古诗词

陈子升

野阔

陈子升

野阔苍梧云向西,漓江东下楚天低。yě kuò cāng wú yún xiàng xī,lí jiāng dōng xià chǔ tiān dī。
清秋牧马羚羊峡,落日跕鸢鸲鹆溪。qīng qiū mù mǎ líng yáng xiá,luò rì diǎn yuān qú yù xī。
炎峤从来尊赤帝,寒烟几处哭黔黎。yán jiào cóng lái zūn chì dì,hán yān jǐ chù kū qián lí。
可怜旧种桃花客,重问武陵津已迷。kě lián jiù zhǒng táo huā kè,zhòng wèn wǔ líng jīn yǐ mí。

己亥秋日有寄

陈子升

秋鸿翼阵起滇池,上相初隆剑履时。qiū hóng yì zhèn qǐ diān chí,shàng xiāng chū lóng jiàn lǚ shí。
身奉至尊为手足,心惟不二有熊罴。shēn fèng zhì zūn wèi shǒu zú,xīn wéi bù èr yǒu xióng pí。
长江北振灵鼍鼓,驰道西扬翠凤旗。zhǎng jiāng běi zhèn líng tuó gǔ,chí dào xī yáng cuì fèng qí。
会见收京求鼎实,峤梅辛苦一南枝。huì jiàn shōu jīng qiú dǐng shí,jiào méi xīn kǔ yī nán zhī。

己亥秋日有寄

陈子升

秋入疏槐想汉宫,遥遥天上集鹓鸿。qiū rù shū huái xiǎng hàn gōng,yáo yáo tiān shàng jí yuān hóng。
青山色在离愁远,玉漏声微曙梦通。qīng shān sè zài lí chóu yuǎn,yù lòu shēng wēi shǔ mèng tōng。
七圣何曾迷大块,五丁元自出蚕丛。qī shèng hé céng mí dà kuài,wǔ dīng yuán zì chū cán cóng。
功高微管先江左,还遣车书万国同。gōng gāo wēi guǎn xiān jiāng zuǒ,hái qiǎn chē shū wàn guó tóng。

半醺

陈子升

细雨颓檐酒半醺,商声一弄岭猿闻。xì yǔ tuí yán jiǔ bàn xūn,shāng shēng yī nòng lǐng yuán wén。
南车指去空沧海,西母谣成间白云。nán chē zhǐ qù kōng cāng hǎi,xī mǔ yáo chéng jiān bái yún。
合浦风生杉叶起,番禺秋老桂枝芬。hé pǔ fēng shēng shān yè qǐ,fān yú qiū lǎo guì zhī fēn。
何当云鬓看诸少,铜虎金鱼倚翠裙。hé dāng yún bìn kàn zhū shǎo,tóng hǔ jīn yú yǐ cuì qún。

村居寄友人

陈子升

燕去雕梁竟不还,臣居疑在屋舟间。yàn qù diāo liáng jìng bù hái,chén jū yí zài wū zhōu jiān。
溪边列沼夜涵月,竹里开门朝见山。xī biān liè zhǎo yè hán yuè,zhú lǐ kāi mén cháo jiàn shān。
每踏云根期白足,偶书霜叶戏红颜。měi tà yún gēn qī bái zú,ǒu shū shuāng yè xì hóng yán。
淹留若此向君说,迟暮桂枝空自攀。yān liú ruò cǐ xiàng jūn shuō,chí mù guì zhī kōng zì pān。

送查伊璜还浙

陈子升

花落台荒始见君,岭梅如雪惜离群。huā luò tái huāng shǐ jiàn jūn,lǐng méi rú xuě xī lí qún。
惊人上座金盈橐,载妓归舟水映裙。jīng rén shàng zuò jīn yíng tuó,zài jì guī zhōu shuǐ yìng qún。
柳嫩西陵莺语涩,峰晴南岳雁行分。liǔ nèn xī líng yīng yǔ sè,fēng qíng nán yuè yàn xíng fēn。
只今诸弟弦歌宰,越艳吴趋远莫闻。zhǐ jīn zhū dì xián gē zǎi,yuè yàn wú qū yuǎn mò wén。

荔支

陈子升

侧生炎夏绿阴阴,答遝曾同献上林。cè shēng yán xià lǜ yīn yīn,dá tà céng tóng xiàn shàng lín。
巴蜀锦封频送骑,罗浮丹就亦来禽。bā shǔ jǐn fēng pín sòng qí,luó fú dān jiù yì lái qín。
香披绛袖窥如玉,宴醉红云胜赐金。xiāng pī jiàng xiù kuī rú yù,yàn zuì hóng yún shèng cì jīn。
闻说渡江萍实赤,朵颐休负日边心。wén shuō dù jiāng píng shí chì,duǒ yí xiū fù rì biān xīn。

