古诗词

郭之奇

过汀岭漫望志感

郭之奇

陟彼高岗望眼直,倚軨四顾山如织。zhì bǐ gāo gǎng wàng yǎn zhí,yǐ líng sì gù shān rú zhī。
连空走野入苍冥,东赣西汀青未息。lián kōng zǒu yě rù cāng míng,dōng gàn xī tīng qīng wèi xī。
秋风远逐游人来,朝朝吹入秋山侧。qiū fēng yuǎn zhú yóu rén lái,cháo cháo chuī rù qiū shān cè。
崭溪崩壑相割劘,万木千林同黯塞。zhǎn xī bēng hè xiāng gē mó,wàn mù qiān lín tóng àn sāi。
玉露凋残梧桂枝,白云泛滥烟萝色。yù lù diāo cán wú guì zhī,bái yún fàn làn yān luó sè。
惊心芳树半沉藏,刺眼荆榛方自得。jīng xīn fāng shù bàn chén cáng,cì yǎn jīng zhēn fāng zì dé。
其中巉绝称隘岭,憭慄初登情孔亟。qí zhōng chán jué chēng ài lǐng,liǎo lì chū dēng qíng kǒng jí。
嵚岑怪石向人倾,烦挐交丛横马臆。qīn cén guài shí xiàng rén qīng,fán ná jiāo cóng héng mǎ yì。
櫹椮忽动百禽呼,寂寞寒蝉深且默。xiāo sēn hū dòng bǎi qín hū,jì mò hán chán shēn qiě mò。
低佪转倏欲淫颜,白日荒荒当午匿。dī huí zhuǎn shū yù yín yán,bái rì huāng huāng dāng wǔ nì。
就中秀谷数青松,垂阴曲岫孤特特。jiù zhōng xiù gǔ shù qīng sōng,chuí yīn qū xiù gū tè tè。
独怜托根官路傍,樵牧无知恣残贼。dú lián tuō gēn guān lù bàng,qiáo mù wú zhī zì cán zéi。
斤斧馀痕成瘀伤,令我抚摩泪沾轼。jīn fǔ yú hén chéng yū shāng,lìng wǒ fǔ mó lèi zhān shì。
沉吟此地策疲驱,偃蹇诸峰斜照昃。chén yín cǐ dì cè pí qū,yǎn jiǎn zhū fēng xié zhào zè。
薄暮巃嵷山绪黑,山途未可长迷惑。báo mù lóng sǒng shān xù hēi,shān tú wèi kě zhǎng mí huò。
归去来些故山识,远山悲气孰终极。guī qù lái xiē gù shān shí,yuǎn shān bēi qì shú zhōng jí。

