古诗词

陈繗

琼南复睹天日送王汝学复任之京

陈繗

一方有眼皆观日,尺露无情谩瘴天。yī fāng yǒu yǎn jiē guān rì,chǐ lù wú qíng mán zhàng tiān。
风伯到来还扫却,青天白日转依然。fēng bó dào lái hái sǎo què,qīng tiān bái rì zhuǎn yī rán。

感旧

陈繗

翁寿七十春,庆生七儿子。wēng shòu qī shí chūn,qìng shēng qī ér zi。
传家良有人,功业皆由己。chuán jiā liáng yǒu rén,gōng yè jiē yóu jǐ。
既不忝所生,又何憾于死。jì bù tiǎn suǒ shēng,yòu hé hàn yú sǐ。
哀哉酒一杯,荒草斜阳里。āi zāi jiǔ yī bēi,huāng cǎo xié yáng lǐ。

感旧

陈繗

光阴如过客,尘世一梦耳。guāng yīn rú guò kè,chén shì yī mèng ěr。
七十古来稀,百年亦无几。qī shí gǔ lái xī,bǎi nián yì wú jǐ。
学已成麟角,名彰附骥尾。xué yǐ chéng lín jiǎo,míng zhāng fù jì wěi。
后古人而生,不先古人死。hòu gǔ rén ér shēng,bù xiān gǔ rén sǐ。
口口复令终,如斯而已矣。kǒu kǒu fù lìng zhōng,rú sī ér yǐ yǐ。

别友步原韵

陈繗

青青水间萍,绿绿萍间水。qīng qīng shuǐ jiān píng,lǜ lǜ píng jiān shuǐ。
萍水两相逢,江湖一团美。píng shuǐ liǎng xiāng féng,jiāng hú yī tuán měi。
自春还自秋,于沼更于沚。zì chūn hái zì qiū,yú zhǎo gèng yú zhǐ。
到处可滋培,随时任荣萎。dào chù kě zī péi,suí shí rèn róng wēi。
忽闻波浪声,便觉金风起。hū wén bō làng shēng,biàn jué jīn fēng qǐ。
吹动楚天头,荡开越江尾。chuī dòng chǔ tiān tóu,dàng kāi yuè jiāng wěi。
何期萍水交,判尔参商异。hé qī píng shuǐ jiāo,pàn ěr cān shāng yì。
聚散无定期,往来亦常理。jù sàn wú dìng qī,wǎng lái yì cháng lǐ。
矧余有生身,本自无根蒂。shěn yú yǒu shēng shēn,běn zì wú gēn dì。
生养天地间,遨游山水里。shēng yǎng tiān dì jiān,áo yóu shān shuǐ lǐ。
大收满腔春,充塞浩然气。dà shōu mǎn qiāng chūn,chōng sāi hào rán qì。
萍水俱浮游,匏瓜那着系。píng shuǐ jù fú yóu,páo guā nà zhe xì。
用之则流行,舍则随坎止。yòng zhī zé liú xíng,shě zé suí kǎn zhǐ。
奋发云水边,激昂霄汉际。fèn fā yún shuǐ biān,jī áng xiāo hàn jì。
风云庆会时,日月重熙世。fēng yún qìng huì shí,rì yuè zhòng xī shì。
郅治昭文明,又兼修武备。zhì zhì zhāo wén míng,yòu jiān xiū wǔ bèi。
英雄文武才,将相公侯位。yīng xióng wén wǔ cái,jiāng xiāng gōng hóu wèi。
何事不可为,能行亦自至。hé shì bù kě wèi,néng xíng yì zì zhì。
肯为游子颜,忽弃男儿志。kěn wèi yóu zi yán,hū qì nán ér zhì。
功业尚可图,别离那足计。gōng yè shàng kě tú,bié lí nà zú jì。
今日萍水边,分却金兰袂。jīn rì píng shuǐ biān,fēn què jīn lán mèi。
只在两仪间,何愁不相会。zhǐ zài liǎng yí jiān,hé chóu bù xiāng huì。

