古诗词

郭之奇

送许钦翼公车

郭之奇

忽尔先余去,离情动久要。hū ěr xiān yú qù,lí qíng dòng jiǔ yào。
海风吹雁影,江雪振梅条。hǎi fēng chuī yàn yǐng,jiāng xuě zhèn méi tiáo。
历览披英誉,文章答圣朝。lì lǎn pī yīng yù,wén zhāng dá shèng cháo。
天人应有策,荷橐拟连镳。tiān rén yīng yǒu cè,hé tuó nǐ lián biāo。

秋日送冯尔韬明府报最

郭之奇

摇落初分手,登临独寸心。yáo luò chū fēn shǒu,dēng lín dú cùn xīn。
行云看岭断,下月绕棠阴。xíng yún kàn lǐng duàn,xià yuè rào táng yīn。
山海馀清迹,诗文忆好音。shān hǎi yú qīng jì,shī wén yì hǎo yīn。
圣明方有事,为慎救时针。shèng míng fāng yǒu shì,wèi shèn jiù shí zhēn。

夜坐

郭之奇

屐齿门前静,闲庭任绿苔。jī chǐ mén qián jìng,xián tíng rèn lǜ tái。
冷风和窍出,疏月向窗开。lěng fēng hé qiào chū,shū yuè xiàng chuāng kāi。
水脉池中活,云根屋上栽。shuǐ mài chí zhōng huó,yún gēn wū shàng zāi。
吾庐终吾爱,不足外人来。wú lú zhōng wú ài,bù zú wài rén lái。

孙蜚莪邹石可过集

郭之奇

雨后诛茅径,春云湿草堂。yǔ hòu zhū máo jìng,chūn yún shī cǎo táng。
一樽供笑语,五马动辉光。yī zūn gōng xiào yǔ,wǔ mǎ dòng huī guāng。
酒赋忘忧馆,啸闻在水方。jiǔ fù wàng yōu guǎn,xiào wén zài shuǐ fāng。
稍迟花席上,更醉月中觞。shāo chí huā xí shàng,gèng zuì yuè zhōng shāng。

西园清事

郭之奇

西园新橘柚,东壁旧松云。xī yuán xīn jú yòu,dōng bì jiù sōng yún。
木石能相友,禽鱼遂作群。mù shí néng xiāng yǒu,qín yú suì zuò qún。
栽花泥入袖,灌菜水沾裙。zāi huā ní rù xiù,guàn cài shuǐ zhān qún。
日暮无他事,独酌起微醺。rì mù wú tā shì,dú zhuó qǐ wēi xūn。

家别慈闱庚午冬北征作

郭之奇

隐忍竟成去,今从膝下分。yǐn rěn jìng chéng qù,jīn cóng xī xià fēn。
密缝如母见,啮指令儿闻。mì fèng rú mǔ jiàn,niè zhǐ lìng ér wén。
繇此燕天雪,相参粤岭云。yáo cǐ yàn tiān xuě,xiāng cān yuè lǐng yún。
征衣空湿尽,夙夜尚殷殷。zhēng yī kōng shī jǐn,sù yè shàng yīn yīn。

过隘岭

郭之奇

连峰称隘岭,仄径俯汀山。lián fēng chēng ài lǐng,zè jìng fǔ tīng shān。
晓日开林杪,晴烟入岫弯。xiǎo rì kāi lín miǎo,qíng yān rù xiù wān。
羊肠三十里,鸟道百重间。yáng cháng sān shí lǐ,niǎo dào bǎi zhòng jiān。
叹息云深处,终成孔道颜。tàn xī yún shēn chù,zhōng chéng kǒng dào yán。

清明日雨望计春

郭之奇

九旬春序六,万里客程三。jiǔ xún chūn xù liù,wàn lǐ kè chéng sān。
一水云光湿,千山雨鬓毵。yī shuǐ yún guāng shī,qiān shān yǔ bìn sān。
桃花红未了,柳色绿相参。táo huā hóng wèi le,liǔ sè lǜ xiāng cān。
何处愁心数,惊时只自憨。hé chù chóu xīn shù,jīng shí zhǐ zì hān。

泊皖江走笔讯方肃之

郭之奇

三载过君再,依依一水盈。sān zài guò jūn zài,yī yī yī shuǐ yíng。
诗从传处尽,绪自问时生。shī cóng chuán chù jǐn,xù zì wèn shí shēng。
以我春江约,听君雨谷声。yǐ wǒ chūn jiāng yuē,tīng jūn yǔ gǔ shēng。
书行仍引领,目极片云争。shū xíng réng yǐn lǐng,mù jí piàn yún zhēng。

有怀陆山甫

郭之奇

思君何处起,回首岭云深。sī jūn hé chù qǐ,huí shǒu lǐng yún shēn。
祖帐披胸语,灯前顾影吟。zǔ zhàng pī xiōng yǔ,dēng qián gù yǐng yín。
阮生馀白眼,季子尽黄金。ruǎn shēng yú bái yǎn,jì zi jǐn huáng jīn。
徒将一杯酒,为余万里心。tú jiāng yī bēi jiǔ,wèi yú wàn lǐ xīn。

