古诗词

胡应麟

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

蚤净三生业,真传二祖衣。zǎo jìng sān shēng yè,zhēn chuán èr zǔ yī。
莲花丛佛座,柏叶护禅扉。lián huā cóng fú zuò,bǎi yè hù chán fēi。
石为悬灯动,泉因卓锡飞。shí wèi xuán dēng dòng,quán yīn zhuó xī fēi。
居然离捧喝,默会洞仙机。jū rán lí pěng hē,mò huì dòng xiān jī。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

为叩西方刹,因停北上槎。wèi kòu xī fāng shā,yīn tíng běi shàng chá。
金身悬宝树,玉髻涌瑶花。jīn shēn xuán bǎo shù,yù jì yǒng yáo huā。
梦已清圆觉,心将悟法华。mèng yǐ qīng yuán jué,xīn jiāng wù fǎ huá。
恒河归去路,云雾绕三车。héng hé guī qù lù,yún wù rào sān chē。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

震旦聊乞食,佛座涌金鳌。zhèn dàn liáo qǐ shí,fú zuò yǒng jīn áo。
骨瘦知吟苦,眉长见腊高。gǔ shòu zhī yín kǔ,méi zhǎng jiàn là gāo。
香灯岩洞月,杖锡海门涛。xiāng dēng yán dòng yuè,zhàng xī hǎi mén tāo。
近失潇湘谱,瑶琴废不操。jìn shī xiāo xiāng pǔ,yáo qín fèi bù cāo。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

辞家来北岳,结社向南屏。cí jiā lái běi yuè,jié shè xiàng nán píng。
夙擅降龙诀,新传相鹤经。sù shàn jiàng lóng jué,xīn chuán xiāng hè jīng。
推敲临野烧,饮啄闭山亭。tuī qiāo lín yě shāo,yǐn zhuó bì shān tíng。
夜夜康王谷,飞泉独坐听。yè yè kāng wáng gǔ,fēi quán dú zuò tīng。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

香炉峰外路,云日昼凄凄。xiāng lú fēng wài lù,yún rì zhòu qī qī。
飞瀑当楼满,寒山入座低。fēi pù dāng lóu mǎn,hán shān rù zuò dī。
潭心龙女出,塔杪雁王栖。tán xīn lóng nǚ chū,tǎ miǎo yàn wáng qī。
会逐昙摩履,翩翩大碛西。huì zhú tán mó lǚ,piān piān dà qì xī。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

一褐闭禅关,孤云尽日闲。yī hè bì chán guān,gū yún jǐn rì xián。
来从身毒国,买断沃洲山。lái cóng shēn dú guó,mǎi duàn wò zhōu shān。
白象鸣銮去,青狮护驾还。bái xiàng míng luán qù,qīng shī hù jià hái。
中天弥勒阁,未许善财攀。zhōng tiān mí lēi gé,wèi xǔ shàn cái pān。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

十里华严界,重来雪未消。shí lǐ huá yán jiè,zhòng lái xuě wèi xiāo。
钟声寒殿出,塔影夜池摇。zhōng shēng hán diàn chū,tǎ yǐng yè chí yáo。
桂树萦阶发,藤花拂座飘。guì shù yíng jiē fā,téng huā fú zuò piāo。
西来乱峰外,有路入中条。xī lái luàn fēng wài,yǒu lù rù zhōng tiáo。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

净乐传尊者,真如卧法王。jìng lè chuán zūn zhě,zhēn rú wò fǎ wáng。
池幽菱芡熟,殿古芰荷香。chí yōu líng qiàn shú,diàn gǔ jì hé xiāng。
一钵擎秋雨,三衣挂夕阳。yī bō qíng qiū yǔ,sān yī guà xī yáng。
塔中多宝佛,夜吐白毫光。tǎ zhōng duō bǎo fú,yè tǔ bái háo guāng。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

万峰天竺杪,丈室寄禅心。wàn fēng tiān zhú miǎo,zhàng shì jì chán xīn。
野鹤经秋卧,山猿彻夜吟。yě hè jīng qiū wò,shān yuán chè yè yín。
稻香云碓远,花影石坛深。dào xiāng yún duì yuǎn,huā yǐng shí tán shēn。
一衲函高座,相传自少林。yī nà hán gāo zuò,xiāng chuán zì shǎo lín。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

为楼依北固,舍宅望西江。wèi lóu yī běi gù,shě zhái wàng xī jiāng。
竹远通金磬,杉高并石幢。zhú yuǎn tōng jīn qìng,shān gāo bìng shí chuáng。
龙归云压栋,蜃起月沈窗。lóng guī yún yā dòng,shèn qǐ yuè shěn chuāng。
孰是髯居士,前身合姓庞。shú shì rán jū shì,qián shēn hé xìng páng。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

