古诗词

唐时升

和沈公路除夕元旦诗六首其三辛酉元旦

唐时升

长安十丈马头尘,曾向朱门隐逸民。zhǎng ān shí zhàng mǎ tóu chén,céng xiàng zhū mén yǐn yì mín。
岁月屡迁空有舌,风流凋谢若亡唇。suì yuè lǚ qiān kōng yǒu shé,fēng liú diāo xiè ruò wáng chún。
重阴尚远芳菲节,淑气先凭曲米春。zhòng yīn shàng yuǎn fāng fēi jié,shū qì xiān píng qū mǐ chūn。
暗忆当年车马客,只今同作白头人。àn yì dāng nián chē mǎ kè,zhǐ jīn tóng zuò bái tóu rén。

和沈公路除夕元旦诗六首其四辛酉除夕

唐时升

雨中街鼓不闻声,屡望东方尚未明。yǔ zhōng jiē gǔ bù wén shēng,lǚ wàng dōng fāng shàng wèi míng。
此夜已知阳道长,频年难见泰阶平。cǐ yè yǐ zhī yáng dào zhǎng,pín nián nán jiàn tài jiē píng。
相逢父老忧加赋,欲遣儿曹出践更。xiāng féng fù lǎo yōu jiā fù,yù qiǎn ér cáo chū jiàn gèng。
豺虎纵横愁道路,东南处处急征兵。chái hǔ zòng héng chóu dào lù,dōng nán chù chù jí zhēng bīng。

和沈公路除夕元旦诗六首其四辛酉除夕

唐时升

水暖池塘荇藻浮,鸬鹚晒羽立滩头。shuǐ nuǎn chí táng xìng zǎo fú,lú cí shài yǔ lì tān tóu。
营巢喜鹊群相护,墐户阴虫尚自囚。yíng cháo xǐ què qún xiāng hù,jìn hù yīn chóng shàng zì qiú。
野雀入帘将子至,游蜂闻酒傍人求。yě què rù lián jiāng zi zhì,yóu fēng wén jiǔ bàng rén qiú。
春来五日韶光动,梅柳芳菲媚小楼。chūn lái wǔ rì sháo guāng dòng,méi liǔ fāng fēi mèi xiǎo lóu。

和沈公路除夕元旦诗六首其六壬戌元旦

唐时升

休嗟身世久相暌,且喜儿曹笑语齐。xiū jiē shēn shì jiǔ xiāng kuí,qiě xǐ ér cáo xiào yǔ qí。
鱼负断冰生暗浪,乌啼当户啄空泥。yú fù duàn bīng shēng àn làng,wū tí dāng hù zhuó kōng ní。
平胡自昔陈三策,避乱还须付一犁。píng hú zì xī chén sān cè,bì luàn hái xū fù yī lí。
此日紫宸朝贺客,宁知漆女叹中闺。cǐ rì zǐ chén cháo hè kè,níng zhī qī nǚ tàn zhōng guī。

和沈石田先生咏落花二首

唐时升

三月风烟到处新,渐愁佳丽化为尘。sān yuè fēng yān dào chù xīn,jiàn chóu jiā lì huà wèi chén。
重遮去路如留客,转入中堂乱打人。zhòng zhē qù lù rú liú kè,zhuǎn rù zhōng táng luàn dǎ rén。
帘外翩跹呈妙舞,枕边宛转学横陈。lián wài piān xiān chéng miào wǔ,zhěn biān wǎn zhuǎn xué héng chén。
为君憔悴君应恨,何不为欢及早春。wèi jūn qiáo cuì jūn yīng hèn,hé bù wèi huān jí zǎo chūn。

和沈石田先生咏落花二首

唐时升

绝代佳人奈老何,千红万紫尽婆娑。jué dài jiā rén nài lǎo hé,qiān hóng wàn zǐ jǐn pó suō。
好天良夜三通角,寒食清明一掷梭。hǎo tiān liáng yè sān tōng jiǎo,hán shí qīng míng yī zhì suō。
罗袖几回承不着,绣鞋频避踏还多。luó xiù jǐ huí chéng bù zhe,xiù xié pín bì tà hái duō。
春光摇荡江南北,泪落长秋月下歌。chūn guāng yáo dàng jiāng nán běi,lèi luò zhǎng qiū yuè xià gē。

