古诗词

唐顺之

赠袁御医芳洲

唐顺之

家本东南海上村,翻因避世向金门。jiā běn dōng nán hǎi shàng cūn,fān yīn bì shì xiàng jīn mén。
熊经自信窥真诀,鸿宝还将献至尊。xióng jīng zì xìn kuī zhēn jué,hóng bǎo hái jiāng xiàn zhì zūn。
鸣佩偶随供奉侣,下帘长对道家言。míng pèi ǒu suí gōng fèng lǚ,xià lián zhǎng duì dào jiā yán。
山人不厌少生事,种橘年来满故园。shān rén bù yàn shǎo shēng shì,zhǒng jú nián lái mǎn gù yuán。

张相公寿诗

唐顺之

帷中运策九州清,共说留侯在汉京。wéi zhōng yùn cè jiǔ zhōu qīng,gòng shuō liú hóu zài hàn jīng。
赐第近连平乐观,入朝新给羽林兵。cì dì jìn lián píng lè guān,rù cháo xīn gěi yǔ lín bīng。
儒生东阁承颜色,酋长西蕃识姓名。rú shēng dōng gé chéng yán sè,qiú zhǎng xī fān shí xìng míng。
却望上台多气象,年年长傍紫宸明。què wàng shàng tái duō qì xiàng,nián nián zhǎng bàng zǐ chén míng。

赵州怀古

唐顺之

千秋霸业消沉尽,风俗犹传赵武灵。qiān qiū bà yè xiāo chén jǐn,fēng sú yóu chuán zhào wǔ líng。
市上美人挥锦瑟,场中侠客舞青萍。shì shàng měi rén huī jǐn sè,chǎng zhōng xiá kè wǔ qīng píng。
雁门北去通沙碛,鸟道西来入井陉。yàn mén běi qù tōng shā qì,niǎo dào xī lái rù jǐng xíng。
欲向平原访公子,萧萧宾馆户长扃。yù xiàng píng yuán fǎng gōng zi,xiāo xiāo bīn guǎn hù zhǎng jiōng。

吕翁祠堂

唐顺之

吕翁祠堂漳水曲,高秋爽气何氤氲。lǚ wēng cí táng zhāng shuǐ qū,gāo qiū shuǎng qì hé yīn yūn。
松间隐隐鸣仙乐,檐际时时驻彩云。sōng jiān yǐn yǐn míng xiān lè,yán jì shí shí zhù cǎi yún。
浮生一梦谁能度,羽客千年不可群。fú shēng yī mèng shuí néng dù,yǔ kè qiān nián bù kě qún。
未须白首牵朱绂,欲向丹丘访赤文。wèi xū bái shǒu qiān zhū fú,yù xiàng dān qiū fǎng chì wén。

题刘蕡祠

唐顺之

岁暮江山摇落时,客来下马入荒祠。suì mù jiāng shān yáo luò shí,kè lái xià mǎ rù huāng cí。
独伤往事甚流涕,欲问遗墟不可知。dú shāng wǎng shì shén liú tì,yù wèn yí xū bù kě zhī。
壁玉无因终易弃,龙鳞有逆竟难披。bì yù wú yīn zhōng yì qì,lóng lín yǒu nì jìng nán pī。
今日登科还我辈,对君颜厚更何辞。jīn rì dēng kē hái wǒ bèi,duì jūn yán hòu gèng hé cí。

朱仙镇观岳将军庙

唐顺之

丹青画壁闪旌旗,想象勤王转战时。dān qīng huà bì shǎn jīng qí,xiǎng xiàng qín wáng zhuǎn zhàn shí。
黄屋未归南狩驾,金牌已罢北征师。huáng wū wèi guī nán shòu jià,jīn pái yǐ bà běi zhēng shī。
平芜漠漠前朝隔,旷野阴阴暮鸟悲。píng wú mò mò qián cháo gé,kuàng yě yīn yīn mù niǎo bēi。
惟有西湖原上树,春来犹发向南枝。wéi yǒu xī hú yuán shàng shù,chūn lái yóu fā xiàng nán zhī。

咏夹竹桃

唐顺之

桃竹旧传生碧海,竹桃今见映朱栏。táo zhú jiù chuán shēng bì hǎi,zhú táo jīn jiàn yìng zhū lán。
春至芬香能共远,秋来花叶不同残。chūn zhì fēn xiāng néng gòng yuǎn,qiū lái huā yè bù tóng cán。
疏英灼灼分丛发,密蕊菲菲对节攒。shū yīng zhuó zhuó fēn cóng fā,mì ruǐ fēi fēi duì jié zǎn。
不信千年将结子,错疑竹实待栖鸾。bù xìn qiān nián jiāng jié zi,cuò yí zhú shí dài qī luán。

