古诗词

胡俨

竹枝词

胡俨

湖上闻郎歌《竹枝》,湖中莲艇便轻移。hú shàng wén láng gē zhú zhī,hú zhōng lián tǐng biàn qīng yí。
却言郎度潇湘去,折得荷花空泪垂。què yán láng dù xiāo xiāng qù,zhé dé hé huā kōng lèi chuí。

竹枝词

胡俨

闻郎昨夜下巴东,烟树苍苍山万重。wén láng zuó yè xià bā dōng,yān shù cāng cāng shān wàn zhòng。
一片阳云飞不定,不知何处有郎踪。yī piàn yáng yún fēi bù dìng,bù zhī hé chù yǒu láng zōng。

竹枝词

胡俨

船头烟暝浪花飞,船里风来雨湿衣。chuán tóu yān míng làng huā fēi,chuán lǐ fēng lái yǔ shī yī。
独棹兰桡下莲渚,迎郎不见又空归。dú zhào lán ráo xià lián zhǔ,yíng láng bù jiàn yòu kōng guī。

竹枝词

胡俨

荷叶亭亭秋色阑,露珠风荡不成团。hé yè tíng tíng qiū sè lán,lù zhū fēng dàng bù chéng tuán。
自怜颜色非前日,羞把新妆临水看。zì lián yán sè fēi qián rì,xiū bǎ xīn zhuāng lín shuǐ kàn。

杨柳枝·词

胡俨

罨画楼前雨歇时。yǎn huà lóu qián yǔ xiē shí。
千丝万缕绿垂垂。qiān sī wàn lǚ lǜ chuí chuí。
无端却被风吹起,撩乱春心不自持。wú duān què bèi fēng chuī qǐ,liāo luàn chūn xīn bù zì chí。

杨柳枝·词

胡俨

罩水和烟万叶重。zhào shuǐ hé yān wàn yè zhòng。
倚风飞絮晓茸茸。yǐ fēng fēi xù xiǎo rōng rōng。
莫教吹落长河去,化作浮萍无定踪。mò jiào chuī luò zhǎng hé qù,huà zuò fú píng wú dìng zōng。

杨柳枝·词

胡俨

门外春风杨柳枝。mén wài chūn fēng yáng liǔ zhī。
去年折柳送郎时。qù nián zhé liǔ sòng láng shí。
车轮一去无消息,只有长条依旧垂。chē lún yī qù wú xiāo xī,zhǐ yǒu zhǎng tiáo yī jiù chuí。

杨柳枝·词

胡俨

画帘风动影丝丝。huà lián fēng dòng yǐng sī sī。
曳绿摇金昼景迟。yè lǜ yáo jīn zhòu jǐng chí。
睡起倚阑看蛱蝶,莺声只在最高枝。shuì qǐ yǐ lán kàn jiá dié,yīng shēng zhǐ zài zuì gāo zhī。

调笑词

胡俨

明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
今古几回圆缺。jīn gǔ jǐ huí yuán quē。
天风吹上云端。tiān fēng chuī shàng yún duān。
琼楼玉宇露寒。qióng lóu yù yǔ lù hán。
寒露。hán lù。
寒露。hán lù。
捣药谁怜顾兔。dǎo yào shuí lián gù tù。

调笑词

胡俨

绿绮。lǜ qǐ。
绿绮。lǜ qǐ。
写得高山流水。xiě dé gāo shān liú shuǐ。
海天烟雾漫漫。hǎi tiān yān wù màn màn。
明月松风夜寒。míng yuè sōng fēng yè hán。
寒夜。hán yè。
寒夜。hán yè。
鹤舞银河初下。hè wǔ yín hé chū xià。

调笑词

胡俨

精卫。jīng wèi。
精卫。jīng wèi。
沧海填来几岁。cāng hǎi tián lái jǐ suì。
飞来飞去翩翩。fēi lái fēi qù piān piān。
但见洪涛碧烟。dàn jiàn hóng tāo bì yān。
烟碧。yān bì。
烟碧。yān bì。
愁杀孤飞短翼。chóu shā gū fēi duǎn yì。

