古诗词

孙承恩

和答龙田次石川诗韵见赠二首

孙承恩

斯文宦邸笑言亲,每说吴兴想像真。sī wén huàn dǐ xiào yán qīn,měi shuō wú xīng xiǎng xiàng zhēn。
千古岘山青泼黛,四时苕水碧纡绅。qiān gǔ xiàn shān qīng pō dài,sì shí sháo shuǐ bì yū shēn。
篇章妙发风云思,岁月聊需道义身。piān zhāng miào fā fēng yún sī,suì yuè liáo xū dào yì shēn。
有约石川同子践,金焦我是第三巡。yǒu yuē shí chuān tóng zi jiàn,jīn jiāo wǒ shì dì sān xún。

归田和答吴石湖

孙承恩

辛苦平生报主身,不堪老病疏归频。xīn kǔ píng shēng bào zhǔ shēn,bù kān lǎo bìng shū guī pín。
酬恩未有涓埃补,赐允兼蒙德意新。chóu ēn wèi yǒu juān āi bǔ,cì yǔn jiān méng dé yì xīn。
世味已抛庄蝶梦,故园犹及乳莺春。shì wèi yǐ pāo zhuāng dié mèng,gù yuán yóu jí rǔ yīng chūn。
残生畎亩无馀事,击壤康衢祝圣人。cán shēng quǎn mǔ wú yú shì,jī rǎng kāng qú zhù shèng rén。

抵家值海寇作祸遣怀简石湖

孙承恩

老去归来百靡求,一犁准拟事西畴。lǎo qù guī lái bǎi mí qiú,yī lí zhǔn nǐ shì xī chóu。
清朝策杖闲闻鸟,向夕呼童饱饭牛。qīng cháo cè zhàng xián wén niǎo,xiàng xī hū tóng bǎo fàn niú。
散适只堪元亮卧,乱离翻得杜陵愁。sàn shì zhǐ kān yuán liàng wò,luàn lí fān dé dù líng chóu。
百年乐土烽烟遍,何处深山可暂游。bǎi nián lè tǔ fēng yān biàn,hé chù shēn shān kě zàn yóu。

张石川书来约会杭城议共远游

孙承恩

故人约我事清游,兹兴年来百不留。gù rén yuē wǒ shì qīng yóu,zī xīng nián lái bǎi bù liú。
曾欲天台观瀑布,遂登庐岳访浮丘。céng yù tiān tái guān pù bù,suì dēng lú yuè fǎng fú qiū。
枯筇短屐三高墓,明月清风八咏楼。kū qióng duǎn jī sān gāo mù,míng yuè qīng fēng bā yǒng lóu。
屈子子长非我事,一区何处不夷犹。qū zi zi zhǎng fēi wǒ shì,yī qū hé chù bù yí yóu。

闲居述怀

孙承恩

老去田园是素心,归来偏爱草堂深。lǎo qù tián yuán shì sù xīn,guī lái piān ài cǎo táng shēn。
隔林啼鸟关清兴,匝径修篁生昼阴。gé lín tí niǎo guān qīng xīng,zā jìng xiū huáng shēng zhòu yīn。
病体尚须勤药食,闲居时复解冠襟。bìng tǐ shàng xū qín yào shí,xián jū shí fù jiě guān jīn。
优游岂敢忘君德,况复延宾有赐金。yōu yóu qǐ gǎn wàng jūn dé,kuàng fù yán bīn yǒu cì jīn。

慰三女并示甥大道

孙承恩

老去儿孙念转亲,孤嫠贫苦爱尤真。lǎo qù ér sūn niàn zhuǎn qīn,gū lí pín kǔ ài yóu zhēn。
蜂粮自可供馀岁,蚁穴犹能庇此身。fēng liáng zì kě gōng yú suì,yǐ xué yóu néng bì cǐ shēn。
卜筑且教堪止息,拮据宁为惜心神。bo zhù qiě jiào kān zhǐ xī,jié jù níng wèi xī xīn shén。
万间大庇何为者,触事宁无感慨频。wàn jiān dà bì hé wèi zhě,chù shì níng wú gǎn kǎi pín。

赠马鹤沙竹拄杖二首

孙承恩

我已衰慵合杖时,年高子杖复何疑。wǒ yǐ shuāi yōng hé zhàng shí,nián gāo zi zhàng fù hé yí。
向平山水应难续,彭泽郊畴尚可追。xiàng píng shān shuǐ yīng nán xù,péng zé jiāo chóu shàng kě zhuī。
采药远村连近坞,寻诗西崦复东篱。cǎi yào yuǎn cūn lián jìn wù,xún shī xī yān fù dōng lí。
冰霜亦未全渠仗,自有诸孙善护持。bīng shuāng yì wèi quán qú zhàng,zì yǒu zhū sūn shàn hù chí。

