古诗词

陈应奎

阙题

陈应奎

峡山山水称奇胜,万壑烟笼禅宇靓。xiá shān shān shuǐ chēng qí shèng,wàn hè yān lóng chán yǔ jìng。
双峰削出天门寒,一泓绿绕神仙境。shuāng fēng xuē chū tiān mén hán,yī hóng lǜ rào shén xiān jìng。
何年古殿自飞来,参差楼阁凌空开。hé nián gǔ diàn zì fēi lái,cān chà lóu gé líng kōng kāi。
朱甍入云莽欲坠,山光树色相崔巍。zhū méng rù yún mǎng yù zhuì,shān guāng shù sè xiāng cuī wēi。
福地人间传十九,疏钟朝暮螭龙走。fú dì rén jiān chuán shí jiǔ,shū zhōng cháo mù chī lóng zǒu。
层峦蹲踞隐蓬莱,猿环犀锁应疑否。céng luán dūn jù yǐn péng lái,yuán huán xī suǒ yīng yí fǒu。
我来飞锡问其真,孤高直上迥无尘。wǒ lái fēi xī wèn qí zhēn,gū gāo zhí shàng jiǒng wú chén。
酣歌一笑振林木,昙花乱落明芳春。hān gē yī xiào zhèn lín mù,tán huā luàn luò míng fāng chūn。
抠衣直欲访安期,云根煮石烹琼脂。kōu yī zhí yù fǎng ān qī,yún gēn zhǔ shí pēng qióng zhī。
和光洞口窥禅定,争奈舟师促去岐。hé guāng dòng kǒu kuī chán dìng,zhēng nài zhōu shī cù qù qí。
古来丈夫何定处,得意江山随去住。gǔ lái zhàng fū hé dìng chù,dé yì jiāng shān suí qù zhù。
胜地应教待再来,片帆且逐天风去。shèng dì yīng jiào dài zài lái,piàn fān qiě zhú tiān fēng qù。