调笑词

胡俨

泥滑。ní huá。
泥滑。ní huá。
道上间关车辖。dào shàng jiān guān chē xiá。
凄凄切切低飞。qī qī qiè qiè dī fēi。
正是行人远归。zhèng shì xíng rén yuǎn guī。
归远。guī yuǎn。
归远。guī yuǎn。
只恐山头日晚。zhǐ kǒng shān tóu rì wǎn。

三台·词

胡俨

一阵霜风乍起,半窗月影初斜。yī zhèn shuāng fēng zhà qǐ,bàn chuāng yuè yǐng chū xié。
宝匣烧残香篆,银釭落尽灯花。bǎo xiá shāo cán xiāng zhuàn,yín gāng luò jǐn dēng huā。

三台·词

胡俨

坐稳锦茵重迭,醉来乌帽欹斜。zuò wěn jǐn yīn zhòng dié,zuì lái wū mào yī xié。
谁遣青娥斗月,自怜银海生花。shuí qiǎn qīng é dòu yuè,zì lián yín hǎi shēng huā。

三台·词

胡俨

楼上角声呜咽,天边斗柄横斜。lóu shàng jiǎo shēng wū yàn,tiān biān dòu bǐng héng xié。
酒醒风惊帘幕,漏残月在梅花。jiǔ xǐng fēng jīng lián mù,lòu cán yuè zài méi huā。

夜宿京口

胡俨

闸水听无声,沉沉铁瓮城。zhá shuǐ tīng wú shēng,chén chén tiě wèng chéng。
落帆先过坝,系榜得休程。luò fān xiān guò bà,xì bǎng dé xiū chéng。
地拥南徐壮,山连北固横。dì yōng nán xú zhuàng,shān lián běi gù héng。
如何今夜月,还似故乡明。rú hé jīn yè yuè,hái shì gù xiāng míng。

闻角

胡俨

银漏初传箭,长河已挂城。yín lòu chū chuán jiàn,zhǎng hé yǐ guà chéng。
忽闻呜咽弄,总是别离情。hū wén wū yàn nòng,zǒng shì bié lí qíng。
独客惊秋尽,他乡自月明。dú kè jīng qiū jǐn,tā xiāng zì yuè míng。
灯花空有喜,对酒不成倾。dēng huā kōng yǒu xǐ,duì jiǔ bù chéng qīng。

豫章十咏西山远翠

胡俨

万古不改色,千寻翠黛饶。wàn gǔ bù gǎi sè,qiān xún cuì dài ráo。
染空寒欲滴,映日暖还飘。rǎn kōng hán yù dī,yìng rì nuǎn hái piāo。
窅窅猿啼暝,翩翩鹤去遥。yǎo yǎo yuán tí míng,piān piān hè qù yáo。
望中天路近,飞佩入烟霄。wàng zhōng tiān lù jìn,fēi pèi rù yān xiāo。

豫章十咏西山远翠

胡俨

南浦千年在,滕王歌舞休。nán pǔ qiān nián zài,téng wáng gē wǔ xiū。
江烟同漠漠,潭影共悠悠。jiāng yān tóng mò mò,tán yǐng gòng yōu yōu。
不学化苍狗,长留伴白鸥。bù xué huà cāng gǒu,zhǎng liú bàn bái ōu。
朝朝与暮暮,还送水东流。cháo cháo yǔ mù mù,hái sòng shuǐ dōng liú。

豫章十咏西山远翠

胡俨

高士去已久,清风不可攀。gāo shì qù yǐ jiǔ,qīng fēng bù kě pān。
惟留数株柳,长伴翠烟间。wéi liú shù zhū liǔ,zhǎng bàn cuì yān jiān。
阴连芳草碧,色映古苔斑。yīn lián fāng cǎo bì,sè yìng gǔ tái bān。
尘榻无人扫,凫鹥自往还。chén tà wú rén sǎo,fú yī zì wǎng hái。
4681234567»