和咏雾中榴花

唐顺之

仙曹飞雾晓氤氲,几树珍花望不分。xiān cáo fēi wù xiǎo yīn yūn,jǐ shù zhēn huā wàng bù fēn。
纤萼蒙茸俱袭锦,高枝撩乱稍披云。xiān è méng rōng jù xí jǐn,gāo zhī liāo luàn shāo pī yún。
初疑叶上缁尘染,转觉丛中淑气熏。chū yí yè shàng zī chén rǎn,zhuǎn jué cóng zhōng shū qì xūn。
为问江头歌绛采,何如玄女裛清芬。wèi wèn jiāng tóu gē jiàng cǎi,hé rú xuán nǚ yì qīng fēn。

和陈编修约之禁中雪诗二首

唐顺之

建章今旦满清辉,朔雪缤纷应候飞。jiàn zhāng jīn dàn mǎn qīng huī,shuò xuě bīn fēn yīng hòu fēi。
忽飘九陌从风散,渐积千门待日晞。hū piāo jiǔ mò cóng fēng sàn,jiàn jī qiān mén dài rì xī。
素影偏摇宫女扇,轻花欲上侍中衣。sù yǐng piān yáo gōng nǚ shàn,qīng huā yù shàng shì zhōng yī。
最是相如能献赋,沾恩新向菟园归。zuì shì xiāng rú néng xiàn fù,zhān ēn xīn xiàng tú yuán guī。

和陈编修约之禁中雪诗二首

唐顺之

霭霭同云覆帝畿,银宫玉宇特相宜。ǎi ǎi tóng yún fù dì jī,yín gōng yù yǔ tè xiāng yí。
飞花遍入披香苑,积絮微消太液池。fēi huā biàn rù pī xiāng yuàn,jī xù wēi xiāo tài yè chí。
三署晓光凝剑佩,九门寒色映旌旗。sān shǔ xiǎo guāng níng jiàn pèi,jiǔ mén hán sè yìng jīng qí。
亦知圣主挥天藻,不羡周家黄竹词。yì zhī shèng zhǔ huī tiān zǎo,bù xiàn zhōu jiā huáng zhú cí。

九月晦日钧州公馆见菊

唐顺之

天涯已逼三冬候,客舍仍开九日花。tiān yá yǐ bī sān dōng hòu,kè shě réng kāi jiǔ rì huā。
无那繁香经雨歇,独看疏蕊向风斜。wú nà fán xiāng jīng yǔ xiē,dú kàn shū ruǐ xiàng fēng xié。
餐英实有骚人兴,送酒虚疑陶令家。cān yīng shí yǒu sāo rén xīng,sòng jiǔ xū yí táo lìng jiā。
想象故园摇落尽,倍令游子惜年华。xiǎng xiàng gù yuán yáo luò jǐn,bèi lìng yóu zi xī nián huá。

山庄闲居

唐顺之

身名幸自谢笼樊,白首为农誓不谖。shēn míng xìng zì xiè lóng fán,bái shǒu wèi nóng shì bù xuān。
惯住山中知鹿性,数行树下识禽言。guàn zhù shān zhōng zhī lù xìng,shù xíng shù xià shí qín yán。
巾车每许邻翁借,书帙间同道士翻。jīn chē měi xǔ lín wēng jiè,shū zhì jiān tóng dào shì fān。
醉后渐看松月上,满村鸡犬寂无喧。zuì hòu jiàn kàn sōng yuè shàng,mǎn cūn jī quǎn jì wú xuān。

登墩

唐顺之

丛竹袅袅迎风柔,古墩掩映清湖幽。cóng zhú niǎo niǎo yíng fēng róu,gǔ dūn yǎn yìng qīng hú yōu。
断烟白鸟双洲远,落日青山半景留。duàn yān bái niǎo shuāng zhōu yuǎn,luò rì qīng shān bàn jǐng liú。
耳听鸣蝉知换节,坐移芳草觉忘忧。ěr tīng míng chán zhī huàn jié,zuò yí fāng cǎo jué wàng yōu。
兴来更望华阳顶,想见仙人驾鹤游。xīng lái gèng wàng huá yáng dǐng,xiǎng jiàn xiān rén jià hè yóu。

