古诗词

梁有誉

感秋

梁有誉

一望关河夕照孤,商声萧瑟起平芜。yī wàng guān hé xī zhào gū,shāng shēng xiāo sè qǐ píng wú。
汉畿四塞称天府,周室千年纪瑞符。hàn jī sì sāi chēng tiān fǔ,zhōu shì qiān nián jì ruì fú。
承露金茎凌缥缈,迎风琳观倚虚无。chéng lù jīn jīng líng piāo miǎo,yíng fēng lín guān yǐ xū wú。
悲歌感慨人何在,莫向时平说霸图。bēi gē gǎn kǎi rén hé zài,mò xiàng shí píng shuō bà tú。

感秋

梁有誉

玉露团团凋紫兰,风尘空叹别离难。yù lù tuán tuán diāo zǐ lán,fēng chén kōng tàn bié lí nán。
美人挟瑟岁云暮,客子当歌月正寒。měi rén xié sè suì yún mù,kè zi dāng gē yuè zhèng hán。
塞北千金求騕袅,越南万里贡琅玕。sāi běi qiān jīn qiú yǎo niǎo,yuè nán wàn lǐ gòng láng gān。
夔龙勋业还今日,搔首云天愧羽翰。kuí lóng xūn yè hái jīn rì,sāo shǒu yún tiān kuì yǔ hàn。

感秋

梁有誉

江湖此日复何如,谩向天南赋卜居。jiāng hú cǐ rì fù hé rú,mán xiàng tiān nán fù bo jū。
京国念归怀陆橘,乡园行乐想潘舆。jīng guó niàn guī huái lù jú,xiāng yuán xíng lè xiǎng pān yú。
候虫声起灯花落,社燕巢空木叶疏。hòu chóng shēng qǐ dēng huā luò,shè yàn cháo kōng mù yè shū。
一出碧山秋已晚,惭随时哲待公车。yī chū bì shān qiū yǐ wǎn,cán suí shí zhé dài gōng chē。

感秋

梁有誉

碧纹冰簟正宜秋,卧看银河净欲流。bì wén bīng diàn zhèng yí qiū,wò kàn yín hé jìng yù liú。
鳷鹊观前清露滴,卢龙塞下暮云稠。zhī què guān qián qīng lù dī,lú lóng sāi xià mù yún chóu。
临风长想苏门啸,多病徒怀杞国忧。lín fēng zhǎng xiǎng sū mén xiào,duō bìng tú huái qǐ guó yōu。
诸弟故园应北望,相思知上海边楼。zhū dì gù yuán yīng běi wàng,xiāng sī zhī shàng hǎi biān lóu。

感秋

梁有誉

佳节聊登郭隗台,长空澹澹鸟飞来。jiā jié liáo dēng guō kuí tái,zhǎng kōng dàn dàn niǎo fēi lái。
客衣未授寒砧急,羽檄遥传暮角哀。kè yī wèi shòu hán zhēn jí,yǔ xí yáo chuán mù jiǎo āi。
树色依微临睥睨,云光浮动近蓬莱。shù sè yī wēi lín pì nì,yún guāng fú dòng jìn péng lái。
可堪多难当摇落,却忆东篱菊又开。kě kān duō nán dāng yáo luò,què yì dōng lí jú yòu kāi。

感秋

梁有誉

蓟北风烟惊壮心,感时应觉二毛侵。jì běi fēng yān jīng zhuàng xīn,gǎn shí yīng jué èr máo qīn。
功名共羡虞卿璧,世事徒怜季子金。gōng míng gòng xiàn yú qīng bì,shì shì tú lián jì zi jīn。
战后关山生暝色,雨馀城阙澹秋阴。zhàn hòu guān shān shēng míng sè,yǔ yú chéng quē dàn qiū yīn。
即看节候堪杯酒,徙倚聊为越客吟。jí kàn jié hòu kān bēi jiǔ,xǐ yǐ liáo wèi yuè kè yín。

秋去和同年胡伯贤

梁有誉

河汉迢迢天宇开,静闻灵籁起高台。hé hàn tiáo tiáo tiān yǔ kāi,jìng wén líng lài qǐ gāo tái。
千峰凉雨窗前急,万壑惊涛树杪来。qiān fēng liáng yǔ chuāng qián jí,wàn hè jīng tāo shù miǎo lái。
燕塞乍飘清角断,汉宫时动暮砧哀。yàn sāi zhà piāo qīng jiǎo duàn,hàn gōng shí dòng mù zhēn āi。
思乡越客情偏切,中夜披衣听几回。sī xiāng yuè kè qíng piān qiè,zhōng yè pī yī tīng jǐ huí。

