古诗词

李山甫

春日商山道中作

李山甫

一径春光里,扬鞭入翠微。yī jìng chūn guāng lǐ,yáng biān rù cuì wēi。
风来花落帽,云过雨沾衣。fēng lái huā luò mào,yún guò yǔ zhān yī。
谷鸟衔枝去,巴人负笈归。gǔ niǎo xián zhī qù,bā rén fù jí guī。
残阳更惆怅,前路客亭稀。cán yáng gèng chóu chàng,qián lù kè tíng xī。

古石砚

李山甫

追琢他山石,方圆一勺深。zhuī zuó tā shān shí,fāng yuán yī sháo shēn。
抱真唯守墨,求用每虚心。bào zhēn wéi shǒu mò,qiú yòng měi xū xīn。
波浪因文起,尘埃为废侵。bō làng yīn wén qǐ,chén āi wèi fèi qīn。
凭君更研究,何啻直千金。píng jūn gèng yán jiū,hé chì zhí qiān jīn。

惜花

李山甫

未会春风意,开君又落君。wèi huì chūn fēng yì,kāi jūn yòu luò jūn。
一年今烂熳,几日便缤纷。yī nián jīn làn màn,jǐ rì biàn bīn fēn。
别艳那堪赏,馀香不忍闻。bié yàn nà kān shǎng,yú xiāng bù rěn wén。
尊前恨无语,应解作朝云。zūn qián hèn wú yǔ,yīng jiě zuò cháo yún。

别杨秀才

李山甫

因乱与君别,相逢悲且惊。yīn luàn yǔ jūn bié,xiāng féng bēi qiě jīng。
开襟魂自慰,拭泪眼空明。kāi jīn hún zì wèi,shì lèi yǎn kōng míng。
故国已无业,旧交多不生。gù guó yǐ wú yè,jiù jiāo duō bù shēng。
如何又分袂,难话别离情。rú hé yòu fēn mèi,nán huà bié lí qíng。

自叹拙

李山甫

自怜心计拙,欲语更悲辛。zì lián xīn jì zhuō,yù yǔ gèng bēi xīn。
世乱僮欺主,年衰鬼弄人。shì luàn tóng qī zhǔ,nián shuāi guǐ nòng rén。
镜中颜欲老,江上业长贫。jìng zhōng yán yù lǎo,jiāng shàng yè zhǎng pín。
不是刘公乐,何由变此身。bù shì liú gōng lè,hé yóu biàn cǐ shēn。

乱后途中

李山甫

乱离寻故园,朝市不如村。luàn lí xún gù yuán,cháo shì bù rú cūn。
恸哭翻无泪,颠狂觉少魂。tòng kū fān wú lèi,diān kuáng jué shǎo hún。
诸侯贪割据,群盗恣并吞。zhū hóu tān gē jù,qún dào zì bìng tūn。
为问登坛者,何年答汉恩。wèi wèn dēng tán zhě,hé nián dá hàn ēn。

李山甫

每岁同辛苦,看人似有情。měi suì tóng xīn kǔ,kàn rén shì yǒu qíng。
乱飞春得意,幽语夜闻声。luàn fēi chūn dé yì,yōu yǔ yè wén shēng。
整羽庄姜恨,回身汉后轻。zhěng yǔ zhuāng jiāng hèn,huí shēn hàn hòu qīng。
豪家足金弹,不用污雕楹。háo jiā zú jīn dàn,bù yòng wū diāo yíng。

题慈云寺僧院

李山甫

帝城深处寺,栖殿压秋江。dì chéng shēn chù sì,qī diàn yā qiū jiāng。
红叶去寒树,碧峰来晓窗。hóng yè qù hán shù,bì fēng lái xiǎo chuāng。
烟霞生净土,苔藓上高幢。yān xiá shēng jìng tǔ,tái xiǎn shàng gāo chuáng。
欲问吾师语,心猿不肯降。yù wèn wú shī yǔ,xīn yuán bù kěn jiàng。

闻子规

李山甫

冤禽名杜宇,此事更难知。yuān qín míng dù yǔ,cǐ shì gèng nán zhī。
昔帝一时恨,后人千古悲。xī dì yī shí hèn,hòu rén qiān gǔ bēi。
断肠思故国,啼血溅芳枝。duàn cháng sī gù guó,tí xuè jiàn fāng zhī。
况是天涯客,那堪□□眉。kuàng shì tiān yá kè,nà kān méi。

送刘将军入关讨贼

李山甫

世人多恃武,何者是真雄。shì rén duō shì wǔ,hé zhě shì zhēn xióng。
欲灭黄巾贼,须凭黑槊公。yù miè huáng jīn zéi,xū píng hēi shuò gōng。
指星忧国计,望气识天风。zhǐ xīng yōu guó jì,wàng qì shí tiān fēng。
明日凌云上,期君第一功。míng rì líng yún shàng,qī jūn dì yī gōng。

陪郑先辈华山罗谷访张隐者

李山甫

白云闲洞口,飞盖入岚光。bái yún xián dòng kǒu,fēi gài rù lán guāng。
好鸟共人语,异花迎客香。hǎo niǎo gòng rén yǔ,yì huā yíng kè xiāng。
谷风闻鼓吹,苔石见文章。gǔ fēng wén gǔ chuī,tái shí jiàn wén zhāng。
不是陪仙侣,无因访阮郎。bù shì péi xiān lǚ,wú yīn fǎng ruǎn láng。