同李唐谷观象台测验回就李寓小酌仍偕往黄可远学士处集饮竟日

郭之奇

明时主意帝心侔,春汉澄霄肃似秋。míng shí zhǔ yì dì xīn móu,chūn hàn chéng xiāo sù shì qiū。
太阴躔次忽从蟊,上元晓魄半轮勾。tài yīn chán cì hū cóng máo,shàng yuán xiǎo pò bàn lún gōu。
先期历人按度搜,新法另局绪分抽。xiān qī lì rén àn dù sōu,xīn fǎ lìng jú xù fēn chōu。
申命礼臣合咨畴,微臣亦向管窥谋。shēn mìng lǐ chén hé zī chóu,wēi chén yì xiàng guǎn kuī móu。
夙夜惟清观象楼,寅饯纳月尽双眸。sù yè wéi qīng guān xiàng lóu,yín jiàn nà yuè jǐn shuāng móu。
就中分杪各沉浮,过半思维历可修。jiù zhōng fēn miǎo gè chén fú,guò bàn sī wéi lì kě xiū。
归及同官备访诹,摭陈所见达宸旒。guī jí tóng guān bèi fǎng zōu,zhí chén suǒ jiàn dá chén liú。
仰称明圣畏天忧,私向贤人乐地遒。yǎng chēng míng shèng wèi tiān yōu,sī xiàng xián rén lè dì qiú。
初筵不已遂无邮,对此烟光那可休。chū yán bù yǐ suì wú yóu,duì cǐ yān guāng nà kě xiū。
和风穆穆兕觥觓,主客相看瓶罄羞。hé fēng mù mù sì gōng qiú,zhǔ kè xiāng kàn píng qìng xiū。
忽忆贺监金龟留,春寒何必解鹴裘。hū yì hè jiān jīn guī liú,chūn hán hé bì jiě shuāng qiú。
紫宫地远尺寻救,绿蚁香闻对饮驺。zǐ gōng dì yuǎn chǐ xún jiù,lǜ yǐ xiāng wén duì yǐn zōu。
入门高兴发难刘,学士忘形来劝酬。rù mén gāo xīng fā nán liú,xué shì wàng xíng lái quàn chóu。
寸肠缱绻一杯柔,不嫌屡舞溷清幽。cùn cháng qiǎn quǎn yī bēi róu,bù xián lǚ wǔ hùn qīng yōu。
稍出图书佐酒筹,为争彩胜并劳骰。shāo chū tú shū zuǒ jiǔ chóu,wèi zhēng cǎi shèng bìng láo tóu。
移樽转席听鸣鸠,明星接瞬下南樛。yí zūn zhuǎn xí tīng míng jiū,míng xīng jiē shùn xià nán jiū。
李郎自号谪仙俦,长鲸吞吐百川收。lǐ láng zì hào zhé xiān chóu,zhǎng jīng tūn tǔ bǎi chuān shōu。
因临嘉树溢黄流,错封藜馆作糟丘。yīn lín jiā shù yì huáng liú,cuò fēng lí guǎn zuò zāo qiū。
驱余竹马似船游,飘然不俟我同舟。qū yú zhú mǎ shì chuán yóu,piāo rán bù qí wǒ tóng zhōu。
温温令主但繇繇,独醒反耻亦堪愁。wēn wēn lìng zhǔ dàn yáo yáo,dú xǐng fǎn chǐ yì kān chóu。
千顷汪波忽见投,二难辉映似琳球。qiān qǐng wāng bō hū jiàn tóu,èr nán huī yìng shì lín qiú。
虚怀倾座向生鲰,玄言未了月当头。xū huái qīng zuò xiàng shēng zōu,xuán yán wèi le yuè dāng tóu。
起步中庭望月讴,踏歌声调入云飂。qǐ bù zhōng tíng wàng yuè ōu,tà gē shēng diào rù yún liù。
虹桥冷冷浸霓帱,辞君对月意悠悠。hóng qiáo lěng lěng jìn ní chóu,cí jūn duì yuè yì yōu yōu。
自愧观天识未周,今来卜夜更何求。zì kuì guān tiān shí wèi zhōu,jīn lái bo yè gèng hé qiú。

取道临漳见张移孝明府所练乡勇甚称其名而绿野四浮氓妇欢欣各相得也为之留连停车饮其酒竟夕而行

郭之奇

小麦芽青大麦黄,郊无荒草带秋霜。xiǎo mài yá qīng dà mài huáng,jiāo wú huāng cǎo dài qiū shuāng。
此地桑麻能此日,此日桑麻见此方。cǐ dì sāng má néng cǐ rì,cǐ rì sāng má jiàn cǐ fāng。
他方糗备从军旅,此方积敛向仓箱。tā fāng qiǔ bèi cóng jūn lǚ,cǐ fāng jī liǎn xiàng cāng xiāng。
他方老稚犹沟壑,此方妇子已圃场。tā fāng lǎo zhì yóu gōu hè,cǐ fāng fù zi yǐ pǔ chǎng。
征车晓过临漳下,踌躇再四依田野。zhēng chē xiǎo guò lín zhāng xià,chóu chú zài sì yī tián yě。
野外沉云静百阡,就中飞羽鸣千马。yě wài chén yún jìng bǎi qiān,jiù zhōng fēi yǔ míng qiān mǎ。
心骇目摇问其因,乃是寓兵于农者。xīn hài mù yáo wèn qí yīn,nǎi shì yù bīng yú nóng zhě。
金鼓相传无事时,狝狩可因农隙假。jīn gǔ xiāng chuán wú shì shí,xiǎn shòu kě yīn nóng xì jiǎ。
今日置兵必农侵,古法何缘复见今。jīn rì zhì bīng bì nóng qīn,gǔ fǎ hé yuán fù jiàn jīn。
圣朝方求保障绩,频年空作小康吟。shèng cháo fāng qiú bǎo zhàng jì,pín nián kōng zuò xiǎo kāng yín。
以民保民惟此术,此术能行君意深。yǐ mín bǎo mín wéi cǐ shù,cǐ shù néng xíng jūn yì shēn。
喜君用意饮君酒,昔见君面今见心。xǐ jūn yòng yì yǐn jūn jiǔ,xī jiàn jūn miàn jīn jiàn xīn。

