古诗词

徐婉卿

和美周黎先生过张二乔故居

徐婉卿

燕语莺啼又夕阳,闲愁黯黯入年芳。yàn yǔ yīng tí yòu xī yáng,xián chóu àn àn rù nián fāng。
何人系马哀瑶瑟,有客题诗忆靓妆。hé rén xì mǎ āi yáo sè,yǒu kè tí shī yì jìng zhuāng。
泛水芙蕖生带艳,浴汤豆蔻死留香。fàn shuǐ fú qú shēng dài yàn,yù tāng dòu kòu sǐ liú xiāng。
春风人面空成恨,寂寞飞花过短墙。chūn fēng rén miàn kōng chéng hèn,jì mò fēi huā guò duǎn qiáng。

和美周黎先生过张二乔故居

徐婉卿

幽恨多关旧日欢,沿溪碧水暮生寒。yōu hèn duō guān jiù rì huān,yán xī bì shuǐ mù shēng hán。
香销芍药何堪赠,肌薄芙蓉不耐看。xiāng xiāo sháo yào hé kān zèng,jī báo fú róng bù nài kàn。
四韵新诗吹白凤,一缄残字断青鸾。sì yùn xīn shī chuī bái fèng,yī jiān cán zì duàn qīng luán。
贞元花下人如玉,惆怅雕阑十二杆。zhēn yuán huā xià rén rú yù,chóu chàng diāo lán shí èr gān。