古诗词

高攀龙

水居

高攀龙

到此情偏适,安居兴日新。dào cǐ qíng piān shì,ān jū xīng rì xīn。
闲来观物妙,静后见人亲。xián lái guān wù miào,jìng hòu jiàn rén qīn。
啼鸟当清昼,飞华正苒春。tí niǎo dāng qīng zhòu,fēi huá zhèng rǎn chūn。
呼童数新笋,好护碧窗筠。hū tóng shù xīn sǔn,hǎo hù bì chuāng yún。

即事

高攀龙

乍雨洗庭柯,斜阳到薜萝。zhà yǔ xǐ tíng kē,xié yáng dào bì luó。
读书聊散帙,看竹偶经坡。dú shū liáo sàn zhì,kàn zhú ǒu jīng pō。
鸟下山初暝,月来池欲波。niǎo xià shān chū míng,yuè lái chí yù bō。
幽情无著处,呼酒一高歌。yōu qíng wú zhù chù,hū jiǔ yī gāo gē。

晚步

高攀龙

缓步到溪头,相看事事幽。huǎn bù dào xī tóu,xiāng kàn shì shì yōu。
断云疏岛屿,落日艳汀洲。duàn yún shū dǎo yǔ,luò rì yàn tīng zhōu。
水静夫容夕,风生芦荻秋。shuǐ jìng fū róng xī,fēng shēng lú dí qiū。
吴歌何处棹,惊起欲眠鸥。wú gē hé chù zhào,jīng qǐ yù mián ōu。

庚子秋日同友水居静坐

高攀龙

兀兀何为者,朝曦属夕阴。wù wù hé wèi zhě,cháo xī shǔ xī yīn。
六经疑处破,一气静中深。liù jīng yí chù pò,yī qì jìng zhōng shēn。
宵汉孤县榻,乾坤壮盍簪。xiāo hàn gū xiàn tà,qián kūn zhuàng hé zān。
五湖秋色满,相守岁寒心。wǔ hú qiū sè mǎn,xiāng shǒu suì hán xīn。

丙午元夕

高攀龙

岁冗今朝静,闭门春色深。suì rǒng jīn cháo jìng,bì mén chūn sè shēn。
安居知帝力,观物见天心。ān jū zhī dì lì,guān wù jiàn tiān xīn。
柏叶休辞醉,梅花已可吟。bǎi yè xiū cí zuì,méi huā yǐ kě yín。
但于丛竹里,日日听春禽。dàn yú cóng zhú lǐ,rì rì tīng chūn qín。

秋月同张伯可吴子往泛溪

高攀龙

不作清溪泛,空令此月孤。bù zuò qīng xī fàn,kōng lìng cǐ yuè gū。
寒烟浮欲出,远屿淡疑无。hán yān fú yù chū,yuǎn yǔ dàn yí wú。
日月高凫鹄,行藏长荻芦。rì yuè gāo fú gǔ,xíng cáng zhǎng dí lú。
栖迟何必恶,秋色有吾徒。qī chí hé bì è,qiū sè yǒu wú tú。

戊午春月朔登子陵钓台

高攀龙

桐江一片石,千古白云横。tóng jiāng yī piàn shí,qiān gǔ bái yún héng。
世乱无宁宇,岩栖得此生。shì luàn wú níng yǔ,yán qī dé cǐ shēng。
渔樵亦偶尔,富贵岂吾情。yú qiáo yì ǒu ěr,fù guì qǐ wú qíng。
寂莫空山士,安知后世名。jì mò kōng shān shì,ān zhī hòu shì míng。

和许静馀先生闭户吟

高攀龙

年来惟好静,始觉解天韬。nián lái wéi hǎo jìng,shǐ jué jiě tiān tāo。
山月闲相照,春风淡自陶。shān yuè xián xiāng zhào,chūn fēng dàn zì táo。
床头储浊酒,镫下有离骚。chuáng tóu chǔ zhuó jiǔ,dèng xià yǒu lí sāo。
算尽人间著,无如闭户高。suàn jǐn rén jiān zhù,wú rú bì hù gāo。

