古诗词

陆完

武城道中夜闻作吴语而歌者仿佛竹枝遗响因为二章

陆完

数间茅屋隐平沙,隔岸微闻唤酒家。shù jiān máo wū yǐn píng shā,gé àn wēi wén huàn jiǔ jiā。
若道消愁全仗酒,也停双橹倩人赊。ruò dào xiāo chóu quán zhàng jiǔ,yě tíng shuāng lǔ qiàn rén shē。

武城道中夜闻作吴语而歌者仿佛竹枝遗响因为二章

陆完

不奉君欢又一年,背人啼向落花前。bù fèng jūn huān yòu yī nián,bèi rén tí xiàng luò huā qián。
当初自爱侬如玉,今日如花更可怜。dāng chū zì ài nóng rú yù,jīn rì rú huā gèng kě lián。

王元章作墨梅并题长句书其后

陆完

月落参横兴已空,鉴湖清浅夜推篷。yuè luò cān héng xīng yǐ kōng,jiàn hú qīng qiǎn yè tuī péng。
消磨不尽惟豪气,犹在疏花淡墨中。xiāo mó bù jǐn wéi háo qì,yóu zài shū huā dàn mò zhōng。