古诗词

陆深

兰溪易舟愈小而北望愈远

陆深

山峰叠叠水潭潭,欲断还开去始谙。shān fēng dié dié shuǐ tán tán,yù duàn hái kāi qù shǐ ān。
净照波光深见石,远分秋色半成岚。jìng zhào bō guāng shēn jiàn shí,yuǎn fēn qiū sè bàn chéng lán。
梦魂总不离天上,身世虚怜是斗南。mèng hún zǒng bù lí tiān shàng,shēn shì xū lián shì dòu nán。
买得溪船如一叶,茶烟频扬酒微酣。mǎi dé xī chuán rú yī yè,chá yān pín yáng jiǔ wēi hān。

自怀玉驿复行舟

陆深

行尽山程复水程,水南山径更须行。xíng jǐn shān chéng fù shuǐ chéng,shuǐ nán shān jìng gèng xū xíng。
攀高渐识浮云薄,度险频惊怪石轻。pān gāo jiàn shí fú yún báo,dù xiǎn pín jīng guài shí qīng。
到处一身真逆旅,传来满耳总虚名。dào chù yī shēn zhēn nì lǚ,chuán lái mǎn ěr zǒng xū míng。
阴晴未定秋将半,忽听松声是雨声。yīn qíng wèi dìng qiū jiāng bàn,hū tīng sōng shēng shì yǔ shēng。

重登子陵客星亭望钓台二首

陆深

万古江山复此亭,天边自有少微星。wàn gǔ jiāng shān fù cǐ tíng,tiān biān zì yǒu shǎo wēi xīng。
人生俯仰成今昔,客里悲欢付醉醒。rén shēng fǔ yǎng chéng jīn xī,kè lǐ bēi huān fù zuì xǐng。
谁为汉家延国祚,欲从严濑问山灵。shuí wèi hàn jiā yán guó zuò,yù cóng yán lài wèn shān líng。
浮云逝水秋风阔,极目遥空环翠屏。fú yún shì shuǐ qiū fēng kuò,jí mù yáo kōng huán cuì píng。

重登子陵客星亭望钓台二首

陆深

烟霞冉冉去还迷,紫翠重重高复低。yān xiá rǎn rǎn qù hái mí,zǐ cuì zhòng zhòng gāo fù dī。
双柱插天擎日月,一溪流水隔东西。shuāng zhù chā tiān qíng rì yuè,yī xī liú shuǐ gé dōng xī。
骚人道路频回首,客子光阴觅旧题。sāo rén dào lù pín huí shǒu,kè zi guāng yīn mì jiù tí。
怅望高风千仞外,敢将容易事攀跻。chàng wàng gāo fēng qiān rèn wài,gǎn jiāng róng yì shì pān jī。

鹅湖晓发

陆深

稻田迤逦水潺湲,不待黄粱已度关。dào tián yí lǐ shuǐ chán yuán,bù dài huáng liáng yǐ dù guān。
去路每看青嶂合,穿林时揽白云还。qù lù měi kàn qīng zhàng hé,chuān lín shí lǎn bái yún hái。
秋风午日炎凉里,牧笛樵歌楚粤间。qiū fēng wǔ rì yán liáng lǐ,mù dí qiáo gē chǔ yuè jiān。
惆怅平生最奇绝,未应向晚过千山。chóu chàng píng shēng zuì qí jué,wèi yīng xiàng wǎn guò qiān shān。

九月朔饯别过水南

陆深

年年席上看图画,秋日人从画里行。nián nián xí shàng kàn tú huà,qiū rì rén cóng huà lǐ xíng。
夹道古松飞盖迥,漫滩奇石彩船轻。jiā dào gǔ sōng fēi gài jiǒng,màn tān qí shí cǎi chuán qīng。
依山别馆云封户,入市流泉竹绕城。yī shān bié guǎn yún fēng hù,rù shì liú quán zhú rào chéng。
回首夕阳无限好,紫青如绣五云明。huí shǒu xī yáng wú xiàn hǎo,zǐ qīng rú xiù wǔ yún míng。

十月十日雨

陆深

南州雨意万山深,毒雾蛮烟半月阴。nán zhōu yǔ yì wàn shān shēn,dú wù mán yān bàn yuè yīn。
细草公庭秋淅淅,隔花宫漏夜沈沈。xì cǎo gōng tíng qiū xī xī,gé huā gōng lòu yè shěn shěn。
溪流破白添新涨,云岫拖青失旧林。xī liú pò bái tiān xīn zhǎng,yún xiù tuō qīng shī jiù lín。
静倚客窗听不厌,乾坤随处望为霖。jìng yǐ kè chuāng tīng bù yàn,qián kūn suí chù wàng wèi lín。

