古诗词

徐熥

武夷十咏玉女峰

徐熥

碧嶂千寻骨一函,当年曾此脱尘凡。bì zhàng qiān xún gǔ yī hán,dāng nián céng cǐ tuō chén fán。
重来忽记前身果,笑指飞升旧日岩。zhòng lái hū jì qián shēn guǒ,xiào zhǐ fēi shēng jiù rì yán。

武夷十咏玉女峰

徐熥

红尘容易使人迷,流水无情日又西。hóng chén róng yì shǐ rén mí,liú shuǐ wú qíng rì yòu xī。
大梦纷纷谁自觉,空劳仙洞报金鸡。dà mèng fēn fēn shuí zì jué,kōng láo xiān dòng bào jīn jī。

武夷十咏玉女峰

徐熥

一曲宾云酒一卮,共乘鸾鹤醉归迟。yī qū bīn yún jiǔ yī zhī,gòng chéng luán hè zuì guī chí。
至今五色霞千片,犹似当年结彩时。zhì jīn wǔ sè xiá qiān piàn,yóu shì dāng nián jié cǎi shí。

武夷十咏玉女峰

徐熥

空有辉煌玉简书,莫疑云气不重嘘。kōng yǒu huī huáng yù jiǎn shū,mò yí yún qì bù zhòng xū。
神龙本是飞腾物,肯向千年洞里居。shén lóng běn shì fēi téng wù,kěn xiàng qiān nián dòng lǐ jū。

武夷十咏玉女峰

徐熥

一从仙乐散丹霄,千载长虹亘未消。yī cóng xiān lè sàn dān xiāo,qiān zài zhǎng hóng gèn wèi xiāo。
待得丹成生羽翼,手攀日月过虹桥。dài dé dān chéng shēng yǔ yì,shǒu pān rì yuè guò hóng qiáo。

紫阳书院

徐熥

水自茫茫山自青,荒祠千载寄精灵。shuǐ zì máng máng shān zì qīng,huāng cí qiān zài jì jīng líng。
道人已作黄冠客,不着儒衣拜考亭。dào rén yǐ zuò huáng guān kè,bù zhe rú yī bài kǎo tíng。

游仙曲

徐熥

万里遥天片月明,玉皇开宴会蓬瀛。wàn lǐ yáo tiān piàn yuè míng,yù huáng kāi yàn huì péng yíng。
琼浆饮尽归玄府,鹤背瑶笙四五声。qióng jiāng yǐn jǐn guī xuán fǔ,hè bèi yáo shēng sì wǔ shēng。

游仙曲

徐熥

形容如鹤蜕如蝉,一夕凌虚去杳然。xíng róng rú hè tuì rú chán,yī xī líng xū qù yǎo rán。
隔断红尘三万里,阆风吹上大罗天。gé duàn hóng chén sān wàn lǐ,láng fēng chuī shàng dà luó tiān。

游仙曲

徐熥

蕊珠宫殿玉宸君,身上霞衣五色文。ruǐ zhū gōng diàn yù chén jūn,shēn shàng xiá yī wǔ sè wén。
不用骖鸾过碧海,凤箫声里驾红云。bù yòng cān luán guò bì hǎi,fèng xiāo shēng lǐ jià hóng yún。

游仙曲

徐熥

云里骑龙访列仙,羽衣霞佩去翩跹。yún lǐ qí lóng fǎng liè xiān,yǔ yī xiá pèi qù piān xiān。
不知一枕邯郸梦,游遍神州几洞天。bù zhī yī zhěn hán dān mèng,yóu biàn shén zhōu jǐ dòng tiān。

游仙曲

徐熥

踏碎烟霞谒帝乡,空中鸾鹤自回翔。tà suì yān xiá yè dì xiāng,kōng zhōng luán hè zì huí xiáng。
腰间带有降魔剑,一道精光烛混茫。yāo jiān dài yǒu jiàng mó jiàn,yī dào jīng guāng zhú hùn máng。

游仙曲

徐熥

偶别玄都玉笥班,却藏名姓到人间。ǒu bié xuán dōu yù sì bān,què cáng míng xìng dào rén jiān。
须臾跳入壶中去,白日青天何处还。xū yú tiào rù hú zhōng qù,bái rì qīng tiān hé chù hái。

玄都观寻道士不遇

徐熥

洞门寂寂锁烟霞,此是玄都道士家。dòng mén jì jì suǒ yān xiá,cǐ shì xuán dōu dào shì jiā。
鸡犬无声丹灶冷,深溪流出碧桃花。jī quǎn wú shēng dān zào lěng,shēn xī liú chū bì táo huā。

别虚道人

徐熥

与师分别亦关情,不记形容记姓名。yǔ shī fēn bié yì guān qíng,bù jì xíng róng jì xìng míng。
闻说还童有真诀,白头人又是前生。wén shuō hái tóng yǒu zhēn jué,bái tóu rén yòu shì qián shēng。

怀郑君大

徐熥

几人白首困尘氛,垂老看山独有君。jǐ rén bái shǒu kùn chén fēn,chuí lǎo kàn shān dú yǒu jūn。
莫道年高筋力少,芒鞋曾踏一梯云。mò dào nián gāo jīn lì shǎo,máng xié céng tà yī tī yún。

同元瀚惟秦雨宿舟中怀惟起弟

徐熥

细雨扁舟泊近村,三人同卧亦销魂。xì yǔ biǎn zhōu pō jìn cūn,sān rén tóng wò yì xiāo hún。
谁怜此夜孤身客,山店残灯独掩门。shuí lián cǐ yè gū shēn kè,shān diàn cán dēng dú yǎn mén。

春暮感怀

徐熥

春光将老杏花残,犹自惊心带泪看。chūn guāng jiāng lǎo xìng huā cán,yóu zì jīng xīn dài lèi kàn。
记得去年今日里,布衣羸马出长安。jì dé qù nián jīn rì lǐ,bù yī léi mǎ chū zhǎng ān。

清明有感

徐熥

人间春色太无情,不管音容隔死生。rén jiān chūn sè tài wú qíng,bù guǎn yīn róng gé sǐ shēng。
满地梨花坟上雨,一番零落又清明。mǎn dì lí huā fén shàng yǔ,yī fān líng luò yòu qīng míng。

郊行

徐熥

日暮空林野鸟歌,新坟古冢满山阿。rì mù kōng lín yě niǎo gē,xīn fén gǔ zhǒng mǎn shān ā。
不知白骨埋多少,依旧青山四面多。bù zhī bái gǔ mái duō shǎo,yī jiù qīng shān sì miàn duō。

枕上偶成

徐熥

山馆云寒枕簟清,隔窗残月不分明。shān guǎn yún hán zhěn diàn qīng,gé chuāng cán yuè bù fēn míng。
黄莺未醒人先醒,卧听枝头第一声。huáng yīng wèi xǐng rén xiān xǐng,wò tīng zhī tóu dì yī shēng。