古诗词

陶安

四皓图

陶安

龙争鹿走角功名,眼底浮云悟世情。lóng zhēng lù zǒu jiǎo gōng míng,yǎn dǐ fú yún wù shì qíng。
有地采芝身远遁,无心执玉手平衡。yǒu dì cǎi zhī shēn yuǎn dùn,wú xīn zhí yù shǒu píng héng。
衣冠误落留侯计,带砺愁闻汉祖盟。yī guān wù luò liú hóu jì,dài lì chóu wén hàn zǔ méng。
松下厖眉垂白雪,至今泉石被光荣。sōng xià páng méi chuí bái xuě,zhì jīn quán shí bèi guāng róng。

白莲社图

陶安

儒墨殊科混杂居,忘形拟作虎溪渔。rú mò shū kē hùn zá jū,wàng xíng nǐ zuò hǔ xī yú。
花开冰雪暑不到,月在涟漪天自如。huā kāi bīng xuě shǔ bù dào,yuè zài lián yī tiān zì rú。
座有名贤仍嗜酒,门无时贵暂停车。zuò yǒu míng xián réng shì jiǔ,mén wú shí guì zàn tíng chē。
东林此会何潇洒,可是丹青得绪馀。dōng lín cǐ huì hé xiāo sǎ,kě shì dān qīng dé xù yú。

青松社图

陶安

天地冲融显至仁,溪头霁月泗滨春。tiān dì chōng róng xiǎn zhì rén,xī tóu jì yuè sì bīn chūn。
满林霜雪高标健,在坐簪绅众理循。mǎn lín shuāng xuě gāo biāo jiàn,zài zuò zān shēn zhòng lǐ xún。
草色映窗青共好,棣华联蒂秀双陈。cǎo sè yìng chuāng qīng gòng hǎo,dì huá lián dì xiù shuāng chén。
髯翁偃蹇真奇遇,见此师生数伟人。rán wēng yǎn jiǎn zhēn qí yù,jiàn cǐ shī shēng shù wěi rén。

登瀛洲图

陶安

天策英才聚一堂,帘栊清昼海波凉。tiān cè yīng cái jù yī táng,lián lóng qīng zhòu hǎi bō liáng。
神仙宫阙金银色,朝士衣冠雨露香。shén xiān gōng quē jīn yín sè,cháo shì yī guān yǔ lù xiāng。
飘逸词情超世出,联翩臂羽拂云翔。piāo yì cí qíng chāo shì chū,lián piān bì yǔ fú yún xiáng。
当时下土瞻麟凤,弱水蓬莱隔仞墙。dāng shí xià tǔ zhān lín fèng,ruò shuǐ péng lái gé rèn qiáng。

游月宫图

陶安

桂影团团舞凤凰,琼楼宛在水中央。guì yǐng tuán tuán wǔ fèng huáng,qióng lóu wǎn zài shuǐ zhōng yāng。
白虹桥背腾仙侣,玉兔毫端挹瑞光。bái hóng qiáo bèi téng xiān lǚ,yù tù háo duān yì ruì guāng。
但觉云霄随步武,不知风露湿衣裳。dàn jué yún xiāo suí bù wǔ,bù zhī fēng lù shī yī shang。
一场梦幻伤心处,鼙鼓惊催蜀道长。yī chǎng mèng huàn shāng xīn chù,pí gǔ jīng cuī shǔ dào zhǎng。

太真玩月图

陶安

华清浴后上龙楼,得与冰娥共素秋。huá qīng yù hòu shàng lóng lóu,dé yǔ bīng é gòng sù qiū。
貌对妆台金照面,光涵宫髻玉搔头。mào duì zhuāng tái jīn zhào miàn,guāng hán gōng jì yù sāo tóu。
梨园彻乐承欢暇,桂阙当天为我留。lí yuán chè lè chéng huān xiá,guì quē dāng tiān wèi wǒ liú。
翠辇何缘不同到,宵衣应是罢宸游。cuì niǎn hé yuán bù tóng dào,xiāo yī yīng shì bà chén yóu。

次韵答徐志仁

陶安

出山意气动人多,苍古姿仪逼籀科。chū shān yì qì dòng rén duō,cāng gǔ zī yí bī zhòu kē。
大府君侯亲拥彗,故乡文物贵联珂。dà fǔ jūn hóu qīn yōng huì,gù xiāng wén wù guì lián kē。
江花香映麻姑酒,云锦光分织女河。jiāng huā xiāng yìng má gū jiǔ,yún jǐn guāng fēn zhī nǚ hé。
帐底从容劳借箸,兵筹国计直无阿。zhàng dǐ cóng róng láo jiè zhù,bīng chóu guó jì zhí wú ā。