山下

李山甫

等闲三伏后,独卧此高丘。děng xián sān fú hòu,dú wò cǐ gāo qiū。
残暑炎于火,林风爽带秋。cán shǔ yán yú huǒ,lín fēng shuǎng dài qiū。
声名何要出,吟咏亦堪休。shēng míng hé yào chū,yín yǒng yì kān xiū。
自许红尘外,云溪好漱流。zì xǔ hóng chén wài,yún xī hǎo shù liú。

夜吟

李山甫

除却闲吟外,人间事事慵。chú què xián yín wài,rén jiān shì shì yōng。
更深成一句,月冷上孤峰。gèng shēn chéng yī jù,yuè lěng shàng gū fēng。
穷理多瞑目,含毫静倚松。qióng lǐ duō míng mù,hán háo jìng yǐ sōng。
终篇浑不寐,危坐到晨钟。zhōng piān hún bù mèi,wēi zuò dào chén zhōng。

寄太常王少卿

李山甫

别后西风起,新蝉坐卧闻。bié hòu xī fēng qǐ,xīn chán zuò wò wén。
秋天静如水,远岫碧侵云。qiū tiān jìng rú shuǐ,yuǎn xiù bì qīn yún。
雅饮纯和气,清吟冰雪文。yǎ yǐn chún hé qì,qīng yín bīng xuě wén。
想思重回首,梧叶下纷纷。xiǎng sī zhòng huí shǒu,wú yè xià fēn fēn。

病中答刘书记见赠

李山甫

病来双树下,云脚上禅袍。bìng lái shuāng shù xià,yún jiǎo shàng chán páo。
频有琼瑶赠,空瞻雪月高。pín yǒu qióng yáo zèng,kōng zhān xuě yuè gāo。
已知捐俗态,时许话风骚。yǐ zhī juān sú tài,shí xǔ huà fēng sāo。
衰疾未能起,相思徒自劳。shuāi jí wèi néng qǐ,xiāng sī tú zì láo。

早秋山中作

李山甫

谁到山中语,雨馀风气秋。shuí dào shān zhōng yǔ,yǔ yú fēng qì qiū。
烟岚出涧底,瀑布落床头。yān lán chū jiàn dǐ,pù bù luò chuáng tóu。
至道亦非远,僻诗须苦求。zhì dào yì fēi yuǎn,pì shī xū kǔ qiú。
千峰有嘉景,拄杖独巡游。qiān fēng yǒu jiā jǐng,zhǔ zhàng dú xún yóu。

别墅

李山甫

此地可求息,开门足野情。cǐ dì kě qiú xī,kāi mén zú yě qíng。
窗明雨初歇,日落风更清。chuāng míng yǔ chū xiē,rì luò fēng gèng qīng。
苍藓槎根匝,碧烟水面生。cāng xiǎn chá gēn zā,bì yān shuǐ miàn shēng。
玩奇心自乐,暑月听蝉声。wán qí xīn zì lè,shǔ yuè tīng chán shēng。

李山甫

喜怒寒暄直不匀,终无形状始无因。xǐ nù hán xuān zhí bù yún,zhōng wú xíng zhuàng shǐ wú yīn。
能将尘土平欺客,爱把波澜枉陷人。néng jiāng chén tǔ píng qī kè,ài bǎ bō lán wǎng xiàn rén。
飘乐遰香随日在,绽花开柳逐年新。piāo lè dì xiāng suí rì zài,zhàn huā kāi liǔ zhú nián xīn。
深知造化由君力,试为吹嘘借与春。shēn zhī zào huà yóu jūn lì,shì wèi chuī xū jiè yǔ chūn。

李山甫

狡兔顽蟾死复生,度云经汉澹还明。jiǎo tù wán chán sǐ fù shēng,dù yún jīng hàn dàn hái míng。
夜长虽耐对君坐,年少不禁随尔行。yè zhǎng suī nài duì jūn zuò,nián shǎo bù jìn suí ěr xíng。
玉桂影摇乌鹊动,金波寒注鬼神惊。yù guì yǐng yáo wū què dòng,jīn bō hán zhù guǐ shén jīng。
人间半被虚抛掷,唯向孤吟客有情。rén jiān bàn bèi xū pāo zhì,wéi xiàng gū yín kè yǒu qíng。

李山甫

傍雨衣风冷渐匀,更凭青女事精神。bàng yǔ yī fēng lěng jiàn yún,gèng píng qīng nǚ shì jīng shén。
来时将得几多雁,到处愁他无限人。lái shí jiāng dé jǐ duō yàn,dào chù chóu tā wú xiàn rén。
能被绿杨深懊恼,谩偎黄菊送殷勤。néng bèi lǜ yáng shēn ào nǎo,mán wēi huáng jú sòng yīn qín。
邹家不用偏吹律,到底荣枯也自均。zōu jiā bù yòng piān chuī lǜ,dào dǐ róng kū yě zì jūn。
741234