古诗词

区元晋

闰冬初旬风雨作寒迨晴溪前花鸟喧妍温和可掬用韵赋诗候一二知己

区元晋

布褐衣轻景渐和,小晴溪日已盈蓑。bù hè yī qīng jǐng jiàn hé,xiǎo qíng xī rì yǐ yíng suō。
行吟南坞春犹远,坐曝茅薝兴独多。xíng yín nán wù chūn yóu yuǎn,zuò pù máo zhān xīng dú duō。
冷莫侯门夸炙手,暖须民杵叹无梭。lěng mò hóu mén kuā zhì shǒu,nuǎn xū mín chǔ tàn wú suō。
朝来一掬煦熙念,徒向东风拍掌歌。cháo lái yī jū xù xī niàn,tú xiàng dōng fēng pāi zhǎng gē。

伍大尹莅乡以鹅寿孙屏岗老者

区元晋

晴雪溪扉锁翠萝,东风轻透老渔蓑。qíng xuě xī fēi suǒ cuì luó,dōng fēng qīng tòu lǎo yú suō。
偶逢花县前驱马,快睹於陵昔日鹅。ǒu féng huā xiàn qián qū mǎ,kuài dǔ yú líng xī rì é。
粟帛共瞻明诏渥,闾阎尤借长官摩。sù bó gòng zhān míng zhào wò,lǘ yán yóu jiè zhǎng guān mó。
愿将一掬安怀念,遍与吾民作诵歌。yuàn jiāng yī jū ān huái niàn,biàn yǔ wú mín zuò sòng gē。

赠别屏南杨使君归隐

区元晋

红紫千山出送迟,穿云仙骑渺难羁。hóng zǐ qiān shān chū sòng chí,chuān yún xiān qí miǎo nán jī。
可堪冰檗操无右,犹复雌黄口浪疵。kě kān bīng bò cāo wú yòu,yóu fù cí huáng kǒu làng cī。
行李尚嫌孤鹤累,暮金尤绝故人私。xíng lǐ shàng xián gū hè lèi,mù jīn yóu jué gù rén sī。
群黎交说芙蓉泽,五马无穷两郡思。qún lí jiāo shuō fú róng zé,wǔ mǎ wú qióng liǎng jùn sī。

赠别屏南杨使君归隐

区元晋

弹指花封一岁过,已曾保障赖公多。dàn zhǐ huā fēng yī suì guò,yǐ céng bǎo zhàng lài gōng duō。
才方渤海只如此,兵弄潢池昔若何。cái fāng bó hǎi zhǐ rú cǐ,bīng nòng huáng chí xī ruò hé。
远道惊闻投组笏,寒岩无计藉阳和。yuǎn dào jīng wén tóu zǔ hù,hán yán wú jì jí yáng hé。
可应尧禹明良世,犹有人间毁誉颇。kě yīng yáo yǔ míng liáng shì,yóu yǒu rén jiān huǐ yù pǒ。

读厓志有感次高春元韵

区元晋

国步如棋局面残,正寻生着死中难。guó bù rú qí jú miàn cán,zhèng xún shēng zhe sǐ zhōng nán。
崎岖恢复孤臣在,十二金牌一召还。qí qū huī fù gū chén zài,shí èr jīn pái yī zhào hái。
沉海敢忘忠捧日,逢厓空有恨排山。chén hǎi gǎn wàng zhōng pěng rì,féng yá kōng yǒu hèn pái shān。
试看蜀魄啼春处,犹带英雄血泪斑。shì kàn shǔ pò tí chūn chù,yóu dài yīng xióng xuè lèi bān。

花石岩道中和郭司谏

区元晋

朝踏西坡暮复东,浮踪无定与云同。cháo tà xī pō mù fù dōng,fú zōng wú dìng yǔ yún tóng。
乘槎可是淹三月,揽辔真成历万峰。chéng chá kě shì yān sān yuè,lǎn pèi zhēn chéng lì wàn fēng。
宿雾半开晴带雨,晨暾初出霭分红。sù wù bàn kāi qíng dài yǔ,chén tūn chū chū ǎi fēn hóng。
宦情肯厌居留久,鴂舌年来语渐通。huàn qíng kěn yàn jū liú jiǔ,jué shé nián lái yǔ jiàn tōng。

陶太守凤山邀饮龙泉寺手谈

区元晋

是处名山可遍求,况联五马共遨游。shì chù míng shān kě biàn qiú,kuàng lián wǔ mǎ gòng áo yóu。
疏松筛日金溜榻,弱筱含烟翠湿裘。shū sōng shāi rì jīn liū tà,ruò xiǎo hán yān cuì shī qiú。
高阁经残僧伴少,石泉龙起玉光浮。gāo gé jīng cán sēng bàn shǎo,shí quán lóng qǐ yù guāng fú。
笑弹数着西廓下,月满袈裟局未收。xiào dàn shù zhe xī kuò xià,yuè mǎn jiā shā jú wèi shōu。