秋云行

郭之奇

朝之所思秋云端,暮之所思秋云端。cháo zhī suǒ sī qiū yún duān,mù zhī suǒ sī qiū yún duān。
宿饱思梦秋云散,行衔思往秋云漫。sù bǎo sī mèng qiū yún sàn,xíng xián sī wǎng qiū yún màn。
遂有山风无休歇,吹彻秋云凄且寒。suì yǒu shān fēng wú xiū xiē,chuī chè qiū yún qī qiě hán。
昨夜枯林泣叶尽,前山寂寞晓霜漙。zuó yè kū lín qì yè jǐn,qián shān jì mò xiǎo shuāng tuán。
云飞激激何山止,秋色萧萧与夜阑。yún fēi jī jī hé shān zhǐ,qiū sè xiāo xiāo yǔ yè lán。
游子征车逐云过,心如脂辖向秋乾。yóu zi zhēng chē zhú yún guò,xīn rú zhī xiá xiàng qiū qián。
不知秋兴谁摇落,长有云心日聚攒。bù zhī qiū xīng shuí yáo luò,zhǎng yǒu yún xīn rì jù zǎn。
云心望远归思迫,远望思归秋尚难。yún xīn wàng yuǎn guī sī pò,yuǎn wàng sī guī qiū shàng nán。
多事前山怨秋老,摆脱飞云下急湍。duō shì qián shān yuàn qiū lǎo,bǎi tuō fēi yún xià jí tuān。
湍水洌澌云不止,愿依征辙少盘桓。tuān shuǐ liè sī yún bù zhǐ,yuàn yī zhēng zhé shǎo pán huán。
如可相依山莫怨,秋今既老客思残。rú kě xiāng yī shān mò yuàn,qiū jīn jì lǎo kè sī cán。
客思万里秋云下,频年为汝阻千磐。kè sī wàn lǐ qiū yún xià,pín nián wèi rǔ zǔ qiān pán。
山兮山兮客思残,所思所思秋云端。shān xī shān xī kè sī cán,suǒ sī suǒ sī qiū yún duān。

秋风辞

郭之奇

长夜悠悠白日迷,悲哉秋之为气乃风为。zhǎng yè yōu yōu bái rì mí,bēi zāi qiū zhī wèi qì nǎi fēng wèi。
窈谷彷徨飞叶舞,平原烟邑野云垂。yǎo gǔ páng huáng fēi yè wǔ,píng yuán yān yì yě yún chuí。
已入深闺撩远梦,还依绝塞起关思。yǐ rù shēn guī liāo yuǎn mèng,hái yī jué sāi qǐ guān sī。
登临忽就幽人怨,流年翻生壮士悲。dēng lín hū jiù yōu rén yuàn,liú nián fān shēng zhuàng shì bēi。
壮士幽人多惋慨,深闺绝塞易惊痗。zhuàng shì yōu rén duō wǎn kǎi,shēn guī jué sāi yì jīng mèi。
古今摇落出秋心,心心强半皆风碎。gǔ jīn yáo luò chū qiū xīn,xīn xīn qiáng bàn jiē fēng suì。
独有酒在歌筵不易忧,至于人沉宦海不可浮。dú yǒu jiǔ zài gē yán bù yì yōu,zhì yú rén chén huàn hǎi bù kě fú。
何爱能分欢喜席,何利能关富贵谋。hé ài néng fēn huān xǐ xí,hé lì néng guān fù guì móu。
故乡思莼闻一叹,汾河哀棹见中流。gù xiāng sī chún wén yī tàn,fén hé āi zhào jiàn zhōng liú。
于戏恍悢兮秋声,乃无根而纵横。yú xì huǎng liàng xī qiū shēng,nǎi wú gēn ér zòng héng。
交关塞之魂梦,深士女之性情。jiāo guān sāi zhī hún mèng,shēn shì nǚ zhī xìng qíng。
扬诗骚之陶郁,怆时序之送迎。yáng shī sāo zhī táo yù,chuàng shí xù zhī sòng yíng。
不顾荡荡帝王胸,兴亡老壮乐悲同。bù gù dàng dàng dì wáng xiōng,xīng wáng lǎo zhuàng lè bēi tóng。
征夫思妇无穷止,哀伤群怨与时终。zhēng fū sī fù wú qióng zhǐ,āi shāng qún yuàn yǔ shí zhōng。
此外之人难为力,惟有黠贪与愚愎。cǐ wài zhī rén nán wèi lì,wéi yǒu xiá tān yǔ yú bì。
九十秋风彼百惑,于戏大块将黯默。jiǔ shí qiū fēng bǐ bǎi huò,yú xì dà kuài jiāng àn mò。
窃歌此辞助秋吟,回风下土尽悲音。qiè gē cǐ cí zhù qiū yín,huí fēng xià tǔ jǐn bēi yīn。
平原窈谷欲飞襟,吹彻千古万下心。píng yuán yǎo gǔ yù fēi jīn,chuī chè qiān gǔ wàn xià xīn。