游武夷二首

陆深

武夷宫前九曲溪,好峰多在夕阳西。wǔ yí gōng qián jiǔ qū xī,hǎo fēng duō zài xī yáng xī。
仙人飞度无行径,过客跻攀有杖藜。xiān rén fēi dù wú xíng jìng,guò kè jī pān yǒu zhàng lí。
草树阴阴连碧落,风烟袅袅引丹梯。cǎo shù yīn yīn lián bì luò,fēng yān niǎo niǎo yǐn dān tī。
相传亦是秦人隐,何必桃源路始迷。xiāng chuán yì shì qín rén yǐn,hé bì táo yuán lù shǐ mí。

游武夷二首

陆深

日日溪头风日清,棹歌声里镜中行。rì rì xī tóu fēng rì qīng,zhào gē shēng lǐ jìng zhōng xíng。
千岩万壑不知处,芳草幽花苦问名。qiān yán wàn hè bù zhī chù,fāng cǎo yōu huā kǔ wèn míng。
照影碧潭怜我老,分秋华月向谁明。zhào yǐng bì tán lián wǒ lǎo,fēn qiū huá yuè xiàng shuí míng。
山川如画人如玉,望阙怀乡无限情。shān chuān rú huà rén rú yù,wàng quē huái xiāng wú xiàn qíng。

雨中发玉山

陆深

岁晚烟云酿薄寒,好山正向雨中看。suì wǎn yān yún niàng báo hán,hǎo shān zhèng xiàng yǔ zhōng kàn。
断桥流水横渔艇,要路丰泥没马鞍。duàn qiáo liú shuǐ héng yú tǐng,yào lù fēng ní méi mǎ ān。
初向玉山迎敕使,远从闽岭望长安。chū xiàng yù shān yíng chì shǐ,yuǎn cóng mǐn lǐng wàng zhǎng ān。
北来南去年光里,却恐卢生梦未阑。běi lái nán qù nián guāng lǐ,què kǒng lú shēng mèng wèi lán。

过草萍

陆深

山作重围天共低,一滩分水浙东西。shān zuò zhòng wéi tiān gòng dī,yī tān fēn shuǐ zhè dōng xī。
云边野菜挑冬笋,客里行厨趁午鸡。yún biān yě cài tiāo dōng sǔn,kè lǐ xíng chú chèn wǔ jī。
鹤背还沾瀑布雨,马蹄偏恋锦障泥。hè bèi hái zhān pù bù yǔ,mǎ tí piān liàn jǐn zhàng ní。
胜游若许开晴照,为借仙人一杖藜。shèng yóu ruò xǔ kāi qíng zhào,wèi jiè xiān rén yī zhàng lí。

桐江

陆深

北风瑟瑟滩悠悠,行尽桐江兴转幽。běi fēng sè sè tān yōu yōu,xíng jǐn tóng jiāng xīng zhuǎn yōu。
水西半天堕红日,溪南诸峰偶白头。shuǐ xī bàn tiān duò hóng rì,xī nán zhū fēng ǒu bái tóu。
严陵自是高隐地,钱塘从古帝王州。yán líng zì shì gāo yǐn dì,qián táng cóng gǔ dì wáng zhōu。
海云不断三山近,时有青红起蜃楼。hǎi yún bù duàn sān shān jìn,shí yǒu qīng hóng qǐ shèn lóu。

和汪有之园亭之作

陆深

一区犹愧子云才,薄有茅堂傍水开。yī qū yóu kuì zi yún cái,báo yǒu máo táng bàng shuǐ kāi。
远信经秋凭雁到,问奇长日有人来。yuǎn xìn jīng qiū píng yàn dào,wèn qí zhǎng rì yǒu rén lái。
好花隔岸飞红雨,新笋穿篱迸绿苔。hǎo huā gé àn fēi hóng yǔ,xīn sǔn chuān lí bèng lǜ tái。
同上玉堂俱出牧,却从湖海望蓬莱。tóng shàng yù táng jù chū mù,què cóng hú hǎi wàng péng lái。