广德道中

唐顺之

苍山百转见炊烟,茅屋高栖古树颠。cāng shān bǎi zhuǎn jiàn chuī yān,máo wū gāo qī gǔ shù diān。
细雨薜萝侵石径,深秋粳稻满山田。xì yǔ bì luó qīn shí jìng,shēn qiū jīng dào mǎn shān tián。
云中望影迷遥岫,草里闻声觉暗泉。yún zhōng wàng yǐng mí yáo xiù,cǎo lǐ wén shēng jué àn quán。
倘遇秦人应不识,只疑误入武陵川。tǎng yù qín rén yīng bù shí,zhǐ yí wù rù wǔ líng chuān。

游神墩寺次壁间韵二首

唐顺之

新雨郊原草木柔,葛巾黎杖此寻幽。xīn yǔ jiāo yuán cǎo mù róu,gé jīn lí zhàng cǐ xún yōu。
藤垂小径蝉声满,苔合荒庭鸟迹留。téng chuí xiǎo jìng chán shēng mǎn,tái hé huāng tíng niǎo jì liú。
隐几翻经聊习静,凭高望远一销忧。yǐn jǐ fān jīng liáo xí jìng,píng gāo wàng yuǎn yī xiāo yōu。
相逢更是烟霞客,携手同为汗漫游。xiāng féng gèng shì yān xiá kè,xié shǒu tóng wèi hàn màn yóu。

游神墩寺次壁间韵二首

唐顺之

古藤千尺犹自柔,布叶垂阴满院幽。gǔ téng qiān chǐ yóu zì róu,bù yè chuí yīn mǎn yuàn yōu。
枫树暗随清磬响,山人欲去白云留。fēng shù àn suí qīng qìng xiǎng,shān rén yù qù bái yún liú。
谈玄幸有餐霞侣,违世已无食肉忧。tán xuán xìng yǒu cān xiá lǚ,wéi shì yǐ wú shí ròu yōu。
不识老僧莲社里,可容携酒日来游。bù shí lǎo sēng lián shè lǐ,kě róng xié jiǔ rì lái yóu。

泊淮上作

唐顺之

枫林望尽见苍山,桐柏飞流入楚关。fēng lín wàng jǐn jiàn cāng shān,tóng bǎi fēi liú rù chǔ guān。
潮散海门孤岛出,月明渡口数帆还。cháo sàn hǎi mén gū dǎo chū,yuè míng dù kǒu shù fān hái。
客梦祗惊青琐远,沧波长羡白鸥闲。kè mèng zhī jīng qīng suǒ yuǎn,cāng bō zhǎng xiàn bái ōu xián。
闻道淮南多桂树,朝来杖策一相攀。wén dào huái nán duō guì shù,cháo lái zhàng cè yī xiāng pān。

淮上五日泛湖同蒋别驾世和

唐顺之

青苹袅袅漾微风,轻舸逍遥暂此同。qīng píng niǎo niǎo yàng wēi fēng,qīng gě xiāo yáo zàn cǐ tóng。
客里绿蒲惊节换,尊中清酒觉愁空。kè lǐ lǜ pú jīng jié huàn,zūn zhōng qīng jiǔ jué chóu kōng。
一径荻芦行不尽,数洲鱼鸟戏相通。yī jìng dí lú xíng bù jǐn,shù zhōu yú niǎo xì xiāng tōng。
向晚前川箫鼓发,犹疑风景似江东。xiàng wǎn qián chuān xiāo gǔ fā,yóu yí fēng jǐng shì jiāng dōng。

闻复官报寄京师友人

唐顺之

姓名不复挂朝参,鱼鸟由来性所耽。xìng míng bù fù guà cháo cān,yú niǎo yóu lái xìng suǒ dān。
箧里符经都已废,山中孳草渐能谙。qiè lǐ fú jīng dōu yǐ fèi,shān zhōng zī cǎo jiàn néng ān。
疏狂自分三宜黜,懒病其如七不堪。shū kuáng zì fēn sān yí chù,lǎn bìng qí rú qī bù kān。
深谢故人推毂意,莫将阳羡比终南。shēn xiè gù rén tuī gǔ yì,mò jiāng yáng xiàn bǐ zhōng nán。

代柬寄京中旧游

唐顺之

莫须弹铗叹无鱼,自爱山东构草庐。mò xū dàn jiá tàn wú yú,zì ài shān dōng gòu cǎo lú。
雨后乱蛙生敝灶,秋深落叶伴闲居。yǔ hòu luàn wā shēng bì zào,qiū shēn luò yè bàn xián jū。
身随老圃偏能惯,论学潜夫愧不如。shēn suí lǎo pǔ piān néng guàn,lùn xué qián fū kuì bù rú。
故人休讶无相讯,中散从来懒作书。gù rén xiū yà wú xiāng xùn,zhōng sàn cóng lái lǎn zuò shū。