古诗词

唐璧

攻大藤峡

唐璧

古树浓阴袅翠藤,石藤谁道险难登。gǔ shù nóng yīn niǎo cuì téng,shí téng shuí dào xiǎn nán dēng。
健儿劲旅能飞渡,且到楼山十二层。jiàn ér jìn lǚ néng fēi dù,qiě dào lóu shān shí èr céng。

移师苍梧

唐璧

云卷霆驱号令行,苍梧城下动欢声。yún juǎn tíng qū hào lìng xíng,cāng wú chéng xià dòng huān shēng。
秋毫不犯民安业,不数条侯细柳营。qiū háo bù fàn mín ān yè,bù shù tiáo hóu xì liǔ yíng。

三广合兵

唐璧

三广兵齐气概雄,牙旗高处识元戎。sān guǎng bīng qí qì gài xióng,yá qí gāo chù shí yuán róng。
辛勤止欲消民害,非为云台第一功。xīn qín zhǐ yù xiāo mín hài,fēi wèi yún tái dì yī gōng。

连贺大捷

唐璧

战鼓初停日未昏,挽回春意在乾坤。zhàn gǔ chū tíng rì wèi hūn,wǎn huí chūn yì zài qián kūn。
就中未必无良善,安得奇香为返魂。jiù zhōng wèi bì wú liáng shàn,ān dé qí xiāng wèi fǎn hún。

班师回广

唐璧

万姓临江听凯歌,岭南今喜息干戈。wàn xìng lín jiāng tīng kǎi gē,lǐng nán jīn xǐ xī gàn gē。
谁知一阵风霆怒,化作两邦春气和。shuí zhī yī zhèn fēng tíng nù,huà zuò liǎng bāng chūn qì hé。

飞章奏捷

唐璧

羽檄淩风上九重,雪消冰泮见春容。yǔ xí líng fēng shàng jiǔ zhòng,xuě xiāo bīng pàn jiàn chūn róng。
天颜有喜颁鸾诰,煜煜金泥带露封。tiān yán yǒu xǐ bān luán gào,yù yù jīn ní dài lù fēng。

奉诏还京

唐璧

圣主褒崇柱石才,天书遥使凤衔来。shèng zhǔ bāo chóng zhù shí cái,tiān shū yáo shǐ fèng xián lái。
行囊不贮殊方物,惟带清风两袖回。xíng náng bù zhù shū fāng wù,wéi dài qīng fēng liǎng xiù huí。

龙洞春云

唐璧

老龙潜迹已多时,吐出春云态度奇。lǎo lóng qián jì yǐ duō shí,tǔ chū chūn yún tài dù qí。
变化未能成雨泽,祥光先为报昌期。biàn huà wèi néng chéng yǔ zé,xiáng guāng xiān wèi bào chāng qī。

仙台秋月

唐璧

金波寒浸玉嶙峋,天宇澄清绝点尘。jīn bō hán jìn yù lín xún,tiān yǔ chéng qīng jué diǎn chén。
料得嫦娥清兴好,桂花香里宴群真。liào dé cháng é qīng xīng hǎo,guì huā xiāng lǐ yàn qún zhēn。

福庵古佛

唐璧

人世沧桑几度迁,金仙遗像尚依然。rén shì cāng sāng jǐ dù qiān,jīn xiān yí xiàng shàng yī rán。
良工铸范知何代,老衲犹称汉晋年。liáng gōng zhù fàn zhī hé dài,lǎo nà yóu chēng hàn jìn nián。

白石晴烟

唐璧

满山白石粲瑶英,晴罩鲛绡一片轻。mǎn shān bái shí càn yáo yīng,qíng zhào jiāo xiāo yī piàn qīng。
错讶仙羊眠不起,云霄无路觅初平。cuò yà xiān yáng mián bù qǐ,yún xiāo wú lù mì chū píng。

新春试笔呈霍兰谷诸友

唐璧

条风忽东来,林木含春熙。tiáo fēng hū dōng lái,lín mù hán chūn xī。
读书坐茅屋,两鬓飞素丝。dú shū zuò máo wū,liǎng bìn fēi sù sī。
贫贱得肆志,富贵真危机。pín jiàn dé sì zhì,fù guì zhēn wēi jī。
岩廊既无分,郡邑徒尔为。yán láng jì wú fēn,jùn yì tú ěr wèi。
奴颜与婢膝,卑谄非男儿。nú yán yǔ bì xī,bēi chǎn fēi nán ér。
溪毛可滋味,芝兰堪情怡。xī máo kě zī wèi,zhī lán kān qíng yí。
荏苒百年内,一死甘如饴。rěn rǎn bǎi nián nèi,yī sǐ gān rú yí。
寄去同心人,击节歌吾诗。jì qù tóng xīn rén,jī jié gē wú shī。