内叔林韩海招同林翁曰提陈君玉柱修禊凤凰台举酒对春山漫成二十韵

郭之奇

三春之三始春游,正当禊事倚春洲。sān chūn zhī sān shǐ chūn yóu,zhèng dāng xì shì yǐ chūn zhōu。
主人爱客能携酒,胜友如云列凤楼。zhǔ rén ài kè néng xié jiǔ,shèng yǒu rú yún liè fèng lóu。
主言登高客能赋,指点前山春在眸。zhǔ yán dēng gāo kè néng fù,zhǐ diǎn qián shān chūn zài móu。
随意烟容皆靓好,参差霭黛尽芳幽。suí yì yān róng jiē jìng hǎo,cān chà ǎi dài jǐn fāng yōu。
取次林泉开记睹,更将岩壑赴冥搜。qǔ cì lín quán kāi jì dǔ,gèng jiāng yán hè fù míng sōu。
青罗接翠互相就,玄崿霏阴不自留。qīng luó jiē cuì hù xiāng jiù,xuán è fēi yīn bù zì liú。
无数遥峰来及水,白云孤去碧溪悠。wú shù yáo fēng lái jí shuǐ,bái yún gū qù bì xī yōu。
晴云绿草如绮织,午对澄波作练浮。qíng yún lǜ cǎo rú qǐ zhī,wǔ duì chéng bō zuò liàn fú。
抱日残红依鳄溆,回风舞燕逐渔舟。bào rì cán hóng yī è xù,huí fēng wǔ yàn zhú yú zhōu。
动静之间情事出,高深所际绪怀流。dòng jìng zhī jiān qíng shì chū,gāo shēn suǒ jì xù huái liú。
冥心相向春如寄,以目为身山可求。míng xīn xiāng xiàng chūn rú jì,yǐ mù wèi shēn shān kě qiú。
春山与我成三友,对酒如何不劝酬。chūn shān yǔ wǒ chéng sān yǒu,duì jiǔ rú hé bù quàn chóu。
酒酣耳热临风立,忽从霄羽望霓帱。jiǔ hān ěr rè lín fēng lì,hū cóng xiāo yǔ wàng ní chóu。
亲叩太皞苍帝语,氤氲满座穆飕飕。qīn kòu tài hào cāng dì yǔ,yīn yūn mǎn zuò mù sōu sōu。
手赠名峰三百六,人天俯仰恣夷犹。shǒu zèng míng fēng sān bǎi liù,rén tiān fǔ yǎng zì yí yóu。
斗南拳石无多地,我生其内我为俦。dòu nán quán shí wú duō dì,wǒ shēng qí nèi wǒ wèi chóu。
千载误归韩姓氏,一杯初醮故峦丘。qiān zài wù guī hán xìng shì,yī bēi chū jiào gù luán qiū。
岭外丘峦多静隐,虚名于世未区区。lǐng wài qiū luán duō jìng yǐn,xū míng yú shì wèi qū qū。
春光九十山终古,今人相值速于邮。chūn guāng jiǔ shí shān zhōng gǔ,jīn rén xiāng zhí sù yú yóu。
无古无今惟一醉,主人能信予言不。wú gǔ wú jīn wéi yī zuì,zhǔ rén néng xìn yǔ yán bù。

过鄱湖望庐山因作湖山吟时庚辰春王十一日也

郭之奇

自有庐山岁几千,鄱湖相对是何年。zì yǒu lú shān suì jǐ qiān,pó hú xiāng duì shì hé nián。
自有湖山初见我,一十四载九洄沿。zì yǒu hú shān chū jiàn wǒ,yī shí sì zài jiǔ huí yán。
每从南极瞻五老,及到西江望比肩。měi cóng nán jí zhān wǔ lǎo,jí dào xī jiāng wàng bǐ jiān。
芙蓉削出珠玑口,银河倒泻香炉烟。fú róng xuē chū zhū jī kǒu,yín hé dào xiè xiāng lú yān。
九叠苍屏空杳杳,千寻瀑布亦溅溅。jiǔ dié cāng píng kōng yǎo yǎo,qiān xún pù bù yì jiàn jiàn。
阴阳此际藏真宰,流峙分形俱后天。yīn yáng cǐ jì cáng zhēn zǎi,liú zhì fēn xíng jù hòu tiān。
天生名山必有配,高广依稀二者传。tiān shēng míng shān bì yǒu pèi,gāo guǎng yī xī èr zhě chuán。
非山莫与湖吐噏,非湖孰任山蜿蜒。fēi shān mò yǔ hú tǔ xī,fēi hú shú rèn shān wān yán。
雨后洪泉飞洒落,秋来惊浪恣腾骞。yǔ hòu hóng quán fēi sǎ luò,qiū lái jīng làng zì téng qiān。
澄流舒卷如涘滴,芳麓沉浮但浣湔。chéng liú shū juǎn rú sì dī,fāng lù chén fú dàn huàn jiān。
不向湖情窥浩漠,安知山德备泓渊。bù xiàng hú qíng kuī hào mò,ān zhī shān dé bèi hóng yuān。
湖山阅人亦有数,何人独领湖山全。hú shān yuè rén yì yǒu shù,hé rén dú lǐng hú shān quán。
百里舟行异横侧,多年望眼破拘挛。bǎi lǐ zhōu xíng yì héng cè,duō nián wàng yǎn pò jū luán。
空灵一气开昏晓,幽光百道变黄玄。kōng líng yī qì kāi hūn xiǎo,yōu guāng bǎi dào biàn huáng xuán。
随意犹能招俯仰,息心或可尽中边。suí yì yóu néng zhāo fǔ yǎng,xī xīn huò kě jǐn zhōng biān。
及此方求江汉始,因之欲向斗星连。jí cǐ fāng qiú jiāng hàn shǐ,yīn zhī yù xiàng dòu xīng lián。
耳目今朝如是耳,湖山万古自悠然。ěr mù jīn cháo rú shì ěr,hú shān wàn gǔ zì yōu rán。

