。níng yá jué bào hǔ,nù bì chēng táng láng。
先声骤恫喝,后举剧披猖。xiān shēng zhòu dòng hē,hòu jǔ jù pī chāng。
朱冠碎靺鞨,彩颊掀琳琅。zhū guān suì mò hé,cǎi jiá xiān lín láng。
宁论北宫挠,肯避平阳创。níng lùn běi gōng náo,kěn bì píng yáng chuàng。
回身角伎巧,耸翮驰精芒。huí shēn jiǎo jì qiǎo,sǒng hé chí jīng máng。
初交气方盛,再合势弥强。chū jiāo qì fāng shèng,zài hé shì mí qiáng。
捐生赴仇国,效命临战场。juān shēng fù chóu guó,xiào mìng lín zhàn chǎng。
纵横掣惊电,䟤跋挐秋霜。zòng héng chè jīng diàn,bì bá ná qiū shuāng。
摧锋若御寇,逐北如擒王。cuī fēng ruò yù kòu,zhú běi rú qín wáng。
干旄助踊跃,钲鼓随腾骧。gàn máo zhù yǒng yuè,zhēng gǔ suí téng xiāng。
天地黯无色,尘沙剧飞扬。tiān dì àn wú sè,chén shā jù fēi yáng。
欢呼压廛市,登眺摧山冈。huān hū yā chán shì,dēng tiào cuī shān gāng。
中原逐秦鹿,大陆豗天狼。zhōng yuán zhú qín lù,dà lù huī tiān láng。
雄雌久未决,转战益慨慷。xióng cí jiǔ wèi jué,zhuǎn zhàn yì kǎi kāng。
迟迟白日堕,两敌为彷徨。chí chí bái rì duò,liǎng dí wèi páng huáng。
安得鲁阳刃,一挥返扶桑。ān dé lǔ yáng rèn,yī huī fǎn fú sāng。

三妇艳二首

胡应麟

大妇拂花笺,中妇理冰弦。dà fù fú huā jiān,zhōng fù lǐ bīng xián。
小妇学弹棋,夭桃斗春妍。xiǎo fù xué dàn qí,yāo táo dòu chūn yán。
良人定睛觑,谁当最可怜。liáng rén dìng jīng qù,shuí dāng zuì kě lián。

三妇艳二首

胡应麟

大妇贴花钿,中妇理红妆。dà fù tiē huā diàn,zhōng fù lǐ hóng zhuāng。
小妇画蛾眉,含娇踏春阳。xiǎo fù huà é méi,hán jiāo tà chūn yáng。
良人试垂盼,良夜殊未央。liáng rén shì chuí pàn,liáng yè shū wèi yāng。

广三妇艳四首

胡应麟

大妇出姬姜,族望不可加。dà fù chū jī jiāng,zú wàng bù kě jiā。
中妇出燕赵,容色鲜如花。zhōng fù chū yàn zhào,róng sè xiān rú huā。
小妇出吴越,盈盈娇浣纱。xiǎo fù chū wú yuè,yíng yíng jiāo huàn shā。
丈人但安坐,四海方为家。zhàng rén dàn ān zuò,sì hǎi fāng wèi jiā。

广三妇艳四首

胡应麟

大妇字若兰,深闺理流黄。dà fù zì ruò lán,shēn guī lǐ liú huáng。
中妇字罗敷,陌上行采桑。zhōng fù zì luó fū,mò shàng xíng cǎi sāng。
小妇字莫愁,盈盈居画堂。xiǎo fù zì mò chóu,yíng yíng jū huà táng。
丈人但安坐,满目饶春光。zhàng rén dàn ān zuò,mǎn mù ráo chūn guāng。

广三妇艳四首

胡应麟

大妇出迎客,二十颇有馀。dà fù chū yíng kè,èr shí pǒ yǒu yú。
中妇起持觞,二九曳罗襦。zhōng fù qǐ chí shāng,èr jiǔ yè luó rú。
小妇坐鸣筝,二八正敷腴。xiǎo fù zuò míng zhēng,èr bā zhèng fū yú。
丈人但行乐,南面安得如。zhàng rén dàn xíng lè,nán miàn ān dé rú。