已上江行杂咏过张氏废居土人称花园张

陶安

兵后残基绿草新,土荒石砌卧麒麟。bīng hòu cán jī lǜ cǎo xīn,tǔ huāng shí qì wò qí lín。
昔年花木有千种,今日子孙无一人。xī nián huā mù yǒu qiān zhǒng,jīn rì zi sūn wú yī rén。
当面好山遥隔水,惊心啼鸟暗伤春。dāng miàn hǎo shān yáo gé shuǐ,jīng xīn tí niǎo àn shāng chūn。
蔷薇寂寞沾清露,还似歌筵酒在唇。qiáng wēi jì mò zhān qīng lù,hái shì gē yán jiǔ zài chún。

四月望夜见月

陶安

半年不见团团月,或是天阴或病中。bàn nián bù jiàn tuán tuán yuè,huò shì tiān yīn huò bìng zhōng。
镜影偏随今夜满,鬓华不与向时同。jìng yǐng piān suí jīn yè mǎn,bìn huá bù yǔ xiàng shí tóng。
似怜偃仰空檐下,曾照婆娑舞剑雄。shì lián yǎn yǎng kōng yán xià,céng zhào pó suō wǔ jiàn xióng。
遥想清光千里共,儿孙对此忆衰翁。yáo xiǎng qīng guāng qiān lǐ gòng,ér sūn duì cǐ yì shuāi wēng。

次杨舜中教授韵

陶安

模写江山愧乏才,雪堂不见老坡来。mó xiě jiāng shān kuì fá cái,xuě táng bù jiàn lǎo pō lái。
炎天素扇诗题湿,晚景朱颜酒挽回。yán tiān sù shàn shī tí shī,wǎn jǐng zhū yán jiǔ wǎn huí。
与子相依淮甸月,栖身还远禹门雷。yǔ zi xiāng yī huái diān yuè,qī shēn hái yuǎn yǔ mén léi。
客中怀抱方倾倒,吏候庭前事又催。kè zhōng huái bào fāng qīng dào,lì hòu tíng qián shì yòu cuī。

次韩子鲁见寄诗韵

陶安

自笑平生山泽容,岂能奏对大廷中。zì xiào píng shēng shān zé róng,qǐ néng zòu duì dà tíng zhōng。
天风稳举高飞鹄,江月遥怜双影鸿。tiān fēng wěn jǔ gāo fēi gǔ,jiāng yuè yáo lián shuāng yǐng hóng。
每怀馆阁亲三益,拟具船车送五穷。měi huái guǎn gé qīn sān yì,nǐ jù chuán chē sòng wǔ qióng。
应被昌黎嗤我鄙,何时一见扣洪钟。yīng bèi chāng lí chī wǒ bǐ,hé shí yī jiàn kòu hóng zhōng。

过蕲州

陶安

平冈跃过大江心,冈畔城墉上碧岑。píng gāng yuè guò dà jiāng xīn,gāng pàn chéng yōng shàng bì cén。
草舍聚成新市井,桃蹊引入旧园林。cǎo shě jù chéng xīn shì jǐng,táo qī yǐn rù jiù yuán lín。
七层塔在禅衣绝,诸寨兵屯使节临。qī céng tǎ zài chán yī jué,zhū zhài bīng tún shǐ jié lín。
三两故人留缱绻,舟行不待一杯斟。sān liǎng gù rén liú qiǎn quǎn,zhōu xíng bù dài yī bēi zhēn。

泊江州

陶安

江云绀绿夕阳边,江水空明海气连。jiāng yún gàn lǜ xī yáng biān,jiāng shuǐ kōng míng hǎi qì lián。
一点远帆如白鸟,数声急鼓隔苍烟。yī diǎn yuǎn fān rú bái niǎo,shù shēng jí gǔ gé cāng yān。
浔阳九派疑无地,庐阜千峰直造天。xún yáng jiǔ pài yí wú dì,lú fù qiān fēng zhí zào tiān。
清夜开樽酹司马,琵琶亭下月当船。qīng yè kāi zūn lèi sī mǎ,pí pá tíng xià yuè dāng chuán。