鲟鱼浦阻风见渔者歌以问之

郭之奇

天之奥府首称江,厥土惟泥地脉厖。tiān zhī ào fǔ shǒu chēng jiāng,jué tǔ wéi ní dì mài páng。
沿岸居人半渔者,扁舟欲使鱼龙降。yán àn jū rén bàn yú zhě,biǎn zhōu yù shǐ yú lóng jiàng。
提纲挈网向中流,冲涛绝浪如捣撞。tí gāng qiè wǎng xiàng zhōng liú,chōng tāo jué làng rú dǎo zhuàng。
庸才小鱼受束缚,戢鳞焦尾向厨缸。yōng cái xiǎo yú shòu shù fù,jí lín jiāo wěi xiàng chú gāng。
鲂鱮相教慎出入,须臾不戒失奔泷。fáng xù xiāng jiào shèn chū rù,xū yú bù jiè shī bēn lóng。
霜刀烈釜无情面,饕餮匕箸同双双。shuāng dāo liè fǔ wú qíng miàn,tāo tiè bǐ zhù tóng shuāng shuāng。
神理灵鼋俱疾蹙,扬鬐聚咳夜淙淙。shén lǐ líng yuán jù jí cù,yáng qí jù ké yè cóng cóng。
泣溯潜龙蛟奋武,千里长干黑气逄。qì sù qián lóng jiāo fèn wǔ,qiān lǐ zhǎng gàn hēi qì páng。
惊波十日连山起,一苇漂萍任撅椿。jīng bō shí rì lián shān qǐ,yī wěi piāo píng rèn juē chūn。
我乃高叫渔人速改业,毋使阳侯迁怒滞客艭。wǒ nǎi gāo jiào yú rén sù gǎi yè,wú shǐ yáng hóu qiān nù zhì kè shuāng。
渔人掉头不肯听,得酒高歌醉语哤。yú rén diào tóu bù kěn tīng,dé jiǔ gāo gē zuì yǔ máng。
自言少小为此业,彼物胡为处此与我争水邦。zì yán shǎo xiǎo wèi cǐ yè,bǐ wù hú wèi chù cǐ yǔ wǒ zhēng shuǐ bāng。
君不见鱼乱繇来从罟设,杀机今日何人不满腔。jūn bù jiàn yú luàn yáo lái cóng gǔ shè,shā jī jīn rì hé rén bù mǎn qiāng。

季秋十三日领敕恭纪

郭之奇

螭头地,尺五天。chī tóu dì,chǐ wǔ tiān。
黄纸敕,阁东传。huáng zhǐ chì,gé dōng chuán。
玺书纪缦烂云烟,命臣观察无诸边。xǐ shū jì màn làn yún yān,mìng chén guān chá wú zhū biān。
作人树人,学古惟专。zuò rén shù rén,xué gǔ wéi zhuān。
无畏无忽,往钦汝前。wú wèi wú hū,wǎng qīn rǔ qián。
以汝兴贤,比及三年。yǐ rǔ xīng xián,bǐ jí sān nián。
举能汝职,不能汝愆。jǔ néng rǔ zhí,bù néng rǔ qiān。
念臣承乏已备员,自知绠短汲深泉。niàn chén chéng fá yǐ bèi yuán,zì zhī gěng duǎn jí shēn quán。
要当临履何冰渊,手捧天言方寸悬。yào dāng lín lǚ hé bīng yuān,shǒu pěng tiān yán fāng cùn xuán。
二十五条河汉宣,有一未行臣罪千。èr shí wǔ tiáo hé hàn xuān,yǒu yī wèi xíng chén zuì qiān。
许人一言未尝负,何况许心圣主前。xǔ rén yī yán wèi cháng fù,hé kuàng xǔ xīn shèng zhǔ qián。
欲令臣书臣肘联,人之掣臣君察焉。yù lìng chén shū chén zhǒu lián,rén zhī chè chén jūn chá yān。
臣其从兹爱踵颠,胸有心无臣敢然。chén qí cóng zī ài zhǒng diān,xiōng yǒu xīn wú chén gǎn rán。