中秋前一夕雨过黎惟敬山房

梁有誉

青山阒寂偶寻君,斗酒哀歌思不群。qīng shān qù jì ǒu xún jūn,dòu jiǔ āi gē sī bù qún。
天上阴晴浑莫定,人间弦管转愁闻。tiān shàng yīn qíng hún mò dìng,rén jiān xián guǎn zhuǎn chóu wén。
梧桐声急千家雨,岩壑寒生四壁云。wú tóng shēng jí qiān jiā yǔ,yán hè hán shēng sì bì yún。
明夜月圆谁共看,露荷风竹对秋分。míng yè yuè yuán shuí gòng kàn,lù hé fēng zhú duì qiū fēn。

山馆秋日陈公载黎惟敬二子过访

梁有誉

高秋岳色翠嶙峋,搔首云天眺望新。gāo qiū yuè sè cuì lín xún,sāo shǒu yún tiān tiào wàng xīn。
词客共题青玉案,浮名空愧白纶巾。cí kè gòng tí qīng yù àn,fú míng kōng kuì bái lún jīn。
即愁魑魅窥人过,况复风烟堕泪频。jí chóu chī mèi kuī rén guò,kuàng fù fēng yān duò lèi pín。
莫向西风感摇落,浊醪相过任吾真。mò xiàng xī fēng gǎn yáo luò,zhuó láo xiāng guò rèn wú zhēn。

五仙观眺望

梁有誉

岁晏琴尊聊纵赏,况逢高阁俯长川。suì yàn qín zūn liáo zòng shǎng,kuàng féng gāo gé fǔ zhǎng chuān。
孤城海气霾寒日,万壑钟声出暝烟。gū chéng hǎi qì mái hán rì,wàn hè zhōng shēng chū míng yān。
辽鹤归来空异代,石羊化去不知年。liáo hè guī lái kōng yì dài,shí yáng huà qù bù zhī nián。
沧桑自古何须问,肠断江湖落雁前。cāng sāng zì gǔ hé xū wèn,cháng duàn jiāng hú luò yàn qián。

秋夜

梁有誉

瑟瑟西风吹众芳,多情宋玉自悲伤。sè sè xī fēng chuī zhòng fāng,duō qíng sòng yù zì bēi shāng。
谁家笛弄千山月,半夜乌啼万树霜。shuí jiā dí nòng qiān shān yuè,bàn yè wū tí wàn shù shuāng。
岂有勋名思汗竹,敢将词赋拟长杨。qǐ yǒu xūn míng sī hàn zhú,gǎn jiāng cí fù nǐ zhǎng yáng。
凭阑一笑秋将晚,白石清泉兴不忘。píng lán yī xiào qiū jiāng wǎn,bái shí qīng quán xīng bù wàng。

登黎氏山楼

梁有誉

楼前山气日氛氲,偶为看山一访君。lóu qián shān qì rì fēn yūn,ǒu wèi kàn shān yī fǎng jūn。
下榻微风吹石壁,当歌明月出江云。xià tà wēi fēng chuī shí bì,dāng gē míng yuè chū jiāng yún。
断鸿远向沙头落,孤磬低从树杪闻。duàn hóng yuǎn xiàng shā tóu luò,gū qìng dī cóng shù miǎo wén。
只道避喧非避世,他时休勒稚圭文。zhǐ dào bì xuān fēi bì shì,tā shí xiū lēi zhì guī wén。

登黎氏山楼

梁有誉

苔径云泉松十寻,风回众壑自龙吟。tái jìng yún quán sōng shí xún,fēng huí zhòng hè zì lóng yín。
谢家群从多诗兴,苏岭高人发笑音。xiè jiā qún cóng duō shī xīng,sū lǐng gāo rén fā xiào yīn。
树色夹城春雨暗,江光吞壁夕阳沉。shù sè jiā chéng chūn yǔ àn,jiāng guāng tūn bì xī yáng chén。
生涯卒岁浑疏豁,望逐金茎使不禁。shēng yá zú suì hún shū huō,wàng zhú jīn jīng shǐ bù jìn。