和许静馀先生闭户吟

高攀龙

有竹已疏林,空斋贮碧阴。yǒu zhú yǐ shū lín,kōng zhāi zhù bì yīn。
径萦萝薜远,池带荻芦深。jìng yíng luó bì yuǎn,chí dài dí lú shēn。
人静惟开卷,情闲或抚琴。rén jìng wéi kāi juǎn,qíng xián huò fǔ qín。
幽居多乐事,剥啄莫相寻。yōu jū duō lè shì,bō zhuó mò xiāng xún。

和许静馀先生闭户吟

高攀龙

君平尝避世,仲蔚爱闲居。jūn píng cháng bì shì,zhòng wèi ài xián jū。
城市何妨隐,蓬蒿岂必除。chéng shì hé fáng yǐn,péng hāo qǐ bì chú。
榻留孤剑伴,人共一瓢馀。tà liú gū jiàn bàn,rén gòng yī piáo yú。
涤尽人间念,吾将返厥初。dí jǐn rén jiān niàn,wú jiāng fǎn jué chū。

水居

高攀龙

有客风尘归去来,兀然孤坐水中台。yǒu kè fēng chén guī qù lái,wù rán gū zuò shuǐ zhōng tái。
九龙山似翠屏立,五里湖如明镜开。jiǔ lóng shān shì cuì píng lì,wǔ lǐ hú rú míng jìng kāi。
春雨蕨肥菰米饭,秋风鲈美菊华杯。chūn yǔ jué féi gū mǐ fàn,qiū fēng lú měi jú huá bēi。
蒹葭白露伊人在,恣向江天亦快哉。jiān jiā bái lù yī rén zài,zì xiàng jiāng tiān yì kuài zāi。

水居独坐

高攀龙

独坐孤亭四望宽,夜深明月浸溪寒。dú zuò gū tíng sì wàng kuān,yè shēn míng yuè jìn xī hán。
归来山色如相许,老去秋风转自安。guī lái shān sè rú xiāng xǔ,lǎo qù qiū fēng zhuǎn zì ān。
万里云霄看燕雀,百年天地有金兰。wàn lǐ yún xiāo kàn yàn què,bǎi nián tiān dì yǒu jīn lán。
尸居未可言匏系,屈指山林事更难。shī jū wèi kě yán páo xì,qū zhǐ shān lín shì gèng nán。

水居闭关

高攀龙

幽居无事不开颜,为惜春光只闭关。yōu jū wú shì bù kāi yán,wèi xī chūn guāng zhǐ bì guān。
两眼情亲惟绿野,一生心契有青山。liǎng yǎn qíng qīn wéi lǜ yě,yī shēng xīn qì yǒu qīng shān。
桃华灼灼鸟啼寂,柳絮飞飞人意闲。táo huá zhuó zhuó niǎo tí jì,liǔ xù fēi fēi rén yì xián。
缓步溪头看落日,月明深竹抱琴还。huǎn bù xī tóu kàn luò rì,yuè míng shēn zhú bào qín hái。

即事

高攀龙

万里迢迢殅色开,千秋蔼蔼野芳来。wàn lǐ tiáo tiáo shēng sè kāi,qiān qiū ǎi ǎi yě fāng lái。
孤舟最喜青山伴,倦眼多为绿树回。gū zhōu zuì xǐ qīng shān bàn,juàn yǎn duō wèi lǜ shù huí。
邑里过时惊薄俗,衡门深处念时才。yì lǐ guò shí jīng báo sú,héng mén shēn chù niàn shí cái。
可怜无尽乾坤内,百念消归一酒杯。kě lián wú jǐn qián kūn nèi,bǎi niàn xiāo guī yī jiǔ bēi。

