古诗词

孙继皋

西湖杨柳枝词

孙继皋

西湖十月烟水平,游船两两趁风轻。xī hú shí yuè yān shuǐ píng,yóu chuán liǎng liǎng chèn fēng qīng。
不知春满桃花岸,多少女郎连袂行。bù zhī chūn mǎn táo huā àn,duō shǎo nǚ láng lián mèi xíng。

西湖杨柳枝词

孙继皋

西湖十月暖风吹,游客乘船醉不辞。xī hú shí yuè nuǎn fēng chuī,yóu kè chéng chuán zuì bù cí。
日落波停山掩黛,却怜西子罢妆时。rì luò bō tíng shān yǎn dài,què lián xī zi bà zhuāng shí。

西湖杨柳枝词

孙继皋

湖边无数古禅林,尽是游人与布金。hú biān wú shù gǔ chán lín,jǐn shì yóu rén yǔ bù jīn。
日晚西山钟磬发,随风远近到湖心。rì wǎn xī shān zhōng qìng fā,suí fēng yuǎn jìn dào hú xīn。

西湖杨柳枝词

孙继皋

江南十月早寒催,杨柳千条叶半摧。jiāng nán shí yuè zǎo hán cuī,yáng liǔ qiān tiáo yè bàn cuī。
闲杀六桥堤上路,月明不见踏歌来。xián shā liù qiáo dī shàng lù,yuè míng bù jiàn tà gē lái。

答邹缮部病中赠余枣轩新成不能过赏之作

孙继皋

不是恋簪裾,风尘暂结庐。bù shì liàn zān jū,fēng chén zàn jié lú。
苔深长者辙,竹引故人书。tái shēn zhǎng zhě zhé,zhú yǐn gù rén shū。
夜月寒相照,秋花晚更疏。yè yuè hán xiāng zhào,qiū huā wǎn gèng shū。
天涯同病在,乘兴意何如。tiān yá tóng bìng zài,chéng xīng yì hé rú。

留钱徵君思归

孙继皋

那堪秋色里,容易别愁生。nà kān qiū sè lǐ,róng yì bié chóu shēng。
朝市非君意,乡原是客情。cháo shì fēi jūn yì,xiāng yuán shì kè qíng。
天寒一水阔,木落万山清。tiān hán yī shuǐ kuò,mù luò wàn shān qīng。
是处宜高隐,何须叹转萍。shì chù yí gāo yǐn,hé xū tàn zhuǎn píng。

得玉酒船漫赋

孙继皋

爱此璠玙质,偏宜托酒船。ài cǐ fán yú zhì,piān yí tuō jiǔ chuán。
直须酿沧海,长醉白云边。zhí xū niàng cāng hǎi,zhǎng zuì bái yún biān。
载月浮金谷,乘风度绮筵。zài yuè fú jīn gǔ,chéng fēng dù qǐ yán。
美人何处隔,引满一鸣舷。měi rén hé chù gé,yǐn mǎn yī míng xián。

长至

孙继皋

六管葭灰动,新阳到玉除。liù guǎn jiā huī dòng,xīn yáng dào yù chú。
履祥元老献,云物史臣书。lǚ xiáng yuán lǎo xiàn,yún wù shǐ chén shū。
气应和风转,衣添弱线初。qì yīng hé fēng zhuǎn,yī tiān ruò xiàn chū。
自怜留滞者,犹复待吹嘘。zì lián liú zhì zhě,yóu fù dài chuī xū。

小至集斗室分得知字

孙继皋

蚤解浮生理,经时一以悲。zǎo jiě fú shēng lǐ,jīng shí yī yǐ bēi。
年华催鬓短,风景觉阳迟。nián huá cuī bìn duǎn,fēng jǐng jué yáng chí。
心岂寒灰热,愁将弱线丝。xīn qǐ hán huī rè,chóu jiāng ruò xiàn sī。
宦情兼旅思,犹喜故人知。huàn qíng jiān lǚ sī,yóu xǐ gù rén zhī。

秋尽日雨

孙继皋

一自客咸秦,愁看落木频。yī zì kè xián qín,chóu kàn luò mù pín。
秋随暮雨尽,寒入敝裘新。qiū suí mù yǔ jǐn,hán rù bì qiú xīn。
金马吾堪隐,雕虫老更亲。jīn mǎ wú kān yǐn,diāo chóng lǎo gèng qīn。
最怜窗外竹,萧瑟故人邻。zuì lián chuāng wài zhú,xiāo sè gù rén lín。

立秋日病

孙继皋

伏枕仍今夕,开轩乍已秋。fú zhěn réng jīn xī,kāi xuān zhà yǐ qiū。
高梧片叶落,大火一星流。gāo wú piàn yè luò,dà huǒ yī xīng liú。
楚塞砧初动,齐纨扇欲收。chǔ sāi zhēn chū dòng,qí wán shàn yù shōu。
因思故园鲙,强起赋登楼。yīn sī gù yuán kuài,qiáng qǐ fù dēng lóu。