双林曾授记,百丈近安禅。shuāng lín céng shòu jì,bǎi zhàng jìn ān chán。
洞古频栖鹘,峰高欲坠鸢。dòng gǔ pín qī gǔ,fēng gāo yù zhuì yuān。
秋灯云阁外,晚磬雪房前。qiū dēng yún gé wài,wǎn qìng xuě fáng qián。
乍夜维摩到,天花遍佛筵。zhà yè wéi mó dào,tiān huā biàn fú yán。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

偶入清凉界,同探大小乘。ǒu rù qīng liáng jiè,tóng tàn dà xiǎo chéng。
北宗仍事秀,南法已传能。běi zōng réng shì xiù,nán fǎ yǐ chuán néng。
苔远连深竹,花疏坠古藤。tái yuǎn lián shēn zhú,huā shū zhuì gǔ téng。
故山瓢笠梦,极目海云层。gù shān piáo lì mèng,jí mù hǎi yún céng。

题邬生逍遥游卷

胡应麟

久客金台雨,浑忘铁瓮潮。jiǔ kè jīn tái yǔ,hún wàng tiě wèng cháo。
人从嗤汗漫,帝许号逍遥。rén cóng chī hàn màn,dì xǔ hào xiāo yáo。
五岳环孤枕,三天挂一瓢。wǔ yuè huán gū zhěn,sān tiān guà yī piáo。
秋风大鹏背,稳坐上扶摇。qiū fēng dà péng bèi,wěn zuò shàng fú yáo。

废寺十首

胡应麟

寺敞千峰入,桥危一径通。sì chǎng qiān fēng rù,qiáo wēi yī jìng tōng。
白牛遗汉像,苍鼠窜唐宫。bái niú yí hàn xiàng,cāng shǔ cuàn táng gōng。
劫火颓垣外,阴燐坏灶中。jié huǒ tuí yuán wài,yīn lín huài zào zhōng。
南朝四百八,成住尽虚空。nán cháo sì bǎi bā,chéng zhù jǐn xū kōng。

废寺十首

胡应麟

阶基元晋代,栋宇自梁年。jiē jī yuán jìn dài,dòng yǔ zì liáng nián。
草阁萤潜住,绳床鹿借眠。cǎo gé yíng qián zhù,shéng chuáng lù jiè mián。
荒碑沈乱石,废沼咽寒泉。huāng bēi shěn luàn shí,fèi zhǎo yàn hán quán。
拟唤庐山衲,开山种白莲。nǐ huàn lú shān nà,kāi shān zhǒng bái lián。

废寺十首

胡应麟

双林遗古佛,六代几残僧。shuāng lín yí gǔ fú,liù dài jǐ cán sēng。
画壁全封藓,香厨半压藤。huà bì quán fēng xiǎn,xiāng chú bàn yā téng。
池荒萤乱入,塔坏蚁频登。chí huāng yíng luàn rù,tǎ huài yǐ pín dēng。
一杖圭峰老,犹谈大小乘。yī zhàng guī fēng lǎo,yóu tán dà xiǎo chéng。

废寺十首

胡应麟

浮踪仍岳麓,旧宅寄岷峨。fú zōng réng yuè lù,jiù zhái jì mín é。
摩诘终年病,文殊信宿过。mó jí zhōng nián bìng,wén shū xìn sù guò。
池幽霜坠栗,洞古雪封萝。chí yōu shuāng zhuì lì,dòng gǔ xuě fēng luó。
一塔危崖上,人传舍利多。yī tǎ wēi yá shàng,rén chuán shě lì duō。

废寺十首

胡应麟

落落蒲团好,遥遥竹杖来。luò luò pú tuán hǎo,yáo yáo zhú zhàng lái。
寺寒千嶂入,门净两湖开。sì hán qiān zhàng rù,mén jìng liǎng hú kāi。
古砌风鸣叶,阴廊露滴苔。gǔ qì fēng míng yè,yīn láng lù dī tái。
若为论去住,千劫总浮埃。ruò wèi lùn qù zhù,qiān jié zǒng fú āi。

废寺十首

胡应麟

松风随曳杖,伏翼走危栏。sōng fēng suí yè zhàng,fú yì zǒu wēi lán。
古寺何年废,空门尽日寒。gǔ sì hé nián fèi,kōng mén jǐn rì hán。
流泉交井灶,坠雪拥林峦。liú quán jiāo jǐng zào,zhuì xuě yōng lín luán。
欲叩西来意,寥寥竺法兰。yù kòu xī lái yì,liáo liáo zhú fǎ lán。

废寺十首

胡应麟

翛然天姥外,断绝世人知。xiāo rán tiān lǎo wài,duàn jué shì rén zhī。
老桧穿崖长,寒松抱石敧。lǎo guì chuān yá zhǎng,hán sōng bào shí jī。
钵残呼鼠共,床朽倩龟支。bō cán hū shǔ gòng,chuáng xiǔ qiàn guī zhī。
一衲都忘老,云房自在披。yī nà dōu wàng lǎo,yún fáng zì zài pī。