古诗词

陈子升

感秋四十首

陈子升

与子策龙媒,言登南武台。yǔ zi cè lóng méi,yán dēng nán wǔ tái。
长空一鸟疾,远水孤帆来。zhǎng kōng yī niǎo jí,yuǎn shuǐ gū fān lái。
自古兴怀地,应高作赋才。zì gǔ xīng huái dì,yīng gāo zuò fù cái。
北风吹且缓,目极秋云开。běi fēng chuī qiě huǎn,mù jí qiū yún kāi。

感秋四十首

陈子升

昔日王孙路,而今草已黄。xī rì wáng sūn lù,ér jīn cǎo yǐ huáng。
还家对乡里,拂面有繁霜。hái jiā duì xiāng lǐ,fú miàn yǒu fán shuāng。
磊落生高兴,萧条免慢藏。lěi luò shēng gāo xīng,xiāo tiáo miǎn màn cáng。
浮家皆信美,回首暮川长。fú jiā jiē xìn měi,huí shǒu mù chuān zhǎng。

感秋四十首

陈子升

举世知名蚤,中年学道迟。jǔ shì zhī míng zǎo,zhōng nián xué dào chí。
识途伤老马,戢翼愧长离。shí tú shāng lǎo mǎ,jí yì kuì zhǎng lí。
与客吟风竹,寻僧供露葵。yǔ kè yín fēng zhú,xún sēng gōng lù kuí。
旷怀人境内,何叹路多歧。kuàng huái rén jìng nèi,hé tàn lù duō qí。

感秋四十首

陈子升

南城起凉月,今夜好长歌。nán chéng qǐ liáng yuè,jīn yè hǎo zhǎng gē。
车马喧渐息,客心清奈何。chē mǎ xuān jiàn xī,kè xīn qīng nài hé。
中天下风露,前月过星河。zhōng tiān xià fēng lù,qián yuè guò xīng hé。
有酒且沉醉,安能忧思多。yǒu jiǔ qiě chén zuì,ān néng yōu sī duō。

喜翁山道人归自辽阳作

陈子升

芙蓉南浦开,开士玉关回。fú róng nán pǔ kāi,kāi shì yù guān huí。
万里辽城鹤,仍栖朝汉台。wàn lǐ liáo chéng hè,réng qī cháo hàn tái。
久游生古貌,相对出新裁。jiǔ yóu shēng gǔ mào,xiāng duì chū xīn cái。
处处兰荃意,楚魂吟自哀。chù chù lán quán yì,chǔ hún yín zì āi。

郊居答梁颙若陈元孝见访之作

陈子升

我憩西郊外,入山殊未深。wǒ qì xī jiāo wài,rù shān shū wèi shēn。
不堪徵赋及,幸有故人寻。bù kān zhēng fù jí,xìng yǒu gù rén xún。
金磬答双院,木瓜寒一林。jīn qìng dá shuāng yuàn,mù guā hán yī lín。
还期同静坐,乘月在长吟。hái qī tóng jìng zuò,chéng yuè zài zhǎng yín。

铜雀妓

陈子升

惊乌将顾兔,夜夜起西陵。jīng wū jiāng gù tù,yè yè qǐ xī líng。
玉箸隐然堕,铜台空复登。yù zhù yǐn rán duò,tóng tái kōng fù dēng。
歌尘愁易积,舞袖倦难胜。gē chén chóu yì jī,wǔ xiù juàn nán shèng。
寒绝当年宠,漳河有断冰。hán jué dāng nián chǒng,zhāng hé yǒu duàn bīng。

经漂母墓

陈子升

淮阴成往迹,客子渡淮来。huái yīn chéng wǎng jì,kè zi dù huái lái。
旅食若为进,王孙还此哀。lǚ shí ruò wèi jìn,wáng sūn hái cǐ āi。
春流萦落絮,古墓蘙新苔。chūn liú yíng luò xù,gǔ mù yì xīn tái。
向晚空相见,城阴罢钓回。xiàng wǎn kōng xiāng jiàn,chéng yīn bà diào huí。

伟公侄至宿

陈子升

寒宵共阿咸,陋巷本居南。hán xiāo gòng ā xián,lòu xiàng běn jū nán。
雨气侵残梦,鸡声发绪谈。yǔ qì qīn cán mèng,jī shēng fā xù tán。
家风怀万石,春兴待双柑。jiā fēng huái wàn shí,chūn xīng dài shuāng gān。
莫道天难问,高高是蔚蓝。mò dào tiān nán wèn,gāo gāo shì wèi lán。

礼诵后作寄道侣

陈子升

十年伤白发,万虑息金经。shí nián shāng bái fā,wàn lǜ xī jīn jīng。
春鸟鸣鱼梵,天花落草亭。chūn niǎo míng yú fàn,tiān huā luò cǎo tíng。
高堂嗟见背,大块实劳形。gāo táng jiē jiàn bèi,dà kuài shí láo xíng。
为寄潮音去,宗风满塔铃。wèi jì cháo yīn qù,zōng fēng mǎn tǎ líng。

