古诗词

梁以壮

拟谢康乐游永嘉山水

梁以壮

绿嶂日夕深,江屿两峰峭。lǜ zhàng rì xī shēn,jiāng yǔ liǎng fēng qiào。
无以遣幽怀,索异纵瞻眺。wú yǐ qiǎn yōu huái,suǒ yì zòng zhān tiào。
新道倍周折,众壑深窈窕。xīn dào bèi zhōu zhé,zhòng hè shēn yǎo tiǎo。
林木抱翳郁,□日舒寒照。lín mù bào yì yù,rì shū hán zhào。
积叶杖履滑,薜萝引泉窍。jī yè zhàng lǚ huá,bì luó yǐn quán qiào。
观流寻止处,微鳞懒垂钓。guān liú xún zhǐ chù,wēi lín lǎn chuí diào。
密岩绝人烟,霜清鹧鸪叫。mì yán jué rén yān,shuāng qīng zhè gū jiào。
阴晴既无时,变幻不可料。yīn qíng jì wú shí,biàn huàn bù kě liào。
天地蕴文章,鸿蒙发光耀。tiān dì yùn wén zhāng,hóng méng fā guāng yào。
物各含馀情,万籁争相召。wù gè hán yú qíng,wàn lài zhēng xiāng zhào。
旷渺动疏散,空虚倚清啸。kuàng miǎo dòng shū sàn,kōng xū yǐ qīng xiào。

登楼

梁以壮

来往三楚间,凉凉一孤客。lái wǎng sān chǔ jiān,liáng liáng yī gū kè。
惟有此山川,赏心共晨夕。wéi yǒu cǐ shān chuān,shǎng xīn gòng chén xī。
衡岳七十峰,历历神与役。héng yuè qī shí fēng,lì lì shén yǔ yì。
洞庭蚌作帆,飞入云梦泽。dòng tíng bàng zuò fān,fēi rù yún mèng zé。
三十六湾南,子美恣所适。sān shí liù wān nán,zi měi zì suǒ shì。
归来孟襄阳,高吟鹿门僻。guī lái mèng xiāng yáng,gāo yín lù mén pì。
如何欲依人,王粲楼萧索。rú hé yù yī rén,wáng càn lóu xiāo suǒ。
遥指赤松村,秋云一片白。yáo zhǐ chì sōng cūn,qiū yún yī piàn bái。
楼外日车马,风尘骄绮陌。lóu wài rì chē mǎ,fēng chén jiāo qǐ mò。
焉知楼中人,百感在寂寞。yān zhī lóu zhōng rén,bǎi gǎn zài jì mò。
斜阳照楼芜,楚宫馀残磶。xié yáng zhào lóu wú,chǔ gōng yú cán xì。
一啸冷长空,四嶂风雨激。yī xiào lěng zhǎng kōng,sì zhàng fēng yǔ jī。

峋石

梁以壮

平生耽山水,素性爱奇石。píng shēng dān shān shuǐ,sù xìng ài qí shí。
奇石产英山,半归千金宅。qí shí chǎn yīng shān,bàn guī qiān jīn zhái。
六月入浈阳,沿厓探深僻。liù yuè rù zhēn yáng,yán yá tàn shēn pì。
采之愿过奢,选一每弃百。cǎi zhī yuàn guò shē,xuǎn yī měi qì bǎi。
舟次沙溪头,短衣乘浅屐。zhōu cì shā xī tóu,duǎn yī chéng qiǎn jī。
涧壑飞寒泉,泉声咽唧喈。jiàn hè fēi hán quán,quán shēng yàn jī jiē。
残雾拨不开,着手得盈尺。cán wù bō bù kāi,zhe shǒu dé yíng chǐ。
峰并两巉岩,外著山乳积。fēng bìng liǎng chán yán,wài zhù shān rǔ jī。
三浣露光华,桃花是颜色。sān huàn lù guāng huá,táo huā shì yán sè。
十日住舟中,珍重斋圭璧。shí rì zhù zhōu zhōng,zhēn zhòng zhāi guī bì。
圭璧易丧亡,贾祸徒惋惜。guī bì yì sàng wáng,jiǎ huò tú wǎn xī。
何如尔潜光,抱真全精魄。hé rú ěr qián guāng,bào zhēn quán jīng pò。
世事难免磨,不磷信坚瘠。shì shì nán miǎn mó,bù lín xìn jiān jí。
携归置虚窗,与尔性所适。xié guī zhì xū chuāng,yǔ ěr xìng suǒ shì。
右有青花砚,左有古图籍。yòu yǒu qīng huā yàn,zuǒ yǒu gǔ tú jí。
松竹一径深,风雨共岑寂。sōng zhú yī jìng shēn,fēng yǔ gòng cén jì。
阑干图云烟,会心岂形迹。lán gàn tú yún yān,huì xīn qǐ xíng jì。