咏雁字二十四首

唐时升

蒹葭白露早纷纷,上下参差意象分。jiān jiā bái lù zǎo fēn fēn,shàng xià cān chà yì xiàng fēn。
朔漠南来应累译,衡阳北望尽同文。shuò mò nán lái yīng lèi yì,héng yáng běi wàng jǐn tóng wén。
方思坐卧观三日,又见纡回作五云。fāng sī zuò wò guān sān rì,yòu jiàn yū huí zuò wǔ yún。
一一总成龙凤质,可教容易换鹅群。yī yī zǒng chéng lóng fèng zhì,kě jiào róng yì huàn é qún。

咏雁字二十四首

唐时升

一行迢递映清秋,真似云烟落纸流。yī xíng tiáo dì yìng qīng qiū,zhēn shì yún yān luò zhǐ liú。
俄作蜂腰俄鹤膝,亦为虿尾亦蚕头。é zuò fēng yāo é hè xī,yì wèi chài wěi yì cán tóu。
来传塞北征夫恨,去写城南少妇愁。lái chuán sāi běi zhēng fū hèn,qù xiě chéng nán shǎo fù chóu。
闻说书成天雨粟,应无岁暮稻粱谋。wén shuō shū chéng tiān yǔ sù,yīng wú suì mù dào liáng móu。

咏雁字二十四首

唐时升

一夜风霜过洞庭,莫徭惆怅羡冥冥。yī yè fēng shuāng guò dòng tíng,mò yáo chóu chàng xiàn míng míng。
芦洲掩映成飞白,竹坞回翔欲杀青。lú zhōu yǎn yìng chéng fēi bái,zhú wù huí xiáng yù shā qīng。
右转正如秦代玺,横行疑写梵王经。yòu zhuǎn zhèng rú qín dài xǐ,héng xíng yí xiě fàn wáng jīng。
君归直向燕然去,且为皇家好勒铭。jūn guī zhí xiàng yàn rán qù,qiě wèi huáng jiā hǎo lēi míng。

咏雁字二十四首

唐时升

翩翩六翮破寒烟,初月纤纤列宿悬。piān piān liù hé pò hán yān,chū yuè xiān xiān liè sù xuán。
雨后模糊浓淡墨,风前断续短长篇。yǔ hòu mó hú nóng dàn mò,fēng qián duàn xù duǎn zhǎng piān。
彩霞净拭红丝砚,银汉平铺白地笺。cǎi xiá jìng shì hóng sī yàn,yín hàn píng pù bái dì jiān。
自罢结绳书契起,怜君长在网罗边。zì bà jié shéng shū qì qǐ,lián jūn zhǎng zài wǎng luó biān。

咏雁字二十四首

唐时升

黄昏风雨黯东西,何事皇皇不肯栖。huáng hūn fēng yǔ àn dōng xī,hé shì huáng huáng bù kěn qī。
共指漂鸾兼泊凤,难分野鹜与家鸡。gòng zhǐ piāo luán jiān pō fèng,nán fēn yě wù yǔ jiā jī。
影过平嶂如书壁,声落前汀似印泥。yǐng guò píng zhàng rú shū bì,shēng luò qián tīng shì yìn ní。
谁把文章移北斗,君家兄弟羽毛齐。shuí bǎ wén zhāng yí běi dòu,jūn jiā xiōng dì yǔ máo qí。

咏雁字二十四首

唐时升

漠北湖南万里通,年年为客任长风。mò běi hú nán wàn lǐ tōng,nián nián wèi kè rèn zhǎng fēng。
饮时渴骥奔泉上,栖处惊蛇入草中。yǐn shí kě jì bēn quán shàng,qī chù jīng shé rù cǎo zhōng。
空里作书皆咄咄,日来多暇不匆匆。kōng lǐ zuò shū jiē duō duō,rì lái duō xiá bù cōng cōng。
张芝自有凌云意,莫比藏真老秃翁。zhāng zhī zì yǒu líng yún yì,mò bǐ cáng zhēn lǎo tū wēng。

咏雁字二十四首

唐时升

远拂残霞搅断云,始知笔阵扫千军。yuǎn fú cán xiá jiǎo duàn yún,shǐ zhī bǐ zhèn sǎo qiān jūn。
元常法备皆三折,阿买诗成写八分。yuán cháng fǎ bèi jiē sān zhé,ā mǎi shī chéng xiě bā fēn。
赋客近为离合体,经生能辨古今文。fù kè jìn wèi lí hé tǐ,jīng shēng néng biàn gǔ jīn wén。
危峰阻日君须记,陇首群飞背夕曛。wēi fēng zǔ rì jūn xū jì,lǒng shǒu qún fēi bèi xī xūn。