佛日东游答欧奏孚陈皖公

陈子升

西方传佛日,东去访仙山。xī fāng chuán fú rì,dōng qù fǎng xiān shān。
五十未闻道,江湖稀闭关。wǔ shí wèi wén dào,jiāng hú xī bì guān。
苍烟奔急翼,霁景媚衰颜。cāng yān bēn jí yì,jì jǐng mèi shuāi yán。
君问逢迎意,方将乞大还。jūn wèn féng yíng yì,fāng jiāng qǐ dà hái。

度龙川

陈子升

佗城游不得,孤棹上龙川。tuó chéng yóu bù dé,gū zhào shàng lóng chuān。
岂挟千金橐,而冲五岭烟。qǐ xié qiān jīn tuó,ér chōng wǔ lǐng yān。
江风吹苦竹,津树咽新蝉。jiāng fēng chuī kǔ zhú,jīn shù yàn xīn chán。
又策斑骓去,无诸海国边。yòu cè bān zhuī qù,wú zhū hǎi guó biān。

五日龙川舟中时文晖先归

陈子升

百里仍秦县,千秋忆楚臣。bǎi lǐ réng qín xiàn,qiān qiū yì chǔ chén。
符开银艾小,粽裹绿荷新。fú kāi yín ài xiǎo,zòng guǒ lǜ hé xīn。
乡土能无恋,愁思郁未伸。xiāng tǔ néng wú liàn,chóu sī yù wèi shēn。
那堪观霸气,临水送归人。nà kān guān bà qì,lín shuǐ sòng guī rén。

困酒入诃林留宿自公房

陈子升

祇园甘露滴,使我宿酲消。qí yuán gān lù dī,shǐ wǒ sù chéng xiāo。
独自留方丈,诸天不寂寥。dú zì liú fāng zhàng,zhū tiān bù jì liáo。
行踪泥芳草,吟兴写芭蕉。xíng zōng ní fāng cǎo,yín xīng xiě bā jiāo。
已作逃禅客,无烦折简招。yǐ zuò táo chán kè,wú fán zhé jiǎn zhāo。

海幢寺阿字首座屡约相过未果作此简之

陈子升

隔江曾自度,长约渡江人。gé jiāng céng zì dù,zhǎng yuē dù jiāng rén。
绝迹淹残雨,浮生阅仲春。jué jì yān cán yǔ,fú shēng yuè zhòng chūn。
钟吟清水泛,门迥白鸥邻。zhōng yín qīng shuǐ fàn,mén jiǒng bái ōu lín。
不到真空地,梨花月漫新。bù dào zhēn kōng dì,lí huā yuè màn xīn。

澹归大师自丹霞山至海幢寺有赠

陈子升

多君驻白足,结宇向丹霞。duō jūn zhù bái zú,jié yǔ xiàng dān xiá。
依树珠林矗,缘藤石径斜。yī shù zhū lín chù,yuán téng shí jìng xié。
闲摇下山策,方值泛源花。xián yáo xià shān cè,fāng zhí fàn yuán huā。
可念江城客,飘零似出家。kě niàn jiāng chéng kè,piāo líng shì chū jiā。

移居

陈子升

携家似行脚,重卜佛山居。xié jiā shì xíng jiǎo,zhòng bo fú shān jū。
避寇图中策,呼童载旧书。bì kòu tú zhōng cè,hū tóng zài jiù shū。
春风开瓮牖,夏屋谢权舆。chūn fēng kāi wèng yǒu,xià wū xiè quán yú。
莫谓皆稠杂,萧萧竹影疏。mò wèi jiē chóu zá,xiāo xiāo zhú yǐng shū。

移居

陈子升

怅别仙湖里,何期住佛山。chàng bié xiān hú lǐ,hé qī zhù fú shān。
乌衣离乱后,青琐市尘间。wū yī lí luàn hòu,qīng suǒ shì chén jiān。
花鸟欺容膝,亲朋劝破颜。huā niǎo qī róng xī,qīn péng quàn pò yán。
来逢修禊日,觞咏且宜闲。lái féng xiū xì rì,shāng yǒng qiě yí xián。

与家明敬

陈子升

后于君学道,实是愧称兄。hòu yú jūn xué dào,shí shì kuì chēng xiōng。
岩岫有同适,江湖嗟各行。yán xiù yǒu tóng shì,jiāng hú jiē gè xíng。
殊勋闲料易,俗事偶谈清。shū xūn xián liào yì,sú shì ǒu tán qīng。
何故疏踪迹,骑牛独到城。hé gù shū zōng jì,qí niú dú dào chéng。

寄尹右民

陈子升

蝉鸣江稻熟,鹭食渚荷香。chán míng jiāng dào shú,lù shí zhǔ hé xiāng。
送客东官去,怀人夏昼长。sòng kè dōng guān qù,huái rén xià zhòu zhǎng。
高歌求伐木,不远得维桑。gāo gē qiú fá mù,bù yuǎn dé wéi sāng。
门内论公道,山公是弟行。mén nèi lùn gōng dào,shān gōng shì dì xíng。