世称乌反哺盖闻而未睹焉一日晨起见其类聚飞鸣乃其然也感叹有作

唐璧

东方日初出,草树何青青。dōng fāng rì chū chū,cǎo shù hé qīng qīng。
乌雏哺其母,散乱林郊坰。wū chú bǔ qí mǔ,sàn luàn lín jiāo jiōng。
其母得所饲,哑哑振双翎。qí mǔ dé suǒ sì,yǎ yǎ zhèn shuāng líng。
其雏远衔饵,翅短来去轻。qí chú yuǎn xián ěr,chì duǎn lái qù qīng。
绸缪报深恩,眷顾存至情。chóu móu bào shēn ēn,juàn gù cún zhì qíng。
我行忽见之,感叹涕泗零。wǒ xíng hū jiàn zhī,gǎn tàn tì sì líng。
有亲不能养,在世徒营营。yǒu qīn bù néng yǎng,zài shì tú yíng yíng。
羽族尚能尔,况我万物灵。yǔ zú shàng néng ěr,kuàng wǒ wàn wù líng。
低头拜乌雏,愧汝曾参名。dī tóu bài wū chú,kuì rǔ céng cān míng。

竹为刘秀才赋

唐璧

亭亭古龙孙,清露冼寒玉。tíng tíng gǔ lóng sūn,qīng lù xiǎn hán yù。
材克资世用,何能老岩谷。cái kè zī shì yòng,hé néng lǎo yán gǔ。
以之制灵鳌,所愿殊未足。yǐ zhī zhì líng áo,suǒ yuàn shū wèi zú。
行当叶箫韶,淳风振民俗。xíng dāng yè xiāo sháo,chún fēng zhèn mín sú。

友竹轩

唐璧

管鲍去云远,友道良独艰。guǎn bào qù yún yuǎn,yǒu dào liáng dú jiān。
聚散若云雨,翻覆似波澜。jù sàn ruò yún yǔ,fān fù shì bō lán。
所以君子心,托交青琅玕。suǒ yǐ jūn zi xīn,tuō jiāo qīng láng gān。
冉冉岁华暮,凄凄霜气寒。rǎn rǎn suì huá mù,qī qī shuāng qì hán。
劲节常不改,秀色仍可观。jìn jié cháng bù gǎi,xiù sè réng kě guān。
忘形日相对,不语心共闲。wàng xíng rì xiāng duì,bù yǔ xīn gòng xián。
我亦秉孤操,羞为桃李颜。wǒ yì bǐng gū cāo,xiū wèi táo lǐ yán。
何当结三益,白首相盘桓。hé dāng jié sān yì,bái shǒu xiāng pán huán。

一庭春意图为西蜀李舜臣赋

唐璧

昆仑与磅礴,二气无停机。kūn lún yǔ bàng bó,èr qì wú tíng jī。
群汇自昭晰,奚假雕饰为。qún huì zì zhāo xī,xī jiǎ diāo shì wèi。
适当时雨晴,草木含春熙。shì dāng shí yǔ qíng,cǎo mù hán chūn xī。
幽香起芬馥,秀色光陆离。yōu xiāng qǐ fēn fù,xiù sè guāng lù lí。
苟非无极翁,妙趣俦能知。gǒu fēi wú jí wēng,miào qù chóu néng zhī。
寥寥千载问,默契非君谁。liáo liáo qiān zài wèn,mò qì fēi jūn shuí。

龙图

唐璧

昆仑产灵物,变化何其雄。kūn lún chǎn líng wù,biàn huà hé qí xióng。
轰訇雷电飞,浩宕风云从。hōng hōng léi diàn fēi,hào dàng fēng yún cóng。
真容杳难觏,望断天九重。zhēn róng yǎo nán gòu,wàng duàn tiān jiǔ zhòng。
不能批逆鳞,何以抒吾忠。bù néng pī nì lín,hé yǐ shū wú zhōng。
愿言沛膏泽,四海歌年丰。yuàn yán pèi gāo zé,sì hǎi gē nián fēng。