七哀章哭宋尔孚

郭之奇

噫吁嘻,痛哉尔孚。yī xū xī,tòng zāi ěr fú。
尔能涉云泛雾遂长徂,欣欣遐举自媮娱,岂畏尘寰太浊粗。ěr néng shè yún fàn wù suì zhǎng cú,xīn xīn xiá jǔ zì tōu yú,qǐ wèi chén huán tài zhuó cū。
精魂坎壈厌微躯,一朝遂不少须臾。jīng hún kǎn lǎn yàn wēi qū,yī cháo suì bù shǎo xū yú。
鸣呼哭君兮诗以呼,招魂自古忆骚徒。míng hū kū jūn xī shī yǐ hū,zhāo hún zì gǔ yì sāo tú。

七哀章哭宋尔孚

郭之奇

乃不留斯人,以为山水匹。nǎi bù liú sī rén,yǐ wèi shān shuǐ pǐ。
双溪秋浪澹冥冥,黄岐一带伤心出。shuāng xī qiū làng dàn míng míng,huáng qí yī dài shāng xīn chū。
行歌载酒人何适,啸雨啼烟变白日。xíng gē zài jiǔ rén hé shì,xiào yǔ tí yān biàn bái rì。
鸣呼哭君兮山水心,山自高兮水自深。míng hū kū jūn xī shān shuǐ xīn,shān zì gāo xī shuǐ zì shēn。

七哀章哭宋尔孚

郭之奇

男儿生不逢时事巳隔,埋志青山头未白。nán ér shēng bù féng shí shì sì gé,mái zhì qīng shān tóu wèi bái。
出门搔首负平生,诗书计就旗常逆。chū mén sāo shǒu fù píng shēng,shī shū jì jiù qí cháng nì。
十载蹉跎民社间,百年荏苒乾坤客。shí zài cuō tuó mín shè jiān,bǎi nián rěn rǎn qián kūn kè。
呜呼哭君兮遂窀穸,及君无恙今何益。wū hū kū jūn xī suì zhūn xī,jí jūn wú yàng jīn hé yì。

七哀章哭宋尔孚

郭之奇

嗟今之人亦多端而胶加,窃不自料长咨嗟。jiē jīn zhī rén yì duō duān ér jiāo jiā,qiè bù zì liào zhǎng zī jiē。
浮云黯黮成朝露,明月销沉化晓霞。fú yún àn dǎn chéng cháo lù,míng yuè xiāo chén huà xiǎo xiá。
我能为君传笥箧,君自修文泉路遐。wǒ néng wèi jūn chuán sì qiè,jūn zì xiū wén quán lù xiá。
呜呼哭君兮人鬼别,君死君名那可蔑。wū hū kū jūn xī rén guǐ bié,jūn sǐ jūn míng nà kě miè。

自城冈策马至平远

郭之奇

冬山何有,松何郁连。dōng shān hé yǒu,sōng hé yù lián。
山深见松,松深见烟。shān shēn jiàn sōng,sōng shēn jiàn yān。
白云此中出入,以接沧浪之天。bái yún cǐ zhōng chū rù,yǐ jiē cāng làng zhī tiān。
繇来樵牧牛羊地,不疑征人策马此中还。yáo lái qiáo mù niú yáng dì,bù yí zhēng rén cè mǎ cǐ zhōng hái。
征人策马此中还,手折松枝挂马鞯。zhēng rén cè mǎ cǐ zhōng hái,shǒu zhé sōng zhī guà mǎ jiān。
溪壑崩奔危马足,树石陵临侧马肩。xī hè bēng bēn wēi mǎ zú,shù shí líng lín cè mǎ jiān。
念马任劳为我逸,不忍恣心促辔鞭。niàn mǎ rèn láo wèi wǒ yì,bù rěn zì xīn cù pèi biān。
朝发城冈之窈谷,午发吉潭之冷渊。cháo fā chéng gāng zhī yǎo gǔ,wǔ fā jí tán zhī lěng yuān。
自朝自午,乡关乃前。zì cháo zì wǔ,xiāng guān nǎi qián。
拭目分关之水,潈流倒射何溅溅。shì mù fēn guān zhī shuǐ,zong liú dào shè hé jiàn jiàn。
心亦不能居其后,身亦不能居其前。xīn yì bù néng jū qí hòu,shēn yì bù néng jū qí qián。
尚忆去冬征魂此地悬,自春夏秋又一年。shàng yì qù dōng zhēng hún cǐ dì xuán,zì chūn xià qiū yòu yī nián。
无心万木多黄落,惟有山松日静坚。wú xīn wàn mù duō huáng luò,wéi yǒu shān sōng rì jìng jiān。
无心万木难记忆,惟有山松岁寒待客旋。wú xīn wàn mù nán jì yì,wéi yǒu shān sōng suì hán dài kè xuán。
叹息寒松此岁色,吾今乃知千载其亦然。tàn xī hán sōng cǐ suì sè,wú jīn nǎi zhī qiān zài qí yì rán。