广三妇艳四首

胡应麟

大妇年十九,高堂坐摴蒱。dà fù nián shí jiǔ,gāo táng zuò chū pú。
中妇方十七,明琼角呼卢。zhōng fù fāng shí qī,míng qióng jiǎo hū lú。
小妇正十五,青春独当垆。xiǎo fù zhèng shí wǔ,qīng chūn dú dāng lú。
丈人但行乐,何羡执金吾。zhàng rén dàn xíng lè,hé xiàn zhí jīn wú。

远别离

胡应麟

远别离,古有之。yuǎn bié lí,gǔ yǒu zhī。
不见牵牛星,荧荧河汉湄。bù jiàn qiān niú xīng,yíng yíng hé hàn méi。
黄姑弄杼轴,锦石为支机。huáng gū nòng zhù zhóu,jǐn shí wèi zhī jī。
招要自成匹,永永不相疑。zhāo yào zì chéng pǐ,yǒng yǒng bù xiāng yí。
终朝卧阊阖,折花事游嬉。zhōng cháo wò chāng hé,zhé huā shì yóu xī。
逡巡怒上帝,立遣东西驰。qūn xún nù shàng dì,lì qiǎn dōng xī chí。
天孙尚尔尔,世人了可知。tiān sūn shàng ěr ěr,shì rén le kě zhī。
酌君一杯酒,听我歌别离。zhuó jūn yī bēi jiǔ,tīng wǒ gē bié lí。
君不见重瞳堕地气食牛,扫除六合朝诸侯。jūn bù jiàn zhòng tóng duò dì qì shí niú,sǎo chú liù hé cháo zhū hóu。
美人娇爱置金屋,彭城著绣夸遨游。měi rén jiāo ài zhì jīn wū,péng chéng zhù xiù kuā áo yóu。
时危势屈走垓下,楚歌四面兴仇雠。shí wēi shì qū zǒu gāi xià,chǔ gē sì miàn xīng chóu chóu。
蛾眉倏忽化黄土,拔山力尽乌江头。é méi shū hū huà huáng tǔ,bá shān lì jǐn wū jiāng tóu。
君不见隆准布衣奋三尺,蹙项诛秦四海一。jūn bù jiàn lóng zhǔn bù yī fèn sān chǐ,cù xiàng zhū qín sì hǎi yī。
淮阴菹醢百虑空,掌上娇儿夜啼泣。huái yīn jū hǎi bǎi lǜ kōng,zhǎng shàng jiāo ér yè tí qì。
回身楚舞涕泗横,黄鹄摩天招不得。huí shēn chǔ wǔ tì sì héng,huáng gǔ mó tiān zhāo bù dé。
未央美人居厕中,地下谁呼宠姬戚。wèi yāng měi rén jū cè zhōng,dì xià shuí hū chǒng jī qī。
古来豪杰流,往往称二子。gǔ lái háo jié liú,wǎng wǎng chēng èr zi。
裂眦摧天关,五岳任驱使。liè zì cuī tiān guān,wǔ yuè rèn qū shǐ。
徘徊一妇人,竟作别离死。pái huái yī fù rén,jìng zuò bié lí sǐ。
何况蚩蚩辈,畴能不罹此。hé kuàng chī chī bèi,chóu néng bù lí cǐ。
房帷仅咫尺,陷阱如丘山。fáng wéi jǐn zhǐ chǐ,xiàn jǐng rú qiū shān。
不信别离苦,焉知行路难。bù xìn bié lí kǔ,yān zhī xíng lù nán。
荆榛莽闺闼,对面生尤愆。jīng zhēn mǎng guī tà,duì miàn shēng yóu qiān。
逝将舍之去,去去适荆蛮。shì jiāng shě zhī qù,qù qù shì jīng mán。
荆蛮非我乡,念欲还长安。jīng mán fēi wǒ xiāng,niàn yù hái zhǎng ān。
载歌别离曲,使人叹息摧朱颜。zài gē bié lí qū,shǐ rén tàn xī cuī zhū yán。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
浮世狭,难为容。fú shì xiá,nán wèi róng。
胡不醉我美酒三千钟。hú bù zuì wǒ měi jiǔ sān qiān zhōng。
蒲萄之酿紫花泼,绿尊翠杓春溶溶。pú táo zhī niàng zǐ huā pō,lǜ zūn cuì biāo chūn róng róng。
两手持蟹螯,拍浮玉缸中。liǎng shǒu chí xiè áo,pāi fú yù gāng zhōng。
落叶有时合,明珠有时逢。luò yè yǒu shí hé,míng zhū yǒu shí féng。
人生把酒当尽醉,回头万事成虚空。rén shēng bǎ jiǔ dāng jǐn zuì,huí tóu wàn shì chéng xū kōng。
项刘两竖子,龌龊非莫雄。xiàng liú liǎng shù zi,wò chuò fēi mò xióng。
天孙与河鼓,儿女徒忡忡。tiān sūn yǔ hé gǔ,ér nǚ tú chōng chōng。
二妃从游已百岁,湘水底事流啼红。èr fēi cóng yóu yǐ bǎi suì,xiāng shuǐ dǐ shì liú tí hóng。
屈原李白俱谩语,谑浪分明欺乃公。qū yuán lǐ bái jù mán yǔ,xuè làng fēn míng qī nǎi gōng。
大人虎变挟宇宙,傍日月驾双飞龙。dà rén hǔ biàn xié yǔ zhòu,bàng rì yuè jià shuāng fēi lóng。
黄童姹女永相逐,周游八极乘罡风。huáng tóng chà nǚ yǒng xiāng zhú,zhōu yóu bā jí chéng gāng fēng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。

