古诗词

陶安

读贞观政要

陶安

自古开基立战功,无如仁义起英雄。zì gǔ kāi jī lì zhàn gōng,wú rú rén yì qǐ yīng xióng。
造成社稷年三百,全在亲贤纳諌中。zào chéng shè jì nián sān bǎi,quán zài qīn xián nà dǒng zhōng。

过城子头

陶安

赤壤黄莎城子头,经霜老柏秀林丘。chì rǎng huáng shā chéng zi tóu,jīng shuāng lǎo bǎi xiù lín qiū。
无人猎射空山里,飞鸟舒徐百不忧。wú rén liè shè kōng shān lǐ,fēi niǎo shū xú bǎi bù yōu。

过马头

陶安

暖日轻风过马头,石矶重叠锁江流。nuǎn rì qīng fēng guò mǎ tóu,shí jī zhòng dié suǒ jiāng liú。
两朝不见青山面,惊喜层峰迓客舟。liǎng cháo bù jiàn qīng shān miàn,jīng xǐ céng fēng yà kè zhōu。

官牌夹夜宿二首

陶安

昼短偏知驿路长,黄昏又泊水云乡。zhòu duǎn piān zhī yì lù zhǎng,huáng hūn yòu pō shuǐ yún xiāng。
此身强卧篷窗下,心逐飞鸿到武昌。cǐ shēn qiáng wò péng chuāng xià,xīn zhú fēi hóng dào wǔ chāng。

官牌夹夜宿二首

陶安

汀鸿集侣呼夜静,野火照云如月明。tīng hóng jí lǚ hū yè jìng,yě huǒ zhào yún rú yuè míng。
虽是冬阴星未现,波光剪剪自澄清。suī shì dōng yīn xīng wèi xiàn,bō guāng jiǎn jiǎn zì chéng qīng。

偶成

陶安

可怪人心常不足,岂知稳处是安宁。kě guài rén xīn cháng bù zú,qǐ zhī wěn chù shì ān níng。
连日江行虽是缓,却无狂吹阻扬舲。lián rì jiāng xíng suī shì huǎn,què wú kuáng chuī zǔ yáng líng。

富池㈠遇顺风

陶安

顷刻天风起自东,棹郎踊跃挂双篷。qǐng kè tiān fēng qǐ zì dōng,zhào láng yǒng yuè guà shuāng péng。
富池相对盘塘近,笑语蕲山翠色中。fù chí xiāng duì pán táng jìn,xiào yǔ qí shān cuì sè zhōng。

夜泊蕲州城下

陶安

黄昏灯火聚江船,来泊蕲城古岸边。huáng hūn dēng huǒ jù jiāng chuán,lái pō qí chéng gǔ àn biān。
诗客携壶忽相访,开元乐府听新篇。shī kè xié hú hū xiāng fǎng,kāi yuán lè fǔ tīng xīn piān。

过黄州

陶安

云窍日光红散缕,山根雾气白浮烟。yún qiào rì guāng hóng sàn lǚ,shān gēn wù qì bái fú yān。
黄州地暖如春半,不道今朝腊月天。huáng zhōu dì nuǎn rú chūn bàn,bù dào jīn cháo là yuè tiān。

泊新生洲

陶安

中流突起新生洲,南岸犹称下矮刘。zhōng liú tū qǐ xīn shēng zhōu,nán àn yóu chēng xià ǎi liú。
熟睡不须愁夜雨,晓看黄鹤立云头。shú shuì bù xū chóu yè yǔ,xiǎo kàn huáng hè lì yún tóu。

遣意

陶安

急雨打篷还易过,薄云笼树未全开。jí yǔ dǎ péng hái yì guò,báo yún lóng shù wèi quán kāi。
天公今岁阳和早,先有春风拂面来。tiān gōng jīn suì yáng hé zǎo,xiān yǒu chūn fēng fú miàn lái。

晚行

陶安

斜阳未暮息风波,雨后山娇刷翠蛾。xié yáng wèi mù xī fēng bō,yǔ hòu shān jiāo shuā cuì é。
江夏相看无两舍,少行数里胜蹉跎。jiāng xià xiāng kàn wú liǎng shě,shǎo xíng shù lǐ shèng cuō tuó。

夜梦作诗二句觉后续之

陶安

晏坐山中二十年,一朝披雾睹青天。yàn zuò shān zhōng èr shí nián,yī cháo pī wù dǔ qīng tiān。
出山还似山中物,岁晚霜松铁干坚。chū shān hái shì shān zhōng wù,suì wǎn shuāng sōng tiě gàn jiān。

腊月四日

陶安

昨日飘来几雪花,晓云飞出一金鸦。zuó rì piāo lái jǐ xuě huā,xiǎo yún fēi chū yī jīn yā。
迤南腊月东风暖,吹得柔青绽柳芽。yí nán là yuè dōng fēng nuǎn,chuī dé róu qīng zhàn liǔ yá。

望武昌

陶安

水面远山浮数点,地中老石献孤根。shuǐ miàn yuǎn shān fú shù diǎn,dì zhōng lǎo shí xiàn gū gēn。
汉阳树色微茫里,一寸心飞到壁门。hàn yáng shù sè wēi máng lǐ,yī cùn xīn fēi dào bì mén。

追述

陶安

羽檄星流远度关,列曹案牍事如山。yǔ xí xīng liú yuǎn dù guān,liè cáo àn dú shì rú shān。
除非夜卧寒窗月,梦里题诗亦不闲。chú fēi yè wò hán chuāng yuè,mèng lǐ tí shī yì bù xián。

信步

陶安

断碑读罢度蒿莱,行傍人家取路回。duàn bēi dú bà dù hāo lái,xíng bàng rén jiā qǔ lù huí。
野叟不知郡太守,茅檐留坐供青梅。yě sǒu bù zhī jùn tài shǒu,máo yán liú zuò gōng qīng méi。

陶安

一匹乌骓一紫骝,远冲风雨出西州。yī pǐ wū zhuī yī zǐ liú,yuǎn chōng fēng yǔ chū xī zhōu。
久谙驱策能无弃,不惜长途汗血流。jiǔ ān qū cè néng wú qì,bù xī zhǎng tú hàn xuè liú。

闻鹱

陶安

单鹱叫晴双鹱雨,不论朝暮报非虚。dān hù jiào qíng shuāng hù yǔ,bù lùn cháo mù bào fēi xū。
羽毛亦解天公意,傥不知机愧不如。yǔ máo yì jiě tiān gōng yì,tǎng bù zhī jī kuì bù rú。

新晴石径新晴步屧迟半因访友半寻诗东风虽老春还好开到荼蘼第一枝欲晴仍晦

陶安

山市初看霁色新,痴云四野妒馀春。shān shì chū kàn jì sè xīn,chī yún sì yě dù yú chūn。
蝶蜂自动闲愁怨,欲逐莺花意未伸。dié fēng zì dòng xián chóu yuàn,yù zhú yīng huā yì wèi shēn。