古诗词

高俨

秋日雨中登楼

高俨

凉风吹骤雨,高坐称闲心。liáng fēng chuī zhòu yǔ,gāo zuò chēng xián xīn。
草阁水声里,山城秋色深。cǎo gé shuǐ shēng lǐ,shān chéng qiū sè shēn。
沧洲何处是,白日一时沉。cāng zhōu hé chù shì,bái rì yī shí chén。
向夕衡门掩,烟霞绕玉琴。xiàng xī héng mén yǎn,yān xiá rào yù qín。

客中春暮答陈拾遗邝金吾王中书即次拾遗韵

高俨

离家一日即生愁,况复长年在路头。lí jiā yī rì jí shēng chóu,kuàng fù zhǎng nián zài lù tóu。
乡梦不通三月雨,客心如感二毛秋。xiāng mèng bù tōng sān yuè yǔ,kè xīn rú gǎn èr máo qiū。
途穷旧国看芳草,日落青江送急流。tú qióng jiù guó kàn fāng cǎo,rì luò qīng jiāng sòng jí liú。
感念密游多旧好,新诗频惠莫能酬。gǎn niàn mì yóu duō jiù hǎo,xīn shī pín huì mò néng chóu。

遣兴

高俨

不觉风流换少年,花开花落笑花前。bù jué fēng liú huàn shǎo nián,huā kāi huā luò xiào huā qián。
名能累我身虽远,贫不干人世莫怜。míng néng lèi wǒ shēn suī yuǎn,pín bù gàn rén shì mò lián。
日晚驱云开竹户,春晴引杖听山泉。rì wǎn qū yún kāi zhú hù,chūn qíng yǐn zhàng tīng shān quán。
此中兴味谁能会,试问逍遥李谪仙。cǐ zhōng xīng wèi shuí néng huì,shì wèn xiāo yáo lǐ zhé xiān。

送张穆之度岭

高俨

白头为客昔人悲,况复行当此乱离。bái tóu wèi kè xī rén bēi,kuàng fù xíng dāng cǐ luàn lí。
江国昔年曾失路,才名今日恐非时。jiāng guó xī nián céng shī lù,cái míng jīn rì kǒng fēi shí。
只身旅食仍依友,万里家书欲寄谁。zhǐ shēn lǚ shí réng yī yǒu,wàn lǐ jiā shū yù jì shuí。
莫向天涯重留滞,青山还有白云期。mò xiàng tiān yá zhòng liú zhì,qīng shān hái yǒu bái yún qī。

江上早秋

高俨

节次韶华若水流,百年又去一年秋。jié cì sháo huá ruò shuǐ liú,bǎi nián yòu qù yī nián qiū。
闲将白眼看浮世,不意微霜上黑头。xián jiāng bái yǎn kàn fú shì,bù yì wēi shuāng shàng hēi tóu。
合浦明珠非所贵,茅君真诀定行求。hé pǔ míng zhū fēi suǒ guì,máo jūn zhēn jué dìng xíng qiú。
沧浪浩荡无边岸,且纵灵槎遍十洲。cāng làng hào dàng wú biān àn,qiě zòng líng chá biàn shí zhōu。

春晴郊行适逢陆生见过

高俨

村边行乐在晴新,款款藤枝得得春。cūn biān xíng lè zài qíng xīn,kuǎn kuǎn téng zhī dé dé chūn。
几处花心红抱蝶,隔山泉眼白看人。jǐ chù huā xīn hóng bào dié,gé shān quán yǎn bái kàn rén。
身闲欲狎渔樵侣,地僻还惊车马尘。shēn xián yù xiá yú qiáo lǚ,dì pì hái jīng chē mǎ chén。
狂喜相呼过路讶,焉知皮陆旧交亲。kuáng xǐ xiāng hū guò lù yà,yān zhī pí lù jiù jiāo qīn。

十六夜同谢伯子过庞公右云山馆待月得两席罢成诗

高俨

散酌山杯笑几人,缓寻村馆得幽新。sàn zhuó shān bēi xiào jǐ rén,huǎn xún cūn guǎn dé yōu xīn。
松于密处鸟生梦,月不明时天失真。sōng yú mì chù niǎo shēng mèng,yuè bù míng shí tiān shī zhēn。
隔岭潇潇来薄雨,前溪皛皛似侵晨。gé lǐng xiāo xiāo lái báo yǔ,qián xī xiǎo xiǎo shì qīn chén。
物情应节催心老,所学都成过眼尘。wù qíng yīng jié cuī xīn lǎo,suǒ xué dōu chéng guò yǎn chén。

秋夜独坐对月却成

高俨

广汉无尘独坐中,桂枝摇影上林东。guǎng hàn wú chén dú zuò zhōng,guì zhī yáo yǐng shàng lín dōng。
渐分杯茗泉花洁,即照关河雁路通。jiàn fēn bēi míng quán huā jié,jí zhào guān hé yàn lù tōng。
到夜盈亏原是定,逢时观赏莫教慵。dào yè yíng kuī yuán shì dìng,féng shí guān shǎng mò jiào yōng。
南华一会蒙庄叟,别有心期与物同。nán huá yī huì méng zhuāng sǒu,bié yǒu xīn qī yǔ wù tóng。

秋夜独坐对月却成

高俨

最寻静处爱诸峰,云水悠悠莫定踪。zuì xún jìng chù ài zhū fēng,yún shuǐ yōu yōu mò dìng zōng。
一乱世人时易去,两中秋月夜难逢。yī luàn shì rén shí yì qù,liǎng zhōng qiū yuè yè nán féng。
酒当极乐从心醉,事可无才任性慵。jiǔ dāng jí lè cóng xīn zuì,shì kě wú cái rèn xìng yōng。
谁说茅檐负佳节,未眠江寺已鸣钟。shuí shuō máo yán fù jiā jié,wèi mián jiāng sì yǐ míng zhōng。

古洞

高俨

行经古洞入涂溪,物类移尝气不齐。xíng jīng gǔ dòng rù tú xī,wù lèi yí cháng qì bù qí。
恶犬吠林如猛虎,野禽投食伴家鸡。è quǎn fèi lín rú měng hǔ,yě qín tóu shí bàn jiā jī。
雨晴虹截山腰断,雾重蛇行竹尾低。yǔ qíng hóng jié shān yāo duàn,wù zhòng shé xíng zhú wěi dī。
暗忆生涯多郁恨,水声呜咽路沉迷。àn yì shēng yá duō yù hèn,shuǐ shēng wū yàn lù chén mí。

题山中午读图

高俨

密林新雨歇,叠壑泻潺湲。mì lín xīn yǔ xiē,dié hè xiè chán yuán。
书声午未罢,深坐觉□寒。shū shēng wǔ wèi bà,shēn zuò jué hán。

因乱移家后至佛山假居梁冰甫楼馆

高俨

潦倒馀生事可哀,一身经乱几千回。lǎo dào yú shēng shì kě āi,yī shēn jīng luàn jǐ qiān huí。
未能拔宅成仙去,又自慵春入市来。wèi néng bá zhái chéng xiān qù,yòu zì yōng chūn rù shì lái。
亲友雅情频过语,竹梅凉荫晚兴杯。qīn yǒu yǎ qíng pín guò yǔ,zhú méi liáng yīn wǎn xīng bēi。
贫居举眼无他物,惟有檐峰助咏才。pín jū jǔ yǎn wú tā wù,wéi yǒu yán fēng zhù yǒng cái。