弃妇词

梁以壮

郎情若浮云,妾心似明月。láng qíng ruò fú yún,qiè xīn shì míng yuè。
明月有时亏,妾心无时缺。míng yuè yǒu shí kuī,qiè xīn wú shí quē。

弃妇词

梁以壮

郎病妾当勤,妾病不当问。láng bìng qiè dāng qín,qiè bìng bù dāng wèn。
妾心欲死郎,悔郎转骄吝。qiè xīn yù sǐ láng,huǐ láng zhuǎn jiāo lìn。

望雨

梁以壮

冷风逆面吹,黑猪度溟氿。lěng fēng nì miàn chuī,hēi zhū dù míng guǐ。
平影涵远峰,浓云欲坠水。píng yǐng hán yuǎn fēng,nóng yún yù zhuì shuǐ。
瞬息河汉间,潇飒下庐里。shùn xī hé hàn jiān,xiāo sà xià lú lǐ。
一片断夕晖,渚烟飞不起。yī piàn duàn xī huī,zhǔ yān fēi bù qǐ。
鸥鹭共横斜,锦帆入萍趾。ōu lù gòng héng xié,jǐn fān rù píng zhǐ。
村树失依微,花田白如沚。cūn shù shī yī wēi,huā tián bái rú zhǐ。
嗟予楼中人,隐忧昨无已。jiē yǔ lóu zhōng rén,yǐn yōu zuó wú yǐ。
古陌满东南,三月阁耒耜。gǔ mò mǎn dōng nán,sān yuè gé lěi sì。
林木鸣催耕,涧壑断流涘。lín mù míng cuī gēng,jiàn hè duàn liú sì。
十日无麦禾,金粟崇朝侈。shí rì wú mài hé,jīn sù chóng cháo chǐ。
天地从来心,造物有谁使。tiān dì cóng lái xīn,zào wù yǒu shuí shǐ。
莫便垂玉霓,闲园发兰芷。mò biàn chuí yù ní,xián yuán fā lán zhǐ。

题李静斋吟哦图

梁以壮

仕途斗奢华,官阁杂魑魅。shì tú dòu shē huá,guān gé zá chī mèi。
璅结蟹为腹,水母虾以视。suǒ jié xiè wèi fù,shuǐ mǔ xiā yǐ shì。
貊舌舐昼林,虎口吼夜市。mò shé shì zhòu lín,hǔ kǒu hǒu yè shì。
■?笑唇掩,猩猩啼酒醉。xiào chún yǎn,xīng xīng tí jiǔ zuì。
而乃冰雪心,屋漏仰无愧。ér nǎi bīng xuě xīn,wū lòu yǎng wú kuì。
平生会读书,必欲见之事。píng shēng huì dú shū,bì yù jiàn zhī shì。
八年莅靖安,恤民拯于水。bā nián lì jìng ān,xù mín zhěng yú shuǐ。
弥漫失田庐,心力日兼至。mí màn shī tián lú,xīn lì rì jiān zhì。
神鹿能噬毒,鹄亭灰骨出。shén lù néng shì dú,gǔ tíng huī gǔ chū。
政行肃以清,对菊发幽思。zhèng xíng sù yǐ qīng,duì jú fā yōu sī。
镂章布五霞,瑶蕊屑脂腻。lòu zhāng bù wǔ xiá,yáo ruǐ xiè zhī nì。