田家即事四首

唐时升

江村女儿喜行舟,江上人家吉贝秋。jiāng cūn nǚ ér xǐ xíng zhōu,jiāng shàng rén jiā jí bèi qiū。
缘岸荻花三四里,石桥南去见城头。yuán àn dí huā sān sì lǐ,shí qiáo nán qù jiàn chéng tóu。

田家即事四首

唐时升

楝花蔌蔌柳毵毵,犬吠西邻饷麦蚕。liàn huā sù sù liǔ sān sān,quǎn fèi xī lín xiǎng mài cán。
雨过木绵齐放叶,相邀作社到城南。yǔ guò mù mián qí fàng yè,xiāng yāo zuò shè dào chéng nán。

田家即事四首

唐时升

新成燕麦欲相扶,风急高杨落乳乌。xīn chéng yàn mài yù xiāng fú,fēng jí gāo yáng luò rǔ wū。
社酒醒来人寂寂,扎桐花下数鸡雏。shè jiǔ xǐng lái rén jì jì,zhā tóng huā xià shù jī chú。

田家即事四首

唐时升

横塘潮急进船迟,菱荇缠绵罥钓丝。héng táng cháo jí jìn chuán chí,líng xìng chán mián juàn diào sī。
荷叶覆鱼先入市,青枫渡口晒鸬鹚。hé yè fù yú xiān rù shì,qīng fēng dù kǒu shài lú cí。

送殷无美先生之南都三首其一

唐时升

忆昔事临洮,夫子主谋议。yì xī shì lín táo,fū zi zhǔ móu yì。
密图虏山川,手疏贤王系。mì tú lǔ shān chuān,shǒu shū xián wáng xì。
置传授方略,明镫上封事。zhì chuán shòu fāng lüè,míng dèng shàng fēng shì。
单于愿守边,阏氏私自媚。dān yú yuàn shǒu biān,è shì sī zì mèi。
王庭去幕南,塞下消烽燧。wáng tíng qù mù nán,sāi xià xiāo fēng suì。
孤心谅不渝,翻覆生睚眦。gū xīn liàng bù yú,fān fù shēng yá zì。

园中十首

唐时升

秋高寒露至,旭日犹融融。qiū gāo hán lù zhì,xù rì yóu róng róng。
蠛蠓出阡陌,弥漫百步中。miè měng chū qiān mò,mí màn bǎi bù zhōng。
或盘旋如硙,或下上如舂。huò pán xuán rú wéi,huò xià shàng rú chōng。
舂者天将雨,硙者天将风。chōng zhě tiān jiāng yǔ,wéi zhě tiān jiāng fēng。
嗟彼旦暮间,安知造物工。jiē bǐ dàn mù jiān,ān zhī zào wù gōng。
春气感鸣禽,秋至动阴虫。chūn qì gǎn míng qín,qiū zhì dòng yīn chóng。
时来不自由,物理将无同。shí lái bù zì yóu,wù lǐ jiāng wú tóng。
所以达士心,委运以固穷。suǒ yǐ dá shì xīn,wěi yùn yǐ gù qióng。

园中十首

唐时升

自为灌园子,职在耒耜间。zì wèi guàn yuán zi,zhí zài lěi sì jiān。
秋来耕耨罢,独往仍独还。qiū lái gēng nòu bà,dú wǎng réng dú hái。
河水清且涟,紫蓼被其湾。hé shuǐ qīng qiě lián,zǐ liǎo bèi qí wān。
踌躇落日下,聊用娱心颜。chóu chú luò rì xià,liáo yòng yú xīn yán。
瓠叶黄以萎,其下生茅菅。hù yè huáng yǐ wēi,qí xià shēng máo jiān。
遂恐穿堤岸,嘉蔬受扳援。suì kǒng chuān dī àn,jiā shū shòu bān yuán。
丁宁戒僮仆,耰锄当宿闲。dīng níng jiè tóng pū,yōu chú dāng sù xián。
晏安不可为,古称稼穑艰。yàn ān bù kě wèi,gǔ chēng jià sè jiān。
102123456