赠马鹤沙竹拄杖二首

孙承恩

淇竹遗君五尺强,莹然员泽更贞良。qí zhú yí jūn wǔ chǐ qiáng,yíng rán yuán zé gèng zhēn liáng。
古藜曾记来天禄,灵寿无夸出建章。gǔ lí céng jì lái tiān lù,líng shòu wú kuā chū jiàn zhāng。
叩胫独昭千古训,挂钱何用一生狂。kòu jìng dú zhāo qiān gǔ xùn,guà qián hé yòng yī shēng kuáng。
葛陂故事将无有,鬐鬣依然合慎防。gé bēi gù shì jiāng wú yǒu,qí liè yī rán hé shèn fáng。

录诗与王存斋代柬

孙承恩

老去篇章日厌思,多君命录荷君私。lǎo qù piān zhāng rì yàn sī,duō jūn mìng lù hé jūn sī。
荣华过眼空成梦,出处关心敢自欺。róng huá guò yǎn kōng chéng mèng,chū chù guān xīn gǎn zì qī。
长日小窗时点染,清秋灯火几唔咿。zhǎng rì xiǎo chuāng shí diǎn rǎn,qīng qiū dēng huǒ jǐ wú yī。
不堪棐几尘君笥,料得床头覆瓿宜。bù kān fěi jǐ chén jūn sì,liào dé chuáng tóu fù bù yí。

读儿侄除夕和章喜赋

孙承恩

岁事匆匆又适新,团圞此夕话酸辛。suì shì cōng cōng yòu shì xīn,tuán luán cǐ xī huà suān xīn。
承传喜见成三世,骨肉算来能几人。chéng chuán xǐ jiàn chéng sān shì,gǔ ròu suàn lái néng jǐ rén。
率尔不嫌吾句拙,赓章总见汝情真。lǜ ěr bù xián wú jù zhuō,gēng zhāng zǒng jiàn rǔ qíng zhēn。
宁思异日追思切,一读吾先一怆神。níng sī yì rì zhuī sī qiè,yī dú wú xiān yī chuàng shén。

季秋廿八日与冯南江诸公饮张鹤仙宅二首

孙承恩

有约来过仲景家,东风旧院寂无哗。yǒu yuē lái guò zhòng jǐng jiā,dōng fēng jiù yuàn jì wú huā。
清谈得与三贤共,曲槛还馀数朵花。qīng tán dé yǔ sān xián gòng,qū kǎn hái yú shù duǒ huā。
世故惊心空有涕,乾坤回首莽无涯。shì gù jīng xīn kōng yǒu tì,qián kūn huí shǒu mǎng wú yá。
传杯不尽东君意,早见城头集暮鸦。chuán bēi bù jǐn dōng jūn yì,zǎo jiàn chéng tóu jí mù yā。

季秋廿八日与冯南江诸公饮张鹤仙宅二首

孙承恩

喜共高贤接笑歌,何须长袖舞傞傞。xǐ gòng gāo xián jiē xiào gē,hé xū zhǎng xiù wǔ suō suō。
眼前局面更张易,意外真诠感悟多。yǎn qián jú miàn gèng zhāng yì,yì wài zhēn quán gǎn wù duō。
老骥忘心悲栈道,冥鸿何处挂虞罗。lǎo jì wàng xīn bēi zhàn dào,míng hóng hé chù guà yú luó。
独嗟衰谢流光速,无计能回东逝波。dú jiē shuāi xiè liú guāng sù,wú jì néng huí dōng shì bō。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

端居茅屋日常闲,独看云霄倦鸟还。duān jū máo wū rì cháng xián,dú kàn yún xiāo juàn niǎo hái。
解组悔当迟数岁,移家恨不住深山。jiě zǔ huǐ dāng chí shù suì,yí jiā hèn bù zhù shēn shān。
诗哦大雅如承面,门拥清风只自关。shī ó dà yǎ rú chéng miàn,mén yōng qīng fēng zhǐ zì guān。
不用长生羡蓬岛,神仙元只在人间。bù yòng zhǎng shēng xiàn péng dǎo,shén xiān yuán zhǐ zài rén jiān。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

