古诗词

袁古亭

访友不遇

袁古亭

路入柳边迷,柴门觅旧题。lù rù liǔ biān mí,chái mén mì jiù tí。
地藏春树暖,云压夕阳低。dì cáng chūn shù nuǎn,yún yā xī yáng dī。
野蝶倾谁舞,幽禽独自啼。yě dié qīng shuí wǔ,yōu qín dú zì tí。
山翁何处去,帘外草凄凄。shān wēng hé chù qù,lián wài cǎo qī qī。

秋日吉安书怀

袁古亭

浪涌寒江秋又回,旅怀偏负菊花杯。làng yǒng hán jiāng qiū yòu huí,lǚ huái piān fù jú huā bēi。
愁闻边塞催鼙鼓,忍见风霜剪草莱。chóu wén biān sāi cuī pí gǔ,rěn jiàn fēng shuāng jiǎn cǎo lái。
万里飘零金嶂寺,两秋摇落凤凰台。wàn lǐ piāo líng jīn zhàng sì,liǎng qiū yáo luò fèng huáng tái。
凭高不尽岑阳兴,极目高天一雁来。píng gāo bù jǐn cén yáng xīng,jí mù gāo tiān yī yàn lái。

秋日感怀

袁古亭

露湿银桥暑气清,寒风一夜剪疏棂。lù shī yín qiáo shǔ qì qīng,hán fēng yī yè jiǎn shū líng。
乡关迢递肠应断,京国繁华梦未醒。xiāng guān tiáo dì cháng yīng duàn,jīng guó fán huá mèng wèi xǐng。
北雁远冲寒水落,残蝉犹带夕阳鸣。běi yàn yuǎn chōng hán shuǐ luò,cán chán yóu dài xī yáng míng。
天涯处处嘶胡马,客路风高难请缨。tiān yá chù chù sī hú mǎ,kè lù fēng gāo nán qǐng yīng。

登凌山紫剑亭

袁古亭

步上凌山紫剑亭,剑横霄汉斗牛惊。bù shàng líng shān zǐ jiàn tíng,jiàn héng xiāo hàn dòu niú jīng。
水拖晴练风前皱,山列华簪雨后青。shuǐ tuō qíng liàn fēng qián zhòu,shān liè huá zān yǔ hòu qīng。
烟火几家人远近,风霜千里客飘零。yān huǒ jǐ jiā rén yuǎn jìn,fēng shuāng qiān lǐ kè piāo líng。
望中咫尺长沙路,欲把文章吊屈平。wàng zhōng zhǐ chǐ zhǎng shā lù,yù bǎ wén zhāng diào qū píng。