白鹤

梁以壮

白鹤白鹤情最闲,托足高向长松树。bái hè bái hè qíng zuì xián,tuō zú gāo xiàng zhǎng sōng shù。
飞鸣在天或在渚,斥鴳焦鹩不得附。fēi míng zài tiān huò zài zhǔ,chì yàn jiāo liáo bù dé fù。
睥睨上下具性灵,一唳空虚下白露。pì nì shàng xià jù xìng líng,yī lì kōng xū xià bái lù。
如何拙鸠鸣得时,鸠性无常类狐兔。rú hé zhuō jiū míng dé shí,jiū xìng wú cháng lèi hú tù。
轻薄常因鹊作巢,欲鹤绸缪御风雨。qīng báo cháng yīn què zuò cháo,yù hè chóu móu yù fēng yǔ。
白鹤结构不同鹊,以鹊视鹤鹤不顾,洲白芦花狎鸥鹭。bái hè jié gòu bù tóng què,yǐ què shì hè hè bù gù,zhōu bái lú huā xiá ōu lù。

海幢寺舍利塔歌

梁以壮

杨孚故庐洛阳雪,松枝即是琼瑶树。yáng fú gù lú luò yáng xuě,sōng zhī jí shì qióng yáo shù。
杨孚一去千百年,杨孚祠屋自朝暮。yáng fú yī qù qiān bǎi nián,yáng fú cí wū zì cháo mù。
祠屋高在秀山阳,秀山巍巍不易赴。cí wū gāo zài xiù shān yáng,xiù shān wēi wēi bù yì fù。
河南本是杨孚名,杨孚第宅是其故。hé nán běn shì yáng fú míng,yáng fú dì zhái shì qí gù。
第宅今变为僧居,僧居从来僧不悟。dì zhái jīn biàn wèi sēng jū,sēng jū cóng lái sēng bù wù。
山林百亩佛殿开,中立一塔说幻寓。shān lín bǎi mǔ fú diàn kāi,zhōng lì yī tǎ shuō huàn yù。
塔上佛像中佛骨,骨名金沙亦无数。tǎ shàng fú xiàng zhōng fú gǔ,gǔ míng jīn shā yì wú shù。
金沙死骨能利人,活佛当时能普护。jīn shā sǐ gǔ néng lì rén,huó fú dāng shí néng pǔ hù。
普护外国不得知,中国有神亦屡屡。pǔ hù wài guó bù dé zhī,zhōng guó yǒu shén yì lǚ lǚ。
杨孚生前世称贤,死后庙貌亦静素。yáng fú shēng qián shì chēng xián,sǐ hòu miào mào yì jìng sù。
岂力不若佛力大,圣贤博施事难措。qǐ lì bù ruò fú lì dà,shèng xián bó shī shì nán cuò。
虚无佛法那可窥,世事浮沉不相顾。xū wú fú fǎ nà kě kuī,shì shì fú chén bù xiāng gù。
僧家寂寞要久长,白石泠泠结牢固。sēng jiā jì mò yào jiǔ zhǎng,bái shí líng líng jié láo gù。
白石出在端州旁,气抱星岩夜光注。bái shí chū zài duān zhōu páng,qì bào xīng yán yè guāng zhù。
七层灯影玉一围,上逼诸天下凝冱。qī céng dēng yǐng yù yī wéi,shàng bī zhū tiān xià níng hù。
利己利人僧不言,日掩禅关但挥麈。lì jǐ lì rén sēng bù yán,rì yǎn chán guān dàn huī zhǔ。
有时放生倚石塔,白石玲珑通鸟语。yǒu shí fàng shēng yǐ shí tǎ,bái shí líng lóng tōng niǎo yǔ。
群鸟向塔塔欲动,似知不知如欲诉。qún niǎo xiàng tǎ tǎ yù dòng,shì zhī bù zhī rú yù sù。
何如深潭一白鹅,或起或伏自风雨。hé rú shēn tán yī bái é,huò qǐ huò fú zì fēng yǔ。

