古诗词

徐熥

将至武夷

徐熥

莫谓仙源近,舟回路几重。mò wèi xiān yuán jìn,zhōu huí lù jǐ zhòng。
他山苦相蔽,不见大王峰。tā shān kǔ xiāng bì,bù jiàn dà wáng fēng。

咏残灯

徐熥

空房心胆怯,灯影半将残。kōng fáng xīn dǎn qiè,dēng yǐng bàn jiāng cán。
揽衣频起剔,扬彩伴更阑。lǎn yī pín qǐ tī,yáng cǎi bàn gèng lán。

山行口占题建溪驿壁

徐熥

客路当残岁,凄然正忆家。kè lù dāng cán suì,qī rán zhèng yì jiā。
山童不解事,停马折梅花。shān tóng bù jiě shì,tíng mǎ zhé méi huā。

题邬子远扇面山水

徐熥

长松荫远山,虚亭倚危石。zhǎng sōng yīn yuǎn shān,xū tíng yǐ wēi shí。
何来客杖藜,曳破秋云碧。hé lái kè zhàng lí,yè pò qiū yún bì。

题梅花画扇

徐熥

春信江南早,凄然念故乡。chūn xìn jiāng nán zǎo,qī rán niàn gù xiāng。
忽看纨扇影,转忆寿阳妆。hū kàn wán shàn yǐng,zhuǎn yì shòu yáng zhuāng。

吕梁洪

徐熥

吕梁洪下水,已变作安流。lǚ liáng hóng xià shuǐ,yǐ biàn zuò ān liú。
安流虽自好,只是滞归舟。ān liú suī zì hǎo,zhǐ shì zhì guī zhōu。

题沈从先扇面画兰

徐熥

国香零落久,幽谷忽成丛。guó xiāng líng luò jiǔ,yōu gǔ hū chéng cóng。
移向齐纨上,期君臭味同。yí xiàng qí wán shàng,qī jūn chòu wèi tóng。

题公朗扇上画梅

徐熥

纨扇写寒梅,怀袖微香发。wán shàn xiě hán méi,huái xiù wēi xiāng fā。
山僧骨相清,对之双幽绝。shān sēng gǔ xiāng qīng,duì zhī shuāng yōu jué。

回文诗

徐熥

绿波回断港,青嶂荫孤村。lǜ bō huí duàn gǎng,qīng zhàng yīn gū cūn。
谷萝开乱莽,汀浪浸疏园。gǔ luó kāi luàn mǎng,tīng làng jìn shū yuán。

芋江驿楼口占送王元直重游金陵

徐熥

掩泪怀前事,送君无限悲。yǎn lèi huái qián shì,sòng jūn wú xiàn bēi。
经过多旧处,何处更相思。jīng guò duō jiù chù,hé chù gèng xiāng sī。

芋江驿楼口占送王元直重游金陵

徐熥

夜月乌衣巷,秋风燕子矶。yè yuè wū yī xiàng,qiū fēng yàn zi jī。
山川仍似昔,只是旧人非。shān chuān réng shì xī,zhǐ shì jiù rén fēi。

登扬州城楼

徐熥

淮水微茫远接天,隋宫秋草自芊芊。huái shuǐ wēi máng yuǎn jiē tiān,suí gōng qiū cǎo zì qiān qiān。
当时歌舞人何在,落日空山闻断蝉。dāng shí gē wǔ rén hé zài,luò rì kōng shān wén duàn chán。

钱唐别友

徐熥

日落津亭一别君,数声猿叫不堪闻。rì luò jīn tíng yī bié jūn,shù shēng yuán jiào bù kān wén。
明朝回首钱唐路,惟有秋山隔暮云。míng cháo huí shǒu qián táng lù,wéi yǒu qiū shān gé mù yún。

江上送客

徐熥

片帆遥向洞庭游,湖水茫茫一色秋。piàn fān yáo xiàng dòng tíng yóu,hú shuǐ máng máng yī sè qiū。
别后思君肠欲断,不堪重倚夕阳楼。bié hòu sī jūn cháng yù duàn,bù kān zhòng yǐ xī yáng lóu。

苏小小墓

徐熥

疏林落叶乱孤村,芳草萋萋满墓门。shū lín luò yè luàn gū cūn,fāng cǎo qī qī mǎn mù mén。
惆怅美人今不见,寒鸦栖尽又黄昏。chóu chàng měi rén jīn bù jiàn,hán yā qī jǐn yòu huáng hūn。

春日怀旧

徐熥

落花寂寂柳依依,日暮空山独掩扉。luò huā jì jì liǔ yī yī,rì mù kōng shān dú yǎn fēi。
双燕不知人去远,年年犹绕画梁飞。shuāng yàn bù zhī rén qù yuǎn,nián nián yóu rào huà liáng fēi。

彭城怀古

徐熥

云龙山下鸟争啼,戏马台前日欲西。yún lóng shān xià niǎo zhēng tí,xì mǎ tái qián rì yù xī。
莫谓楚宫今寂寞,五陵芳草正萋萋。mò wèi chǔ gōng jīn jì mò,wǔ líng fāng cǎo zhèng qī qī。

听角思归

徐熥

白草黄榆不见春,十年辽海困征尘。bái cǎo huáng yú bù jiàn chūn,shí nián liáo hǎi kùn zhēng chén。
夜来正有还乡梦,残角一声愁杀人。yè lái zhèng yǒu hái xiāng mèng,cán jiǎo yī shēng chóu shā rén。

野店逢故人

徐熥

野店莺啼柳自垂,故人相见不胜悲。yě diàn yīng tí liǔ zì chuí,gù rén xiāng jiàn bù shèng bēi。
明朝又作沅湘别,江海悠悠无尽时。míng cháo yòu zuò yuán xiāng bié,jiāng hǎi yōu yōu wú jǐn shí。

淮阴夜泊

徐熥

淮阴城下暂停舟,明月无情水自流。huái yīn chéng xià zàn tíng zhōu,míng yuè wú qíng shuǐ zì liú。
汉代王孙今不见,惟馀春草满汀洲。hàn dài wáng sūn jīn bù jiàn,wéi yú chūn cǎo mǎn tīng zhōu。