续三妇艳二首

胡应麟

大妇处华堂,玉貌锦衣裳。dà fù chù huá táng,yù mào jǐn yī shang。
中妇处高楼,玉指拨箜篌。zhōng fù chù gāo lóu,yù zhǐ bō kōng hóu。
小妇处金屋,玉簪髻初束。xiǎo fù chù jīn wū,yù zān jì chū shù。
白日欢未足,良夜更秉烛。bái rì huān wèi zú,liáng yè gèng bǐng zhú。

续三妇艳二首

胡应麟

大妇妆初成,一顾倾人城。dà fù zhuāng chū chéng,yī gù qīng rén chéng。
中妇妆乍毕,一盼倾人国。zhōng fù zhuāng zhà bì,yī pàn qīng rén guó。
少妇妆未己,一笑倾人主。shǎo fù zhuāng wèi jǐ,yī xiào qīng rén zhǔ。
有酒清且旨,交加学连理。yǒu jiǔ qīng qiě zhǐ,jiāo jiā xué lián lǐ。

饮马长城窟

胡应麟

饮马长城窟,长城多白骨。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,zhǎng chéng duō bái gǔ。
白骨纵横如雪山,风吹飞沙马不前。bái gǔ zòng héng rú xuě shān,fēng chuī fēi shā mǎ bù qián。
借问何人骸,暴露置其间。jiè wèn hé rén hái,bào lù zhì qí jiān。
云是当时秦王筑城卒,被驱什九亡黄泉。yún shì dāng shí qín wáng zhù chéng zú,bèi qū shén jiǔ wáng huáng quán。
膏血饲蝼蛄,肌肉喂乌鸢。gāo xuè sì lóu gū,jī ròu wèi wū yuān。
惟有白骨存,安能复持还。wéi yǒu bái gǔ cún,ān néng fù chí hái。
歇马上长城,睹此重辛酸。xiē mǎ shàng zhǎng chéng,dǔ cǐ zhòng xīn suān。
令我中气咽,徘徊不能言。lìng wǒ zhōng qì yàn,pái huái bù néng yán。
男儿立功名,介胄辞上官。nán ér lì gōng míng,jiè zhòu cí shàng guān。
横行万里外,勒勋赴燕然。héng xíng wàn lǐ wài,lēi xūn fù yàn rán。
黄金络马头,白玉饰马鞭。huáng jīn luò mǎ tóu,bái yù shì mǎ biān。
胡不奋长剑,平沙漠,款服诸部落,勒石燕然入长安。hú bù fèn zhǎng jiàn,píng shā mò,kuǎn fú zhū bù luò,lēi shí yàn rán rù zhǎng ān。
生封定远侯,冢墓象祁连。shēng fēng dìng yuǎn hóu,zhǒng mù xiàng qí lián。
胡为老死长城下,白骨支撑玉门关。hú wèi lǎo sǐ zhǎng chéng xià,bái gǔ zhī chēng yù mén guān。