同许静馀先生游山

高攀龙

新凉甘雨遍汀洲,况复山中桂树秋。xīn liáng gān yǔ biàn tīng zhōu,kuàng fù shān zhōng guì shù qiū。
以我中年窥静理,知君晚节解闲游。yǐ wǒ zhōng nián kuī jìng lǐ,zhī jūn wǎn jié jiě xián yóu。
喜看岩竹穿幽径,爱听松风上小楼。xǐ kàn yán zhú chuān yōu jìng,ài tīng sōng fēng shàng xiǎo lóu。
满地夕阳收拾去,并将明月载归舟。mǎn dì xī yáng shōu shí qù,bìng jiāng míng yuè zài guī zhōu。

同洪平叔游武夷

高攀龙

连宵阴雨长春苔,方驾山中云即开。lián xiāo yīn yǔ zhǎng chūn tái,fāng jià shān zhōng yún jí kāi。
峰胜正愁舟急过,滩高绝便首重回。fēng shèng zhèng chóu zhōu jí guò,tān gāo jué biàn shǒu zhòng huí。
排云岩竹山山出,映水春华曲曲来。pái yún yán zhú shān shān chū,yìng shuǐ chūn huá qū qū lái。
薄暮天游最高顶,可无呼月醉深杯。báo mù tiān yóu zuì gāo dǐng,kě wú hū yuè zuì shēn bēi。

次刘伯先闭关韵

高攀龙

在在名山寂寂峰,渊泉深处有潜龙。zài zài míng shān jì jì fēng,yuān quán shēn chù yǒu qián lóng。
非于太极先天覛,只在寻常日用逢。fēi yú tài jí xiān tiān mì,zhǐ zài xún cháng rì yòng féng。
当默识时微有象,到名言处绝无踪。dāng mò shí shí wēi yǒu xiàng,dào míng yán chù jué wú zōng。
洗心藏密吾曹事,长掩衡门独抚松。xǐ xīn cáng mì wú cáo shì,zhǎng yǎn héng mén dú fǔ sōng。

至水居

高攀龙

何事驱车缁洛尘,归来烟水味逾真。hé shì qū chē zī luò chén,guī lái yān shuǐ wèi yú zhēn。
寒塘古岸五衰柳,落日秋风一老人。hán táng gǔ àn wǔ shuāi liǔ,luò rì qiū fēng yī lǎo rén。
兀坐冥然天地古,观书恍尔性情新。wù zuò míng rán tiān dì gǔ,guān shū huǎng ěr xìng qíng xīn。
未须蒿目忧时事,闻道明君信直臣。wèi xū hāo mù yōu shí shì,wén dào míng jūn xìn zhí chén。

静坐吟

高攀龙

静坐非元非是禅,须知吾道本于天。jìng zuò fēi yuán fēi shì chán,xū zhī wú dào běn yú tiān。
直心来自降衷后,浩气观于未发前。zhí xīn lái zì jiàng zhōng hòu,hào qì guān yú wèi fā qián。
但有平常为究竟,更无元妙可穷研。dàn yǒu píng cháng wèi jiū jìng,gèng wú yuán miào kě qióng yán。
一朝忽显真头面,方信诚明本自然。yī cháo hū xiǎn zhēn tóu miàn,fāng xìn chéng míng běn zì rán。

静坐吟

高攀龙

一片灵明一敬融,别无馀法可施功。yī piàn líng míng yī jìng róng,bié wú yú fǎ kě shī gōng。
乾坤浩荡今还古,日月光华西复东。qián kūn hào dàng jīn hái gǔ,rì yuè guāng huá xī fù dōng。
莫羡仙家烹大药,何须释氏说真空。mò xiàn xiān jiā pēng dà yào,hé xū shì shì shuō zhēn kōng。
些儿欲问儒宗事,妙诀无过未发中。xiē ér yù wèn rú zōng shì,miào jué wú guò wèi fā zhōng。
1381234567