荔支

陈子升

思君颜色比琼枝,岂是炎天雨露私。sī jūn yán sè bǐ qióng zhī,qǐ shì yán tiān yǔ lù sī。
山带赪霞初起处,日翔朱凤尚饥时。shān dài chēng xiá chū qǐ chù,rì xiáng zhū fèng shàng jī shí。
摘来偏倚三珠树,捧出宜堆五色丝。zhāi lái piān yǐ sān zhū shù,pěng chū yí duī wǔ sè sī。
烂向卿云瞻火藻,楚臣犹自荐江蓠。làn xiàng qīng yún zhān huǒ zǎo,chǔ chén yóu zì jiàn jiāng lí。

五月黎梅萼刺史斋中纳凉

陈子升

一水何烦远溯洄,荔支湾上柳塘隈。yī shuǐ hé fán yuǎn sù huí,lì zhī wān shàng liǔ táng wēi。
大夫旧创迎风馆,中圣新持避暑杯。dà fū jiù chuàng yíng fēng guǎn,zhōng shèng xīn chí bì shǔ bēi。
疏雨洒松棋子落,暗潮翻荇棹歌来。shū yǔ sǎ sōng qí zi luò,àn cháo fān xìng zhào gē lái。
濠梁陈迹湘累怨,玉麈挥残赋莫裁。háo liáng chén jì xiāng lèi yuàn,yù zhǔ huī cán fù mò cái。

寄远

陈子升

若为樽俎滞衔杯,衰草荒烟积汉台。ruò wèi zūn zǔ zhì xián bēi,shuāi cǎo huāng yān jī hàn tái。
关内好将屠狗入,郭西何患斩蛟回。guān nèi hǎo jiāng tú gǒu rù,guō xī hé huàn zhǎn jiāo huí。
河山远送音书喜,风雨寒生鼓角哀。hé shān yuǎn sòng yīn shū xǐ,fēng yǔ hán shēng gǔ jiǎo āi。
我独羊裘披岁暮,一竿惭尔济川才。wǒ dú yáng qiú pī suì mù,yī gān cán ěr jì chuān cái。

己亥书怀

陈子升

鸡鸣拂旦羽书闻,玄武湖前太乙军。jī míng fú dàn yǔ shū wén,xuán wǔ hú qián tài yǐ jūn。
樯似邓林开楚望,骑随吴练蹑燕云。qiáng shì dèng lín kāi chǔ wàng,qí suí wú liàn niè yàn yún。
野晴他日游安石,涛起从来怒伍员。yě qíng tā rì yóu ān shí,tāo qǐ cóng lái nù wǔ yuán。
独有子牟瞻魏阙,月船烟岛思纷纷。dú yǒu zi móu zhān wèi quē,yuè chuán yān dǎo sī fēn fēn。

寄方密之

陈子升

彩毫长挹袖中书,秋色寥寥寄净居。cǎi háo zhǎng yì xiù zhōng shū,qiū sè liáo liáo jì jìng jū。
金粟后身仍怖鸽,碧山回首漫焚鱼。jīn sù hòu shēn réng bù gē,bì shān huí shǒu màn fén yú。
潮生白下闻仙梵,叶坠枞阳见旧庐。cháo shēng bái xià wén xiān fàn,yè zhuì cōng yáng jiàn jiù lú。
谁遣汤师吟怨别,暮云江上倍踌躇。shuí qiǎn tāng shī yín yuàn bié,mù yún jiāng shàng bèi chóu chú。

寄毛子霞武昌幕中

陈子升

楚吟高彻雁来声,词客飘零尚甲兵。chǔ yín gāo chè yàn lái shēng,cí kè piāo líng shàng jiǎ bīng。
一讯怀沙淹贾傅,三为祭酒识荀卿。yī xùn huái shā yān jiǎ fù,sān wèi jì jiǔ shí xún qīng。
迷阳草长歌先断,梦雨山沈赋不成。mí yáng cǎo zhǎng gē xiān duàn,mèng yǔ shān shěn fù bù chéng。
他日江南采蘋地,潇湘多少故人情。tā rì jiāng nán cǎi píng dì,xiāo xiāng duō shǎo gù rén qíng。