过湖口

陶安

荆楚东疆合众流,微茫天宇一浮鸥。jīng chǔ dōng jiāng hé zhòng liú,wēi máng tiān yǔ yī fú ōu。
山围古邑当湖口,水没平沙露树头。shān wéi gǔ yì dāng hú kǒu,shuǐ méi píng shā lù shù tóu。
处处茅茨松叶暝,萧萧风日荻花秋。chù chù máo cí sōng yè míng,xiāo xiāo fēng rì dí huā qiū。
何时访友章江上,共倚朱帘画栋楼。hé shí fǎng yǒu zhāng jiāng shàng,gòng yǐ zhū lián huà dòng lóu。

重过小孤山

陶安

从古开关作海门,风涛不动石为根。cóng gǔ kāi guān zuò hǎi mén,fēng tāo bù dòng shí wèi gēn。
地灵内拱孤身露,水势西来万派吞。dì líng nèi gǒng gū shēn lù,shuǐ shì xī lái wàn pài tūn。
高柱擎天环日月,飞岑起雾湿朝昏。gāo zhù qíng tiān huán rì yuè,fēi cén qǐ wù shī cháo hūn。
羽翰倘出层巅上,直度云霄叫帝阍。yǔ hàn tǎng chū céng diān shàng,zhí dù yún xiāo jiào dì hūn。

枞阳寓舍

陶安

草木重围路不知,故藏馀暑得秋迟。cǎo mù zhòng wéi lù bù zhī,gù cáng yú shǔ dé qiū chí。
风惊野竹起黄雀,日下晚山闻画眉。fēng jīng yě zhú qǐ huáng què,rì xià wǎn shān wén huà méi。
久客未成归去计,累官更觉老来痴。jiǔ kè wèi chéng guī qù jì,lèi guān gèng jué lǎo lái chī。
庭松相间榆槐绿,暂展绳床坐片时。tíng sōng xiāng jiān yú huái lǜ,zàn zhǎn shéng chuáng zuò piàn shí。

客子

陶安

客子飘零意不忧,人间到处为诗留。kè zi piāo líng yì bù yōu,rén jiān dào chù wèi shī liú。
四山掩物天如小,百鸟啼秋境未幽。sì shān yǎn wù tiān rú xiǎo,bǎi niǎo tí qiū jìng wèi yōu。
古市日斜蚊蚋起,废营草合兔狐游。gǔ shì rì xié wén ruì qǐ,fèi yíng cǎo hé tù hú yóu。
偶闲步出溪亭外,羡杀渔家一叶舟。ǒu xián bù chū xī tíng wài,xiàn shā yú jiā yī yè zhōu。

偶题

陶安

地无车马逢迎少,野色溪声一枕秋。dì wú chē mǎ féng yíng shǎo,yě sè xī shēng yī zhěn qiū。
绕屋插笆防虎突,临池开路纵鹅游。rào wū chā bā fáng hǔ tū,lín chí kāi lù zòng é yóu。
斫来紫竹供诗杖,候买鲜鱼唤钓舟。zhuó lái zǐ zhú gōng shī zhàng,hòu mǎi xiān yú huàn diào zhōu。
尚辱天官记名姓,市朝移迹向林丘。shàng rǔ tiān guān jì míng xìng,shì cháo yí jì xiàng lín qiū。

抚迹

陶安

鹦鹉洲边送夕晖,长江上下万重矶。yīng wǔ zhōu biān sòng xī huī,zhǎng jiāng shàng xià wàn zhòng jī。
元之暂寓黄州别,陶令拟从彭泽归。yuán zhī zàn yù huáng zhōu bié,táo lìng nǐ cóng péng zé guī。
客里风霜催易老,山中猿鹤怨相违。kè lǐ fēng shuāng cuī yì lǎo,shān zhōng yuán hè yuàn xiāng wéi。
青绫被上天香在,数载银灯照紫薇。qīng líng bèi shàng tiān xiāng zài,shù zài yín dēng zhào zǐ wēi。

中秋

陶安

乾坤海岳总虚明,照得心胸莹水精。qián kūn hǎi yuè zǒng xū míng,zhào dé xīn xiōng yíng shuǐ jīng。
月色只逢今夕好,酒杯聊对异乡倾。yuè sè zhǐ féng jīn xī hǎo,jiǔ bēi liáo duì yì xiāng qīng。
素娥耿耿怜人独,邻唱腾腾按鼓轻。sù é gěng gěng lián rén dú,lín chàng téng téng àn gǔ qīng。
如此中秋能几度,儿曹千里各凝情。rú cǐ zhōng qiū néng jǐ dù,ér cáo qiān lǐ gè níng qíng。