黄榆翳衰草,一望徒漫漫。huáng yú yì shuāi cǎo,yī wàng tú màn màn。
子孙不复知,悲鸣裂肠肝。zi sūn bù fù zhī,bēi míng liè cháng gān。
肠肝痛欲裂,子孙无柰何。cháng gān tòng yù liè,zi sūn wú nài hé。
至今长城下,白骨年年多。zhì jīn zhǎng chéng xià,bái gǔ nián nián duō。
存亡信有命,壮士悲蹉跎。cún wáng xìn yǒu mìng,zhuàng shì bēi cuō tuó。
闵彼长城卒,聊作长城歌。mǐn bǐ zhǎng chéng zú,liáo zuò zhǎng chéng gē。
长城歌,歌莫哀,秣余马,登轮台。zhǎng chéng gē,gē mò āi,mò yú mǎ,dēng lún tái。
轮台浮云极天开,我马玄黄以豗尵。lún tái fú yún jí tiān kāi,wǒ mǎ xuán huáng yǐ huī tuí。
当时班定远,鬓发焦黄埃。dāng shí bān dìng yuǎn,bìn fā jiāo huáng āi。
皓首博侯封,慈亲溘蒿莱。hào shǒu bó hóu fēng,cí qīn kè hāo lái。
其人至今亦白骨,定远之荣安在哉。qí rén zhì jīn yì bái gǔ,dìng yuǎn zhī róng ān zài zāi。
何异长城卒,埋胔长城隈。hé yì zhǎng chéng zú,mái zì zhǎng chéng wēi。
不如驱我马,舍之归去来。bù rú qū wǒ mǎ,shě zhī guī qù lái。
五花一掷换美酒,竹林痛饮忘疑猜。wǔ huā yī zhì huàn měi jiǔ,zhú lín tòng yǐn wàng yí cāi。
双眼瞢腾向天白,飞行八极骑龙媒。shuāng yǎn méng téng xiàng tiān bái,fēi xíng bā jí qí lóng méi。

反三妇艳二首

胡应麟

大妇吟白头,沟水东西流。dà fù yín bái tóu,gōu shuǐ dōng xī liú。
中妇歌懊侬,红颜空自红。zhōng fù gē ào nóng,hóng yán kōng zì hóng。
小妇咏团扇,辛苦郎自见。xiǎo fù yǒng tuán shàn,xīn kǔ láng zì jiàn。
莫夸三妇艳,丈人涕如霰。mò kuā sān fù yàn,zhàng rén tì rú xiàn。

反三妇艳二首

胡应麟

大妇气食牛,千唤不回头。dà fù qì shí niú,qiān huàn bù huí tóu。
中妇愁绪萦,敢恕不敢嗔。zhōng fù chóu xù yíng,gǎn shù bù gǎn chēn。
小妇诉卑贱,终朝泪洗面。xiǎo fù sù bēi jiàn,zhōng cháo lèi xǐ miàn。
莫夸三妇艳,丈人肠欲断。mò kuā sān fù yàn,zhàng rén cháng yù duàn。