寄陶仲调

陈子升

九畹兰边五柳家,沅湘归去阻瑶华。jiǔ wǎn lán biān wǔ liǔ jiā,yuán xiāng guī qù zǔ yáo huá。
名山太史传青简,濒海诸生想绛纱。míng shān tài shǐ chuán qīng jiǎn,bīn hǎi zhū shēng xiǎng jiàng shā。
怀古独寻洲畔树,悲秋还听月中笳。huái gǔ dú xún zhōu pàn shù,bēi qiū hái tīng yuè zhōng jiā。
上林摇笔空云梦,肯向游畋逐后车。shàng lín yáo bǐ kōng yún mèng,kěn xiàng yóu tián zhú hòu chē。

寄怀江夏隐士艾木田

陈子升

赋里怀人楚泽赊,汉阳秋色净君家。fù lǐ huái rén chǔ zé shē,hàn yáng qiū sè jìng jūn jiā。
荒田偶种狙公芧,丈室时飞天女花。huāng tián ǒu zhǒng jū gōng xù,zhàng shì shí fēi tiān nǚ huā。
门对远峰先落雁,枕欹鸣叶过栖鸦。mén duì yuǎn fēng xiān luò yàn,zhěn yī míng yè guò qī yā。
闻风不得便相访,千里月明江上沙。wén fēng bù dé biàn xiāng fǎng,qiān lǐ yuè míng jiāng shàng shā。

己亥岁暮

陈子升

尚平游岳定何年,饮蜡群中戏拍肩。shàng píng yóu yuè dìng hé nián,yǐn là qún zhōng xì pāi jiān。
双鬓欲沾梅峤雪,孤怀悽断竹林烟。shuāng bìn yù zhān méi jiào xuě,gū huái qī duàn zhú lín yān。
衡门细雨淹三径,欹案隆寒对一编。héng mén xì yǔ yān sān jìng,yī àn lóng hán duì yī biān。
吟傍槁梧看腊尽,此心潜发在花前。yín bàng gǎo wú kàn là jǐn,cǐ xīn qián fā zài huā qián。

庚子元日

陈子升

烟霞深处捧春王,漫就农人较雨旸。yān xiá shēn chù pěng chūn wáng,màn jiù nóng rén jiào yǔ yáng。
一日又看添马齿,十年曾是入鸳行。yī rì yòu kàn tiān mǎ chǐ,shí nián céng shì rù yuān xíng。
嫣红欲醉桃开户,微绿含滋柳向塘。yān hóng yù zuì táo kāi hù,wēi lǜ hán zī liǔ xiàng táng。
荐罢辛盘愿何事,太阶平后慰高堂。jiàn bà xīn pán yuàn hé shì,tài jiē píng hòu wèi gāo táng。

江城旅兴

陈子升

旅思摇摇拂旆旌,百忧如草蔓江城。lǚ sī yáo yáo fú pèi jīng,bǎi yōu rú cǎo màn jiāng chéng。
重关不锁浮云态,孤枕空淹夜雨声。zhòng guān bù suǒ fú yún tài,gū zhěn kōng yān yè yǔ shēng。
浦外渔灯窥燕垒,津头人语应鸡鸣。pǔ wài yú dēng kuī yàn lěi,jīn tóu rén yǔ yīng jī míng。
四民一业都无据,谁任飘零困地征。sì mín yī yè dōu wú jù,shuí rèn piāo líng kùn dì zhēng。

止酒示内

陈子升

接篱空与酒人偕,憔悴身依楚水涯。jiē lí kōng yǔ jiǔ rén xié,qiáo cuì shēn yī chǔ shuǐ yá。
典却鹴裘司马渴,梦回鸳禁太常斋。diǎn què shuāng qiú sī mǎ kě,mèng huí yuān jìn tài cháng zhāi。
花间绮席年今老,柳外旗亭雨更霾。huā jiān qǐ xí nián jīn lǎo,liǔ wài qí tíng yǔ gèng mái。
犹为细君时割炙,陆沈何处进如淮。yóu wèi xì jūn shí gē zhì,lù shěn hé chù jìn rú huái。

圭峰戏呈友人

陈子升

沧波西望与天平,携手间遵紫水行。cāng bō xī wàng yǔ tiān píng,xié shǒu jiān zūn zǐ shuǐ xíng。
明月车回歧路夕,绿荷衣振一峰晴。míng yuè chē huí qí lù xī,lǜ hé yī zhèn yī fēng qíng。
鹤群绕树多窥塔,蜃气为楼半入城。hè qún rào shù duō kuī tǎ,shèn qì wèi lóu bàn rù chéng。
莫是云潭犯龙性,故人何敢嬲嵇生。mò shì yún tán fàn lóng xìng,gù rén hé gǎn niǎo jī shēng。