赠野云子

梁以壮

君非贫,君住羊石之比,四围朱门皆成邻。jūn fēi pín,jūn zhù yáng shí zhī bǐ,sì wéi zhū mén jiē chéng lín。
独坐虚窗,对玉山之松筠。dú zuò xū chuāng,duì yù shān zhī sōng yún。
有田百亩,不出城闉。yǒu tián bǎi mǔ,bù chū chéng yīn。
世人力弱多变弃,君有力不辞苦辛。shì rén lì ruò duō biàn qì,jūn yǒu lì bù cí kǔ xīn。
亩亩是石,向石锄之石不磷。mǔ mǔ shì shí,xiàng shí chú zhī shí bù lín。
妻儿要食向君取,君向石田田向君,经年无粒田羞人。qī ér yào shí xiàng jūn qǔ,jūn xiàng shí tián tián xiàng jūn,jīng nián wú lì tián xiū rén。
人田之田有肥瘠,君田之田石嶙峋。rén tián zhī tián yǒu féi jí,jūn tián zhī tián shí lín xún。
君锄石田得禹穴,中有骊龙百尺石上蹲。jūn chú shí tián dé yǔ xué,zhōng yǒu lí lóng bǎi chǐ shí shàng dūn。
君探得珠非谷等伦,抱之待价为世珍。jūn tàn dé zhū fēi gǔ děng lún,bào zhī dài jià wèi shì zhēn。
负郭田二顷,不足骄苏秦。fù guō tián èr qǐng,bù zú jiāo sū qín。

闻莺

梁以壮

莺语皆闻惯,呢喃众不疑。yīng yǔ jiē wén guàn,ne nán zhòng bù yí。
自怜凤皇舌,莫乞市人知。zì lián fèng huáng shé,mò qǐ shì rén zhī。
出谷难为嘿,高飞却独还。chū gǔ nán wèi hēi,gāo fēi què dú hái。
未能藏大雅,名著亦莺危。wèi néng cáng dà yǎ,míng zhù yì yīng wēi。

四儿溆生日诗以示之

梁以壮

归家苦行路,客里且盘桓。guī jiā kǔ xíng lù,kè lǐ qiě pán huán。
一十三年侍,初秋四日欢。yī shí sān nián shì,chū qiū sì rì huān。
劬劳惟汝母,汝父尚艰难。qú láo wéi rǔ mǔ,rǔ fù shàng jiān nán。
学闻如俱长,当时梦白鸾。xué wén rú jù zhǎng,dāng shí mèng bái luán。

谢黄西村惠安南棕竹杖

梁以壮

惠我棕竹杖,来从九真烟。huì wǒ zōng zhú zhàng,lái cóng jiǔ zhēn yān。
亭亭方百节,踽踽已多年。tíng tíng fāng bǎi jié,jǔ jǔ yǐ duō nián。
忆岳重游易,过桥得影先。yì yuè zhòng yóu yì,guò qiáo dé yǐng xiān。
夕阳筋骨好,醉入杏花边。xī yáng jīn gǔ hǎo,zuì rù xìng huā biān。