登高丘而望远海和李白

胡应麟

登高丘,望远海,海水何茫茫。dēng gāo qiū,wàng yuǎn hǎi,hǎi shuǐ hé máng máng。
齐州九点渺空阔,东西日月悬扶桑。qí zhōu jiǔ diǎn miǎo kōng kuò,dōng xī rì yuè xuán fú sāng。
扶桑宫阙连蓬莱,白虹照耀中天台。fú sāng gōng quē lián péng lái,bái hóng zhào yào zhōng tiān tái。
六鳌赑屃负圆峤,群帝百千亿万纷纷跨鹤游崔嵬。liù áo bì xì fù yuán jiào,qún dì bǎi qiān yì wàn fēn fēn kuà hè yóu cuī wéi。
峨岢大舶走徐市,安期一去无时回。é kě dà bó zǒu xú shì,ān qī yī qù wú shí huí。
我笑秦王乏灵骨,人言汉武非仙才。wǒ xiào qín wáng fá líng gǔ,rén yán hàn wǔ fēi xiān cái。
登高丘,望远海,海水茫茫接天回,使我极目心悠哉。dēng gāo qiū,wàng yuǎn hǎi,hǎi shuǐ máng máng jiē tiān huí,shǐ wǒ jí mù xīn yōu zāi。
心悠哉,以彷徨。xīn yōu zāi,yǐ páng huáng。
何来龙伯人,濯足临扶桑。hé lái lóng bó rén,zhuó zú lín fú sāng。
一钓连六鳌,揽之不盈筐。yī diào lián liù áo,lǎn zhī bù yíng kuāng。
煮鳌为臛充余粮,鳌骨如山今已霜。zhǔ áo wèi huò chōng yú liáng,áo gǔ rú shān jīn yǐ shuāng。
我醉欲卧黄金床,呼吸灵和挟三光。wǒ zuì yù wò huáng jīn chuáng,hū xī líng hé xié sān guāng。
睥聣汉武嗤秦皇,周行八极还大荒。pì ní hàn wǔ chī qín huáng,zhōu xíng bā jí hái dà huāng。

虎穴行送曹秀才从军

胡应麟

男儿堕地气压鳌,俯拾将相如鸿毛。nán ér duò dì qì yā áo,fǔ shí jiāng xiāng rú hóng máo。
时来拥彗扫六合,云霞五色飞宫袍。shí lái yōng huì sǎo liù hé,yún xiá wǔ sè fēi gōng páo。
君不见苏秦微时皂貂泣,一朝金印都六国。jūn bù jiàn sū qín wēi shí zào diāo qì,yī cháo jīn yìn dōu liù guó。
位高金多归故乡,妻嫂匍匐趋道傍。wèi gāo jīn duō guī gù xiāng,qī sǎo pú fú qū dào bàng。
一家骨肉尚如此,陌上行人谁家子。yī jiā gǔ ròu shàng rú cǐ,mò shàng xíng rén shuí jiā zi。
丈夫耻作儿女悲,世路滔滔竞青紫。zhàng fū chǐ zuò ér nǚ bēi,shì lù tāo tāo jìng qīng zǐ。
酒酣愤歌歌激烈,双眼横天日星裂。jiǔ hān fèn gē gē jī liè,shuāng yǎn héng tiān rì xīng liè。
便从东海批龙鳞,更向南山搏虎穴。biàn cóng dōng hǎi pī lóng lín,gèng xiàng nán shān bó hǔ xué。
宁能寂寂鸡鹜群,燕雀蝼蚁争纷纷。níng néng jì jì jī wù qún,yàn què lóu yǐ zhēng fēn fēn。
金盘六博饮美酒,匣底芙蓉电光吼。jīn pán liù bó yǐn měi jiǔ,xiá dǐ fú róng diàn guāng hǒu。
来朝挥戈大漠北,辟易咸阳万夫走。lái cháo huī gē dà mò běi,pì yì xián yáng wàn fū zǒu。

悲歌行

胡应麟

滔滔百川逝还流,夸父逐日不回头。tāo tāo bǎi chuān shì hái liú,kuā fù zhú rì bù huí tóu。
秋风鸿雁春风燕,河东织女西牵牛。qiū fēng hóng yàn chūn fēng yàn,hé dōng zhī nǚ xī qiān niú。
牵牛织女不相见,一似秋鸿与春燕。qiān niú zhī nǚ bù xiāng jiàn,yī shì qiū hóng yǔ chūn yàn。
人生有钱付酒家,何用殷忧涕如霰。rén shēng yǒu qián fù jiǔ jiā,hé yòng yīn yōu tì rú xiàn。
君不见黄河奔流下太行,鲁阳难返九日光。jūn bù jiàn huáng hé bēn liú xià tài xíng,lǔ yáng nán fǎn jiǔ rì guāng。
黄金可成脑可补,试问秦皇与汉武。huáng jīn kě chéng nǎo kě bǔ,shì wèn qín huáng yǔ hàn wǔ。