古诗词

陶益

鹦鹉辞

陶益

身如杨白花,相去落人家。shēn rú yáng bái huā,xiāng qù luò rén jiā。
心似海断石,由来那改易。xīn shì hǎi duàn shí,yóu lái nà gǎi yì。

命子篇戏呈岳丈张太守

陶益

明我曾祖,谥忠烈臣。míng wǒ céng zǔ,shì zhōng liè chén。
飞霜两浙,祀典彬彬。fēi shuāng liǎng zhè,sì diǎn bīn bīn。
至于大父,藩臬时陈。zhì yú dà fù,fān niè shí chén。
以劳定国,庙食维新。yǐ láo dìng guó,miào shí wéi xīn。
及尔斯祖,绪缵孝纯。jí ěr sī zǔ,xù zuǎn xiào chún。
簪缨世业,创自其身。zān yīng shì yè,chuàng zì qí shēn。
嗟予寡昧,博褐綦巾。jiē yǔ guǎ mèi,bó hè qí jīn。
亦既抱子,闻道未真。yì jì bào zi,wén dào wèi zhēn。
命名期尔,令德显亲。mìng míng qī ěr,lìng dé xiǎn qīn。
尔其勉之,庶几能人。ěr qí miǎn zhī,shù jǐ néng rén。

所思

陶益

有台可登,有酒可增。yǒu tái kě dēng,yǒu jiǔ kě zēng。
云胡不乐,远我良朋。yún hú bù lè,yuǎn wǒ liáng péng。

夏日闲居四首

陶益

城居巷僻人静,池塘日午荷香。chéng jū xiàng pì rén jìng,chí táng rì wǔ hé xiāng。
出逢官吏不识,归与鹭鸥相忘。chū féng guān lì bù shí,guī yǔ lù ōu xiāng wàng。

夏日闲居四首

陶益

落落与人难合,寥寥在世无闻。luò luò yǔ rén nán hé,liáo liáo zài shì wú wén。
樽虚奇字休问,昼永名香自焚。zūn xū qí zì xiū wèn,zhòu yǒng míng xiāng zì fén。

夏日闲居四首

陶益

一林荔子将熟,并蒂莲花已成。yī lín lì zi jiāng shú,bìng dì lián huā yǐ chéng。
游赏愧无高士,诗篇徒有时名。yóu shǎng kuì wú gāo shì,shī piān tú yǒu shí míng。

夏日闲居四首

陶益

白酒初酣客散,黄鹂缓啭心闲。bái jiǔ chū hān kè sàn,huáng lí huǎn zhuàn xīn xián。
卖卜已辞朝市,藏书今喜名山。mài bo yǐ cí cháo shì,cáng shū jīn xǐ míng shān。