梁以壮

霜气凝书屋,芙容出水新。shuāng qì níng shū wū,fú róng chū shuǐ xīn。
未尝鸣绮匣,先致有心人。wèi cháng míng qǐ xiá,xiān zhì yǒu xīn rén。
白日摇风雨,空郊泣鬼神。bái rì yáo fēng yǔ,kōng jiāo qì guǐ shén。
文章不得力,瑶佩度阙津。wén zhāng bù dé lì,yáo pèi dù quē jīn。

石磬

梁以壮

峭亦无追琢,含情与玉同。qiào yì wú zhuī zuó,hán qíng yǔ yù tóng。
泠然发幽响,如在空谷中。líng rán fā yōu xiǎng,rú zài kōng gǔ zhōng。
寒引青溪雨,禅生白昼风。hán yǐn qīng xī yǔ,chán shēng bái zhòu fēng。
不教门外听,秋叶一阶红。bù jiào mén wài tīng,qiū yè yī jiē hóng。

玉瓶

梁以壮

瓦砾非所贵,无暇彻底澄。wǎ lì fēi suǒ guì,wú xiá chè dǐ chéng。
爱花添洁水,当座见良朋。ài huā tiān jié shuǐ,dāng zuò jiàn liáng péng。
气暖宜幽独,心虚入夜灯。qì nuǎn yí yōu dú,xīn xū rù yè dēng。
在山犹自抱,器汝亦何凭。zài shān yóu zì bào,qì rǔ yì hé píng。

沛中

梁以壮

一入徐州一路长,几家鸡犬共斜阳。yī rù xú zhōu yī lù zhǎng,jǐ jiā jī quǎn gòng xié yáng。
书生已老无姬梦,云气空传有汉乡。shū shēng yǐ lǎo wú jī mèng,yún qì kōng chuán yǒu hàn xiāng。
二世殿门焚犴狴,六王宫瓦落鸳鸯。èr shì diàn mén fén àn bì,liù wáng gōng wǎ luò yuān yāng。
独馀残槛寒烟下,感激歌风泣数行。dú yú cán kǎn hán yān xià,gǎn jī gē fēng qì shù xíng。

圯桥

梁以壮

风尘淹忽又三年,独立圯桥感往贤。fēng chén yān hū yòu sān nián,dú lì yí qiáo gǎn wǎng xián。
进履便知能蹑足,授书终必去为仙。jìn lǚ biàn zhī néng niè zú,shòu shū zhōng bì qù wèi xiān。
久无禾黍悲周土,近有车骑认汉川。jiǔ wú hé shǔ bēi zhōu tǔ,jìn yǒu chē qí rèn hàn chuān。
此处不宜多种柳,令人愁锁万重烟。cǐ chù bù yí duō zhǒng liǔ,lìng rén chóu suǒ wàn zhòng yān。

晚泊湘潭

梁以壮

琵琶峰下夕阳明,粉堞逶迤见楚城。pí pá fēng xià xī yáng míng,fěn dié wēi yí jiàn chǔ chéng。
两岸白烟飞不起,一天寒雪落无声。liǎng àn bái yān fēi bù qǐ,yī tiān hán xuě luò wú shēng。
樵童尚忆歌萍实,渔夫犹悲道屈平。qiáo tóng shàng yì gē píng shí,yú fū yóu bēi dào qū píng。
多少旅怀开未得,岂堪还听古人情。duō shǎo lǚ huái kāi wèi dé,qǐ kān hái tīng gǔ rén qíng。

省祖墓

梁以壮

山深华表出荒丛,春祀衣冠感亦通。shān shēn huá biǎo chū huāng cóng,chūn sì yī guān gǎn yì tōng。
独抱遗编留隐德,敢从末叶继清风。dú bào yí biān liú yǐn dé,gǎn cóng mò yè jì qīng fēng。
白云未了千秋望,青蕳空馀一代功。bái yún wèi le qiān qiū wàng,qīng jiān kōng yú yī dài gōng。
最忆当年读书处,荔支城北水流东。zuì yì dāng nián dú shū chù,lì zhī chéng běi shuǐ liú dōng。