送陈公子之京

唐璧

迁拙时所弃,久与麋鹿群。qiān zhuō shí suǒ qì,jiǔ yǔ mí lù qún。
讵知薇垣仙,一见能相亲。jù zhī wēi yuán xiān,yī jiàn néng xiāng qīn。
道合两忘势,不复知贱贫。dào hé liǎng wàng shì,bù fù zhī jiàn pín。
谭诗尚风雅,对酒陶天真。tán shī shàng fēng yǎ,duì jiǔ táo tiān zhēn。
取乐无几何,怅望京华尘。qǔ lè wú jǐ hé,chàng wàng jīng huá chén。

甘颂声赠张方伯

唐璧

蔽芾甘棠树,秀色苍翠蓊。bì fèi gān táng shù,xiù sè cāng cuì wěng。
召伯千载馀,声名山岳耸。zhào bó qiān zài yú,shēng míng shān yuè sǒng。
煌煌我张公,端能绍芳踵。huáng huáng wǒ zhāng gōng,duān néng shào fāng zhǒng。
许身拟稷契,学道尊周孔。xǔ shēn nǐ jì qì,xué dào zūn zhōu kǒng。
饱蕴经纶才,夙抱义理勇。bǎo yùn jīng lún cái,sù bào yì lǐ yǒng。
文如凤九苞,智若龟五总。wén rú fèng jiǔ bāo,zhì ruò guī wǔ zǒng。
于焉奠南服,谭笑拨繁冗。yú yān diàn nán fú,tán xiào bō fán rǒng。
恩敷民物安,威振蛟鳄恐。ēn fū mín wù ān,wēi zhèn jiāo è kǒng。
归朝赞元化,宗社磐石巩。guī cháo zàn yuán huà,zōng shè pán shí gǒng。
吾皇乐无为,恭己但垂拱。wú huáng lè wú wèi,gōng jǐ dàn chuí gǒng。
勋庸照麒麟,奕叶承天宠。xūn yōng zhào qí lín,yì yè chéng tiān chǒng。

赠保昌刘明府

唐璧

刘侯磊落人中彦,早年献策金鸾殿。liú hóu lěi luò rén zhōng yàn,zǎo nián xiàn cè jīn luán diàn。
骤雨惊风笔阵雄,祥云丽日文采绚。zhòu yǔ jīng fēng bǐ zhèn xióng,xiáng yún lì rì wén cǎi xuàn。
远衔君命来淩江,休养生息敷春阳。yuǎn xián jūn mìng lái líng jiāng,xiū yǎng shēng xī fū chūn yáng。
疲癃枯朽发华彩,良善奸匿分毫芒。pí lóng kū xiǔ fā huá cǎi,liáng shàn jiān nì fēn háo máng。
政成六载朝宗国,策马驱车出城郭。zhèng chéng liù zài cháo zōng guó,cè mǎ qū chē chū chéng guō。
戴白垂髫不忍离,但愿车轮生四角。dài bái chuí tiáo bù rěn lí,dàn yuàn chē lún shēng sì jiǎo。
以手扳其辕,手腕欲断何足怜。yǐ shǒu bān qí yuán,shǒu wàn yù duàn hé zú lián。
正如孺子失慈母,我侯不留情凄然。zhèng rú rú zi shī cí mǔ,wǒ hóu bù liú qíng qī rán。
以身卧其辙,躏轹不涅肌体折。yǐ shēn wò qí zhé,lìn lì bù niè jī tǐ zhé。
宛似游鱼望西江,我侯不留心愈热。wǎn shì yóu yú wàng xī jiāng,wǒ hóu bù liú xīn yù rè。
借也天路遥,陈情上都宪。jiè yě tiān lù yáo,chén qíng shàng dōu xiàn。
都宪为请留,民情乃欢忭。dōu xiàn wèi qǐng liú,mín qíng nǎi huān biàn。
呜呼,孰谓古今人不同,我侯德政比黄龚。wū hū,shú wèi gǔ jīn rén bù tóng,wǒ hóu dé zhèng bǐ huáng gōng。
我居异邑闻清风,为挥长句歌时雍。wǒ jū yì yì wén qīng fēng,wèi huī zhǎng jù gē shí yōng。
循良有传谁能读,泐诸珉玉垂无穷。xún liáng yǒu chuán shuí néng dú,lè zhū mín yù chuí wú qióng。
45123