月晕

郭之奇

丹霞组锦幕,金魄累瑶官。dān xiá zǔ jǐn mù,jīn pò lèi yáo guān。
景合诸星拱,灵生两曜通。jǐng hé zhū xīng gǒng,líng shēng liǎng yào tōng。
重轮初引象,太极始辉空。zhòng lún chū yǐn xiàng,tài jí shǐ huī kōng。
圆明欣相覆,身依末照中。yuán míng xīn xiāng fù,shēn yī mò zhào zhōng。

旰食

郭之奇

年饥思赈术,旰食作含哺。nián jī sī zhèn shù,gàn shí zuò hán bǔ。
阍远今如近,天高日可呼。hūn yuǎn jīn rú jìn,tiān gāo rì kě hū。
去郊安硕鼠,瞻屋定飞乌。qù jiāo ān shuò shǔ,zhān wū dìng fēi wū。
叹息穷闾贱,深劳圣主图。tàn xī qióng lǘ jiàn,shēn láo shèng zhǔ tú。

既渡河车中即事以新旧见闻作古今愿怀诗八首其五

郭之奇

王制宜人不厌奇,诸臣陈力已心驰。wáng zhì yí rén bù yàn qí,zhū chén chén lì yǐ xīn chí。
簿书期满观中秘,弼教功成望百揆。bù shū qī mǎn guān zhōng mì,bì jiào gōng chéng wàng bǎi kuí。
钱谷兵刑非相事,股肱耳目有新司。qián gǔ bīng xíng fēi xiāng shì,gǔ gōng ěr mù yǒu xīn sī。
即今师济盈中外,可许登庸答帝咨。jí jīn shī jì yíng zhōng wài,kě xǔ dēng yōng dá dì zī。

咏望月

郭之奇

瑶宫太阴元,启镜当天门。yáo gōng tài yīn yuán,qǐ jìng dāng tiān mén。
初出情犹敛,映日转黄昏。chū chū qíng yóu liǎn,yìng rì zhuǎn huáng hūn。
须臾飞艳魄,舒心遍乾坤。xū yú fēi yàn pò,shū xīn biàn qián kūn。
妆成锦霞拥,轮动彩云奔。zhuāng chéng jǐn xiá yōng,lún dòng cǎi yún bēn。
关河难阻隔,蟾兔岂嚣烦。guān hé nán zǔ gé,chán tù qǐ xiāo fán。
我视空明质,如开四照轩。wǒ shì kōng míng zhì,rú kāi sì zhào xuān。
谁种八衢花,向此不夜园。shuí zhǒng bā qú huā,xiàng cǐ bù yè yuán。
玉毫光可数,银汉净无痕。yù háo guāng kě shù,yín hàn jìng wú hén。
桂树千年色,婵娟万古魂。guì shù qiān nián sè,chán juān wàn gǔ hún。
魂以高自洁,色以素常存。hún yǐ gāo zì jié,sè yǐ sù cháng cún。
流华安可即,远意正堪论。liú huá ān kě jí,yuǎn yì zhèng kān lùn。