春日有怀王天宇嘉定

陆深

美人只隔淞江水,不待秋风首重回。měi rén zhǐ gé sōng jiāng shuǐ,bù dài qiū fēng shǒu zhòng huí。
今日吴公居第一,少年贾傅最多才。jīn rì wú gōng jū dì yī,shǎo nián jiǎ fù zuì duō cái。
遥怜细雨催春到,忽忆桃花对酒开。yáo lián xì yǔ cuī chūn dào,hū yì táo huā duì jiǔ kāi。
病骨几时堪束带,紫扉青琐共金台。bìng gǔ jǐ shí kān shù dài,zǐ fēi qīng suǒ gòng jīn tái。

清明前一日过毗陵

陆深

老去逢春春更妍,杏花开烂柳含烟。lǎo qù féng chūn chūn gèng yán,xìng huā kāi làn liǔ hán yān。
风旗金鼓频过寺,石岸楼台远接天。fēng qí jīn gǔ pín guò sì,shí àn lóu tái yuǎn jiē tiān。
潮信有期通大海,赏心如昨换流年。cháo xìn yǒu qī tōng dà hǎi,shǎng xīn rú zuó huàn liú nián。
禁烟时节江南路,画里山川行画船。jìn yān shí jié jiāng nán lù,huà lǐ shān chuān xíng huà chuán。

庚寅三月三日渡江

陆深

明岁行年五十五,今晨渡江三月三。míng suì xíng nián wǔ shí wǔ,jīn chén dù jiāng sān yuè sān。
鸥盟鹭渚他无恙,鹏海龙沙我所谙。ōu méng lù zhǔ tā wú yàng,péng hǎi lóng shā wǒ suǒ ān。
北固山前帆欲满,东风阵里酒微酣。běi gù shān qián fān yù mǎn,dōng fēng zhèn lǐ jiǔ wēi hān。
楼船箫鼓旌旗绕,黄纸功名老尚堪。lóu chuán xiāo gǔ jīng qí rào,huáng zhǐ gōng míng lǎo shàng kān。

宿州道中

陆深

水郭山村不计程,淮阳春晚更多情。shuǐ guō shān cūn bù jì chéng,huái yáng chūn wǎn gèng duō qíng。
灵风常傍征旗绕,宿雨新添野潦明。líng fēng cháng bàng zhēng qí rào,sù yǔ xīn tiān yě lǎo míng。
麦叶青青初覆雉,柳条落落未藏莺。mài yè qīng qīng chū fù zhì,liǔ tiáo luò luò wèi cáng yīng。
风雩亦是寻常事,陌上沙头尽日行。fēng yú yì shì xún cháng shì,mò shàng shā tóu jǐn rì xíng。

憩驿亭昼梦

陆深

蕉鹿何心得失间,如何连夜梦家山。jiāo lù hé xīn dé shī jiān,rú hé lián yè mèng jiā shān。
药栏定为游人遍,水阁唯应送客关。yào lán dìng wèi yóu rén biàn,shuǐ gé wéi yīng sòng kè guān。
春日欲晴常带雨,客途虽好不如还。chūn rì yù qíng cháng dài yǔ,kè tú suī hǎo bù rú hái。
少年最爱河东问,抽笔浑惭鬓已斑。shǎo nián zuì ài hé dōng wèn,chōu bǐ hún cán bìn yǐ bān。

睢阳礼月

陆深

金鼓声繁夜向阑,叩天无计路漫漫。jīn gǔ shēng fán yè xiàng lán,kòu tiān wú jì lù màn màn。
埋将桂树三千丈,失却姮娥十二阑。mái jiāng guì shù sān qiān zhàng,shī què héng é shí èr lán。
后羿弯弧空躩铄,玉川流涕正汍澜。hòu yì wān hú kōng jué shuò,yù chuān liú tì zhèng wán lán。
由来天上成亏事,付与人间仔细看。yóu lái tiān shàng chéng kuī shì,fù yǔ rén jiān zǎi xì kàn。

行经隋堤有感

陆深

端委犹堪致太平,龙舟锦缆竟何成。duān wěi yóu kān zhì tài píng,lóng zhōu jǐn lǎn jìng hé chéng。
空馀细水缘堤曲,别有垂杨带晚晴。kōng yú xì shuǐ yuán dī qū,bié yǒu chuí yáng dài wǎn qíng。
社燕归来如有恨,闲花开遍不知名。shè yàn guī lái rú yǒu hèn,xián huā kāi biàn bù zhī míng。
行人谁管兴亡事,但说扬州接汴京。xíng rén shuí guǎn xīng wáng shì,dàn shuō yáng zhōu jiē biàn jīng。