咏西内白鹦鹉

孙继皋

慧质冯谁赋,奇毛只自怜。huì zhì féng shuí fù,qí máo zhǐ zì lián。
黄冠莲蕊散,白羽雪花妍。huáng guān lián ruǐ sàn,bái yǔ xuě huā yán。
讵有还山梦,能言度陇年。jù yǒu hái shān mèng,néng yán dù lǒng nián。
宫门盈尺地,不到圣人前。gōng mén yíng chǐ dì,bù dào shèng rén qián。

集王鸿胪宅

孙继皋

停策玉河边,清歌尽日妍。tíng cè yù hé biān,qīng gē jǐn rì yán。
最怜林是竹,真有酒如泉。zuì lián lín shì zhú,zhēn yǒu jiǔ rú quán。
山月淡未出,野花红欲然。shān yuè dàn wèi chū,yě huā hóng yù rán。
相看兴不减,何必晋人贤。xiāng kàn xīng bù jiǎn,hé bì jìn rén xián。

独坐

孙继皋

独坐空斋静,悠然太古心。dú zuò kōng zhāi jìng,yōu rán tài gǔ xīn。
日来亭己午,云过总成阴。rì lái tíng jǐ wǔ,yún guò zǒng chéng yīn。
山鸟乱鸣树,和风微动琴。shān niǎo luàn míng shù,hé fēng wēi dòng qín。
平生寥落意,因以忆长林。píng shēng liáo luò yì,yīn yǐ yì zhǎng lín。

送内兄曹二还湘潭亲舍

孙继皋

怜君竟漂泊,骑马出长安。lián jūn jìng piāo pō,qí mǎ chū zhǎng ān。
去国关云暗,思亲楚水寒。qù guó guān yún àn,sī qīn chǔ shuǐ hán。
功名尘世幻,道路古今难。gōng míng chén shì huàn,dào lù gǔ jīn nán。
莫以无家叹,还期振羽翰。mò yǐ wú jiā tàn,hái qī zhèn yǔ hàn。

送内兄曹二还湘潭亲舍

孙继皋

岁晏尔何适,情亲泪满裳。suì yàn ěr hé shì,qíng qīn lèi mǎn shang。
片云山下舍,孤剑橐中装。piàn yún shān xià shě,gū jiàn tuó zhōng zhuāng。
风急洞庭白,月明关路苍。fēng jí dòng tíng bái,yuè míng guān lù cāng。
泽兰如可采,为寄说行藏。zé lán rú kě cǎi,wèi jì shuō xíng cáng。

送李山人

孙继皋

故人骢马客,春尽一书来。gù rén cōng mǎ kè,chūn jǐn yī shū lái。
分茗供幽事,论诗得异才。fēn míng gōng yōu shì,lùn shī dé yì cái。
林塘堪下榻,风雨且深杯。lín táng kān xià tà,fēng yǔ qiě shēn bēi。
苕水逢新涨,孤帆何处开。sháo shuǐ féng xīn zhǎng,gū fān hé chù kāi。

夜集得年字

孙继皋

逢君怀旧事,把酒惜流年。féng jūn huái jiù shì,bǎ jiǔ xī liú nián。
为问阊门道,垂杨几处眠。wèi wèn chāng mén dào,chuí yáng jǐ chù mián。
青山不在郭,风雨且开筵。qīng shān bù zài guō,fēng yǔ qiě kāi yán。
好作平原饮,莺花春正妍。hǎo zuò píng yuán yǐn,yīng huā chūn zhèng yán。

送茹懋集山人还乡二首

孙继皋

辞家日以久,归骑逼微寒。cí jiā rì yǐ jiǔ,guī qí bī wēi hán。
作客风尘倦,依人道路难。zuò kè fēng chén juàn,yī rén dào lù nán。
行歌劳陟屺,持赠托纫兰。xíng gē láo zhì qǐ,chí zèng tuō rèn lán。
别去空相忆,深杯此夜残。bié qù kōng xiāng yì,shēn bēi cǐ yè cán。

送茹懋集山人还乡二首

孙继皋

文章难自贵,贫贱况天涯。wén zhāng nán zì guì,pín jiàn kuàng tiān yá。
归客惜芳草,离人对菊花。guī kè xī fāng cǎo,lí rén duì jú huā。
浮云迷汉阙,飞雪犯平沙。fú yún mí hàn quē,fēi xuě fàn píng shā。
可有并州梦,关山路正赊。kě yǒu bìng zhōu mèng,guān shān lù zhèng shē。
4151234567»