观寒雁

郭之奇

夕氲穷天蔽,寒雁纵声高。xī yūn qióng tiān bì,hán yàn zòng shēng gāo。
问汝今何适,喈喈视其曹。wèn rǔ jīn hé shì,jiē jiē shì qí cáo。
回翔若语我,远意日忉忉。huí xiáng ruò yǔ wǒ,yuǎn yì rì dāo dāo。
自向回峰北,严霜折大刀。zì xiàng huí fēng běi,yán shuāng zhé dà dāo。
深秋将邈遰,江汉有馀陶。shēn qiū jiāng miǎo dì,jiāng hàn yǒu yú táo。
所愧中和质,颇因寒暑遭。suǒ kuì zhōng hé zhì,pǒ yīn hán shǔ zāo。
衔芦避人缴,司夜命奴号。xián lú bì rén jiǎo,sī yè mìng nú hào。
独爱主宾礼,岂辞南北劳。dú ài zhǔ bīn lǐ,qǐ cí nán běi láo。
君观前后列,去就安可挠。jūn guān qián hòu liè,qù jiù ān kě náo。
感此俯而思,诸怀悉屏韬。gǎn cǐ fǔ ér sī,zhū huái xī píng tāo。
始知烟雾姿,此诚飞类豪。shǐ zhī yān wù zī,cǐ chéng fēi lèi háo。
知几轻万里,秩序本中操。zhī jǐ qīng wàn lǐ,zhì xù běn zhōng cāo。
洲渚千行次,云霄一羽毛。zhōu zhǔ qiān xíng cì,yún xiāo yī yǔ máo。
试看鸿渐陆,何似鹤闻皋。shì kàn hóng jiàn lù,hé shì hè wén gāo。

己巳读书佳山水王季重禹穴斋名也季重入都徵诗于余即以此意赠之山水果佳应知我言

郭之奇

我闻山阴道,应接靡馀隙。wǒ wén shān yīn dào,yīng jiē mí yú xì。
古之会心人,咸于此躅踯。gǔ zhī huì xīn rén,xián yú cǐ zhú zhí。
每思造物怀,平分流峙脉。měi sī zào wù huái,píng fēn liú zhì mài。
其中应有异,时情安可获。qí zhōng yīng yǒu yì,shí qíng ān kě huò。
东游觅山隐,南寻见李白。dōng yóu mì shān yǐn,nán xún jiàn lǐ bái。
禹穴藏书处,实补东南坼。yǔ xué cáng shū chù,shí bǔ dōng nán chè。
萧条数百年,此意谁相索。xiāo tiáo shù bǎi nián,cǐ yì shuí xiāng suǒ。
诗人王季重,山水群徵辟。shī rén wáng jì zhòng,shān shuǐ qún zhēng pì。
水山多幽韵,诗人少俗格。shuǐ shān duō yōu yùn,shī rén shǎo sú gé。
碧柳垂陶门,青峰归谢宅。bì liǔ chuí táo mén,qīng fēng guī xiè zhái。
陶谢不复还,水山动其魄。táo xiè bù fù hái,shuǐ shān dòng qí pò。
骚歌有馀地,风雅无偏窄。sāo gē yǒu yú dì,fēng yǎ wú piān zhǎi。
诗人欲继之,自许耽佳僻。shī rén yù jì zhī,zì xǔ dān jiā pì。
身携元化符,手把古刀尺。shēn xié yuán huà fú,shǒu bǎ gǔ dāo chǐ。
中开金简文,上窥垂露迹。zhōng kāi jīn jiǎn wén,shàng kuī chuí lù jì。
何必嵩高竹,备徵科斗策。hé bì sōng gāo zhú,bèi zhēng kē dòu cè。
岂俟蜀中桐,一扣临平石。qǐ qí shǔ zhōng tóng,yī kòu lín píng shí。
精灵既默聚,要妙归捃摭。jīng líng jì mò jù,yào miào guī jùn zhí。
颇疑会稽来,此称再玄辟。pǒ yí huì jī lái,cǐ chēng zài xuán pì。
虚谷罕剩藏,幽泉避刻画。xū gǔ hǎn shèng cáng,yōu quán bì kè huà。
诗人忽回首,风尘仰飞舄。shī rén hū huí shǒu,fēng chén yǎng fēi xì。
朝辞幽桂枝,暮整金台轭。cháo cí yōu guì zhī,mù zhěng jīn tái è。
尽收萝薜颜,大启烟霞癖。jǐn shōu luó bì yán,dà qǐ yān xiá pǐ。
非关情性殊,毋乃盛名迫。fēi guān qíng xìng shū,wú nǎi shèng míng pò。
居诸不让人,晚暮徒相逆。jū zhū bù ràng rén,wǎn mù tú xiāng nì。
一刺虽灭磨,孤襟犹夙昔。yī cì suī miè mó,gū jīn yóu sù xī。
是时清梦馀,水山诏远客。shì shí qīng mèng yú,shuǐ shān zhào yuǎn kè。
未必喧如静,方思损胜益。wèi bì xuān rú jìng,fāng sī sǔn shèng yì。
春云入画图,秋霜留几席。chūn yún rù huà tú,qiū shuāng liú jǐ xí。
归来慎勿迟,岩阿转清碧。guī lái shèn wù chí,yán ā zhuǎn qīng bì。