羊城旅夜呈通政伦右溪襟丈

区元晋

笑从邻老整衣巾,廿载琴书未博贫。xiào cóng lín lǎo zhěng yī jīn,niàn zài qín shū wèi bó pín。
九陌风尘看渐近,三城声语习偏驯。jiǔ mò fēng chén kàn jiàn jìn,sān chéng shēng yǔ xí piān xùn。
梦惊栩蝶凭孤枕,吟傍梅花忆故人。mèng jīng xǔ dié píng gū zhěn,yín bàng méi huā yì gù rén。
莫向南楼听玉笛,宦情乡思不胜新。mò xiàng nán lóu tīng yù dí,huàn qíng xiāng sī bù shèng xīn。

观海操有感

区元晋

雨暗铜驼泪满巾,千峰戎马万家贫。yǔ àn tóng tuó lèi mǎn jīn,qiān fēng róng mǎ wàn jiā pín。
婴儿坝上成何事,豺虎山中亦易驯。yīng ér bà shàng chéng hé shì,chái hǔ shān zhōng yì yì xùn。
呕哑楼船驱海若,飘飖旗帜骇游人。ǒu yǎ lóu chuán qū hǎi ruò,piāo yáo qí zhì hài yóu rén。
不知水战谁周瑜,受赏还教报捷新。bù zhī shuǐ zhàn shuí zhōu yú,shòu shǎng hái jiào bào jié xīn。

宋春元宅上玩菊和高春元韵

区元晋

霜前淡淡景初成,一抹风光菊满庭。shuāng qián dàn dàn jǐng chū chéng,yī mǒ fēng guāng jú mǎn tíng。
清劲直符松柏操,娉婷羞比女郎情。qīng jìn zhí fú sōng bǎi cāo,pīng tíng xiū bǐ nǚ láng qíng。
摘簪破帽人同瘦,吟傍疏篱句易馨。zhāi zān pò mào rén tóng shòu,yín bàng shū lí jù yì xīn。
就里甘芳能济老,错从陶令得闲名。jiù lǐ gān fāng néng jì lǎo,cuò cóng táo lìng dé xián míng。

宋春元宅上玩菊和高春元韵

区元晋

染织风光五色成,文章灿烂长公庭。rǎn zhī fēng guāng wǔ sè chéng,wén zhāng càn làn zhǎng gōng tíng。
可谁今日根荄见,共语群芳霜雪情。kě shuí jīn rì gēn gāi jiàn,gòng yǔ qún fāng shuāng xuě qíng。
崔氏一坡元有谱,陶家三径亦流馨。cuī shì yī pō yuán yǒu pǔ,táo jiā sān jìng yì liú xīn。
莫将行止花前论,未了人间吏隐名。mò jiāng xíng zhǐ huā qián lùn,wèi le rén jiān lì yǐn míng。

宋春元宅上玩菊和高春元韵

区元晋

采采秋英正落成,悠然佳思满幽庭。cǎi cǎi qiū yīng zhèng luò chéng,yōu rán jiā sī mǎn yōu tíng。
甘芳易得飧时味,潇洒难忘玩后情。gān fāng yì dé sūn shí wèi,xiāo sǎ nán wàng wán hòu qíng。
暮染朝薰争出巧,融霞浥露总含馨。mù rǎn cháo xūn zhēng chū qiǎo,róng xiá yì lù zǒng hán xīn。
帽檐笑把朱英插,香夺南枝更有名。mào yán xiào bǎ zhū yīng chā,xiāng duó nán zhī gèng yǒu míng。

宋春元宅上玩菊和高春元韵

区元晋

到眼风光画不成,谢家琼玉倚芳庭。dào yǎn fēng guāng huà bù chéng,xiè jiā qióng yù yǐ fāng tíng。
花中清丽真谁右,雪里峥嵘似尔情。huā zhōng qīng lì zhēn shuí yòu,xuě lǐ zhēng róng shì ěr qíng。
清露匝篱花带玉,晓霞铺径霭分馨。qīng lù zā lí huā dài yù,xiǎo xiá pù jìng ǎi fēn xīn。
芳标合并梅花论,红白何妨晚著名。fāng biāo hé bìng méi huā lùn,hóng bái hé fáng wǎn zhù míng。