幽斋偶成

郭之奇

素几明幽独,盆花为客公。sù jǐ míng yōu dú,pén huā wèi kè gōng。
娇纭晴日霭,氲燠暮春风。jiāo yún qíng rì ǎi,yūn yù mù chūn fēng。
心定迎喧寂,窗虚受色空。xīn dìng yíng xuān jì,chuāng xū shòu sè kōng。
午云檐际落,亦向此冲融。wǔ yún yán jì luò,yì xiàng cǐ chōng róng。

客路

郭之奇

青春归白水,岐路忆同人。qīng chūn guī bái shuǐ,qí lù yì tóng rén。
所畏莺声老,还愁马背新。suǒ wèi yīng shēng lǎo,hái chóu mǎ bèi xīn。
长途难屡计,幽事颇宜亲。zhǎng tú nán lǚ jì,yōu shì pǒ yí qīn。
近识杨花意,飘摇念客身。jìn shí yáng huā yì,piāo yáo niàn kè shēn。

新暑

郭之奇

炎帝司初令,高云散碧端。yán dì sī chū lìng,gāo yún sàn bì duān。
恒旸方与助,新暑遂难宽。héng yáng fāng yǔ zhù,xīn shǔ suì nán kuān。
去鸟惟依树,来人未解鞍。qù niǎo wéi yī shù,lái rén wèi jiě ān。
所愁芳草歇,谁念客途单。suǒ chóu fāng cǎo xiē,shuí niàn kè tú dān。

午车

郭之奇

远道收春尽,轻车破夏来。yuǎn dào shōu chūn jǐn,qīng chē pò xià lái。
晴岚归远树,燠霭散平莱。qíng lán guī yuǎn shù,yù ǎi sàn píng lái。
永昼光初吓,午云倦不开。yǒng zhòu guāng chū xià,wǔ yún juàn bù kāi。
凉薰虽可悦,畏日亦长哉。liáng xūn suī kě yuè,wèi rì yì zhǎng zāi。

雨意

郭之奇

雨意分朝暮,山容合近遥。yǔ yì fēn cháo mù,shān róng hé jìn yáo。
褰帷惟鸟见,倚轼亦云招。qiān wéi wéi niǎo jiàn,yǐ shì yì yún zhāo。
乍令红尘退,还疑碧草骄。zhà lìng hóng chén tuì,hái yí bì cǎo jiāo。
长途争此刻,赢得我歌谣。zhǎng tú zhēng cǐ kè,yíng dé wǒ gē yáo。

邹滕道中喜连日密云细雨

郭之奇

始见青山色,依依向远人。shǐ jiàn qīng shān sè,yī yī xiàng yuǎn rén。
炎光能稍逊,景物倍堪亲。yán guāng néng shāo xùn,jǐng wù bèi kān qīn。
悦性开蝉籁,披襟动客神。yuè xìng kāi chán lài,pī jīn dòng kè shén。
堤花垂晓露,归色尚疑春。dī huā chuí xiǎo lù,guī sè shàng yí chūn。

雨后晓发夹沟驿

郭之奇

云轻龙意倦,雨宿鸟声阑。yún qīng lóng yì juàn,yǔ sù niǎo shēng lán。
晓袖浮芳润,轻蹄印草乾。xiǎo xiù fú fāng rùn,qīng tí yìn cǎo qián。
尘光愁欲放,曙色幸犹跚。chén guāng chóu yù fàng,shǔ sè xìng yóu shān。
望里青梅落,应为渴者酸。wàng lǐ qīng méi luò,yīng wèi kě zhě suān。

过桃山岳武穆祠愤感再成

郭之奇

忠以冤馀愤,冤奇愤莫寻。zhōng yǐ yuān yú fèn,yuān qí fèn mò xún。
杀臣君不意,报国子同心。shā chén jūn bù yì,bào guó zi tóng xīn。
血泪金牌湿,丹铭涅背深。xuè lèi jīn pái shī,dān míng niè bèi shēn。
身亡和计就,悬眼恨留今。shēn wáng hé jì jiù,xuán yǎn hèn liú jīn。

自徐州渡河途中寻春即见有感

郭之奇

江南春一片,河北渺难寻。jiāng nán chūn yī piàn,hé běi miǎo nán xún。
马首迷昏霭,羁怀滞远林。mǎ shǒu mí hūn ǎi,jī huái zhì yuǎn lín。
莺疲歌易涩,柳细叶难阴。yīng pí gē yì sè,liǔ xì yè nán yīn。
惟有枝头杏,千花慰独心。wéi yǒu zhī tóu xìng,qiān huā wèi dú xīn。

所思

郭之奇

风尘春不让,况复久游身。fēng chén chūn bù ràng,kuàng fù jiǔ yóu shēn。
懒困花谁主,迷离草似人。lǎn kùn huā shuí zhǔ,mí lí cǎo shì rén。
劳心空就远,周道每怀新。láo xīn kōng jiù yuǎn,zhōu dào měi huái xīn。
渺渺林烟际,所思欲具陈。miǎo miǎo lín yān jì,suǒ sī yù jù chén。
16831234567»