匝合檐花柳拂溪,小窗浓雾入沾衣。zā hé yán huā liǔ fú xī,xiǎo chuāng nóng wù rù zhān yī。
间关并坐交枝稳,泼剌时穿密藻依。jiān guān bìng zuò jiāo zhī wěn,pō lá shí chuān mì zǎo yī。
经济已非今日事,衰慵深愧素心违。jīng jì yǐ fēi jīn rì shì,shuāi yōng shēn kuì sù xīn wéi。
惟将出处求无悔,敢谓微长赎百非。wéi jiāng chū chù qiú wú huǐ,gǎn wèi wēi zhǎng shú bǎi fēi。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

避寇从前此卜居,草玄亭子卧龙庐。bì kòu cóng qián cǐ bo jū,cǎo xuán tíng zi wò lóng lú。
孱躯未得添新健,病眼时能阅旧书。càn qū wèi dé tiān xīn jiàn,bìng yǎn shí néng yuè jiù shū。
尚有乡闾推齿德,未应踪迹混樵渔。shàng yǒu xiāng lǘ tuī chǐ dé,wèi yīng zōng jì hùn qiáo yú。
客辕不到门常闭,老懒将迎本自疏。kè yuán bù dào mén cháng bì,lǎo lǎn jiāng yíng běn zì shū。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

散适田园不系身,乾坤无已一陈人。sàn shì tián yuán bù xì shēn,qián kūn wú yǐ yī chén rén。
愁逢秋晚愁偏剧,爱到孙曾爱转亲。chóu féng qiū wǎn chóu piān jù,ài dào sūn céng ài zhuǎn qīn。
北斗太山还夙仰,清风明月是佳宾。běi dòu tài shān hái sù yǎng,qīng fēng míng yuè shì jiā bīn。
幽居养得心恬静,不着人间半点尘。yōu jū yǎng dé xīn tián jìng,bù zhe rén jiān bàn diǎn chén。

题董子元紫冈草堂

孙承恩

沙痕海迹见崇冈,冈上幽人结草堂。shā hén hǎi jì jiàn chóng gāng,gāng shàng yōu rén jié cǎo táng。
浦响候潮喧枕席,门高乔木带风霜。pǔ xiǎng hòu cháo xuān zhěn xí,mén gāo qiáo mù dài fēng shuāng。
庭阶旧识乘骢至,宅里今看表凤翔。tíng jiē jiù shí chéng cōng zhì,zhái lǐ jīn kàn biǎo fèng xiáng。
莫怪诗书流泽远,直从汴宋溯源长。mò guài shī shū liú zé yuǎn,zhí cóng biàn sòng sù yuán zhǎng。

写怀和答何柘湖二首

孙承恩

梦想无缘到帝京,药炉茶灶对来清。mèng xiǎng wú yuán dào dì jīng,yào lú chá zào duì lái qīng。
病馀久谢文章债,老去难忘儿女情。bìng yú jiǔ xiè wén zhāng zhài,lǎo qù nán wàng ér nǚ qíng。
北涧支筇看逝水,东郊把盏听流莺。běi jiàn zhī qióng kàn shì shuǐ,dōng jiāo bǎ zhǎn tīng liú yīng。
云山泉壑非无兴,其奈时艰畏出城。yún shān quán hè fēi wú xīng,qí nài shí jiān wèi chū chéng。

写怀和答何柘湖二首

孙承恩

宦达愁闻说上京,茅斋赢得梦魂清。huàn dá chóu wén shuō shàng jīng,máo zhāi yíng dé mèng hún qīng。
山人习静教调气,衲子谈空苦废情。shān rén xí jìng jiào diào qì,nà zi tán kōng kǔ fèi qíng。
狂死刘伶常荷锸,闲来戴老去听莺。kuáng sǐ liú líng cháng hé chā,xián lái dài lǎo qù tīng yīng。
兼旬阴雨无聊甚,莫怪经春不出城。jiān xún yīn yǔ wú liáo shén,mò guài jīng chūn bù chū chéng。

用韵赠柘湖

孙承恩

作赋声华拟二京,风标冰雪照人清。zuò fù shēng huá nǐ èr jīng,fēng biāo bīng xuě zhào rén qīng。
共推道气超时彦,肯把襟期混世情。gòng tuī dào qì chāo shí yàn,kěn bǎ jīn qī hùn shì qíng。
钟阜有云堪拄笏,杨园无树不啼莺。zhōng fù yǒu yún kān zhǔ hù,yáng yuán wú shù bù tí yīng。
想应独对长干月,多少清光满凤城。xiǎng yīng dú duì zhǎng gàn yuè,duō shǎo qīng guāng mǎn fèng chéng。