明妃咏用韵

区元晋

将军万户总婴儿,坐拥貔貅怯鼓鞞。jiāng jūn wàn hù zǒng yīng ér,zuò yōng pí xiū qiè gǔ bǐng。
正念封侯堪扼腕,空教和虏借蛾眉。zhèng niàn fēng hóu kān è wàn,kōng jiào hé lǔ jiè é méi。
黄金宠歇随空散,青垄魂游托雁飞。huáng jīn chǒng xiē suí kōng sàn,qīng lǒng hún yóu tuō yàn fēi。
一曲琵琶恨千古,故应闻者共兴悲。yī qū pí pá hèn qiān gǔ,gù yīng wén zhě gòng xīng bēi。

惕斋弟沼荷再出并头移舟观赏

区元晋

曾向华溪系短蓬,银丝鲙鲤醉芙蓉。céng xiàng huá xī xì duǎn péng,yín sī kuài lǐ zuì fú róng。
非因酒渴耽游数,自爱花奇引兴浓。fēi yīn jiǔ kě dān yóu shù,zì ài huā qí yǐn xīng nóng。
晴日漾波摇独干,轻风送蔼动双红。qíng rì yàng bō yáo dú gàn,qīng fēng sòng ǎi dòng shuāng hóng。
三年此景频真赏,回忆西湖是梦中。sān nián cǐ jǐng pín zhēn shǎng,huí yì xī hú shì mèng zhōng。

惕斋弟沼荷再出并头移舟观赏

区元晋

共倒金尊菡萏旁,仙葩两两出群芳。gòng dào jīn zūn hàn dàn páng,xiān pā liǎng liǎng chū qún fāng。
艳羞晋隗香联佩,袅夺吴姬色并妆。yàn xiū jìn kuí xiāng lián pèi,niǎo duó wú jī sè bìng zhuāng。
花巧娱人真有待,灵根流庆故应长。huā qiǎo yú rén zhēn yǒu dài,líng gēn liú qìng gù yīng zhǎng。
看渠衮衮将来徵,不独槐阴数二郎。kàn qú gǔn gǔn jiāng lái zhēng,bù dú huái yīn shù èr láng。

经府淡所宗丈过访就馆小洞贰室旬日言别赋此留之

区元晋

官里桃开客集门,芬叶同忆静中村。guān lǐ táo kāi kè jí mén,fēn yè tóng yì jìng zhōng cūn。
即看后洞花联榻,何似宗家骑僦园。jí kàn hòu dòng huā lián tà,hé shì zōng jiā qí jiù yuán。
三载风烟怜绝塞,一时怀抱对青尊。sān zài fēng yān lián jué sāi,yī shí huái bào duì qīng zūn。
明朝休动河梁念,棠棣情深未忍论。míng cháo xiū dòng hé liáng niàn,táng dì qíng shēn wèi rěn lùn。

炎暑和韵

区元晋

五月烦蒸奈尔多,云头焰焰火峰峨。wǔ yuè fán zhēng nài ěr duō,yún tóu yàn yàn huǒ fēng é。
日侵矮屋吟依竹,风蔽低垣坐剪萝。rì qīn ǎi wū yín yī zhú,fēng bì dī yuán zuò jiǎn luó。
碧斝漫夸河朔饮,冰山徒侈贵豪酡。bì jiǎ màn kuā hé shuò yǐn,bīng shān tú chǐ guì háo tuó。
北窗我爱陶潜卧,岸帻朱明一笑过。běi chuāng wǒ ài táo qián wò,àn zé zhū míng yī xiào guò。

挽戚鳌峰太守

区元晋

病觉侵寻已不支,犹从案牍问疮痍。bìng jué qīn xún yǐ bù zhī,yóu cóng àn dú wèn chuāng yí。
黄堂爵未论官贵,白版扉同作士时。huáng táng jué wèi lùn guān guì,bái bǎn fēi tóng zuò shì shí。
报称徒勤鬓已改,乞休虽切愿多遗。bào chēng tú qín bìn yǐ gǎi,qǐ xiū suī qiè yuàn duō yí。
西风薤露声何恶,歌向斜阳满路悲。xī fēng xiè lù shēng hé è,gē xiàng xié yáng mǎn lù bēi。

秋日拟归故乡

区元晋

秋光漠漠叹离居,五月携违只一书。qiū guāng mò mò tàn lí jū,wǔ yuè xié wéi zhǐ yī shū。
老怯逢迎宁免拙,病添痴懒转成疏。lǎo qiè féng yíng níng miǎn zhuō,bìng tiān chī lǎn zhuǎn chéng shū。
江山满目堪吟咏,世事浮云任卷舒。jiāng shān mǎn mù kān yín yǒng,shì shì fú yún rèn juǎn shū。
但得阶庭兰蕙长,白头何虑更消除。dàn dé jiē tíng lán huì zhǎng,bái tóu hé lǜ gèng xiāo chú。