过武城

陈繗

蕞尔武城邑,今城仍古城。zuì ěr wǔ chéng yì,jīn chéng réng gǔ chéng。
城郭虽然是,人民日已更。chéng guō suī rán shì,rén mín rì yǐ gèng。
当年子游子,曾宰治编氓。dāng nián zi yóu zi,céng zǎi zhì biān máng。
辙环孔宣父,过此访门生。zhé huán kǒng xuān fù,guò cǐ fǎng mén shēng。
不觉筦尔笑,笑闻弦歌声。bù jué guǎn ěr xiào,xiào wén xián gē shēng。
于今筦尔笑,笑无弦歌鸣。yú jīn guǎn ěr xiào,xiào wú xián gē míng。
筦尔貌则同,筦尔原异情。guǎn ěr mào zé tóng,guǎn ěr yuán yì qíng。
遥遥千载后,何人育群英。yáo yáo qiān zài hòu,hé rén yù qún yīng。

万竹轩

陈繗

先生偏爱万竿竹,君子林中处幽独。xiān shēng piān ài wàn gān zhú,jūn zi lín zhōng chù yōu dú。
披月凌云节节高,连轩累槛猗猗绿。pī yuè líng yún jié jié gāo,lián xuān lèi kǎn yī yī lǜ。
荣华生瘁本无心,清风明月自古今。róng huá shēng cuì běn wú xīn,qīng fēng míng yuè zì gǔ jīn。
个中龙种无穷趣,低叶时来有凤吟。gè zhōng lóng zhǒng wú qióng qù,dī yè shí lái yǒu fèng yín。

题丞君山水

陈繗

君家一幅画山水,劝我题诗在画里。jūn jiā yī fú huà shān shuǐ,quàn wǒ tí shī zài huà lǐ。
我观山水真绝奇,历历江山鲜堪比。wǒ guān shān shuǐ zhēn jué qí,lì lì jiāng shān xiān kān bǐ。
欲比蓬莱山,三岛有其间。yù bǐ péng lái shān,sān dǎo yǒu qí jiān。
欲比桃源洞,桃源千古成幻梦。yù bǐ táo yuán dòng,táo yuán qiān gǔ chéng huàn mèng。
不是蓬莱山,不是桃源洞。bù shì péng lái shān,bù shì táo yuán dòng。
金陵好风景,只在个中看。jīn líng hǎo fēng jǐng,zhǐ zài gè zhōng kàn。
春云入树暮山碧,秋波打空烟水寒。chūn yún rù shù mù shān bì,qiū bō dǎ kōng yān shuǐ hán。
水光山色交相映,泛泛孤舟几亭榭。shuǐ guāng shān sè jiāo xiāng yìng,fàn fàn gū zhōu jǐ tíng xiè。
蓑笠巾裾山水间,阿谁还是仁智者。suō lì jīn jū shān shuǐ jiān,ā shuí hái shì rén zhì zhě。
智者却乐水,仁者须乐山。zhì zhě què lè shuǐ,rén zhě xū lè shān。
乐山寿弥久,乐水乐自宽。lè shān shòu mí jiǔ,lè shuǐ lè zì kuān。
二者自为二,一之良亦难。èr zhě zì wèi èr,yī zhī liáng yì nán。
君能乐山复乐水,山水两全仁且智。jūn néng lè shān fù lè shuǐ,shān shuǐ liǎng quán rén qiě zhì。
今看山高兼水长,寿考无疆乐不已。jīn kàn shān gāo jiān shuǐ zhǎng,shòu kǎo wú jiāng lè bù yǐ。
我今写此为君歌,此歌不入俗人耳。wǒ jīn xiě cǐ wèi jūn gē,cǐ gē bù rù sú rén ěr。

谢彭先生款礼并惠诗巾次韵其一

陈繗

布衿渐染未青青,还着蓝衫一过廷。bù jīn jiàn rǎn wèi qīng qīng,hái zhe lán shān yī guò tíng。
日下拟沾新化雨,天边重睹旧恩星。rì xià nǐ zhān xīn huà yǔ,tiān biān zhòng dǔ jiù ēn xīng。
谈深往事宵还旦,酒有馀樽醉未醒。tán shēn wǎng shì xiāo hái dàn,jiǔ yǒu yú zūn zuì wèi xǐng。
却愧谫才非天器,仰钻徒自诉生平。què kuì jiǎn cái fēi tiān qì,yǎng zuān tú zì sù shēng píng。
228«6789101112