登黎氏山楼

梁有誉

翠微丹壑倚疏楹,散帙焚香岂世情。cuì wēi dān hè yǐ shū yíng,sàn zhì fén xiāng qǐ shì qíng。
吟罢独看河岳色,客来同听桂松声。yín bà dú kàn hé yuè sè,kè lái tóng tīng guì sōng shēng。
三春帘卷城云入,半夜窗临海日明。sān chūn lián juǎn chéng yún rù,bàn yè chuāng lín hǎi rì míng。
拟把钓竿终远去,即凭高阁瞰东瀛。nǐ bǎ diào gān zhōng yuǎn qù,jí píng gāo gé kàn dōng yíng。

初夏与陈公载黎惟敬惟和梁思伯游北郭诸山

梁有誉

性癖甘从猿鸟群,出郊风物谩纷纷。xìng pǐ gān cóng yuán niǎo qún,chū jiāo fēng wù mán fēn fēn。
村前花逐诸溪水,雨后人耕满壑云。cūn qián huā zhú zhū xī shuǐ,yǔ hòu rén gēng mǎn hè yún。
桂树几同骚客赋,松醪遥自野僧分。guì shù jǐ tóng sāo kè fù,sōng láo yáo zì yě sēng fēn。
共期结屋开青壁,为爱流泉尽岁闻。gòng qī jié wū kāi qīng bì,wèi ài liú quán jǐn suì wén。

登白云山顶

梁有誉

报导春光出郭残,谩携樽酒上层峦。bào dǎo chūn guāng chū guō cán,mán xié zūn jiǔ shàng céng luán。
涧泉杂雨鸣山阁,空翠因风湿客冠。jiàn quán zá yǔ míng shān gé,kōng cuì yīn fēng shī kè guān。
阴壑冥冥宵见日,长松落落夏生寒。yīn hè míng míng xiāo jiàn rì,zhǎng sōng luò luò xià shēng hán。
谁知一别含香署,遮莫青峰独耐看。shuí zhī yī bié hán xiāng shǔ,zhē mò qīng fēng dú nài kàn。

登白云山顶

梁有誉

石梁天畔驾晴霓,况复风光且杖藜。shí liáng tiān pàn jià qíng ní,kuàng fù fēng guāng qiě zhàng lí。
春蔼树迷秦岭北,夕阳山满汉台西。chūn ǎi shù mí qín lǐng běi,xī yáng shān mǎn hàn tái xī。
数龛荒藓诸僧散,一径飞花独鸟啼。shù kān huāng xiǎn zhū sēng sàn,yī jìng fēi huā dú niǎo tí。
莫向尘寰嗟白发,好从灵峤问丹梯。mò xiàng chén huán jiē bái fā,hǎo cóng líng jiào wèn dān tī。

登白云山顶

梁有誉

野客寻幽春暮来,悬崖曲磴断氛埃。yě kè xún yōu chūn mù lái,xuán yá qū dèng duàn fēn āi。
天横五岭空青出,日射重溟素练开。tiān héng wǔ lǐng kōng qīng chū,rì shè zhòng míng sù liàn kāi。
阴井尚闻龙化去,古坛不见鹤飞回。yīn jǐng shàng wén lóng huà qù,gǔ tán bù jiàn hè fēi huí。
浮云满目殊无定,莫厌登临数举杯。fú yún mǎn mù shū wú dìng,mò yàn dēng lín shù jǔ bēi。

安期岩

梁有誉

东南紫气动江关,玉舄飘飘遂不还。dōng nán zǐ qì dòng jiāng guān,yù xì piāo piāo suì bù hái。
谩忆鹤归华表柱,更传仙在沃焦山。mán yì hè guī huá biǎo zhù,gèng chuán xiān zài wò jiāo shān。
松梢花落禽衔去,石上芝生客到扳。sōng shāo huā luò qín xián qù,shí shàng zhī shēng kè dào bān。
今古苍茫俱莫问,何如散发弄潺湲。jīn gǔ cāng máng jù mò wèn,hé rú sàn fā nòng chán yuán。

山馆燕集忆梁彦国仲登二山人作此招之

梁有誉

忆赋思玄意独深,山川萧瑟几登临。yì fù sī xuán yì dú shēn,shān chuān xiāo sè jǐ dēng lín。
百年只合持螯醉,万事何妨拥鼻吟。bǎi nián zhǐ hé chí áo zuì,wàn shì hé fáng yōng bí yín。
海上断云秋漠漠,天边落木岁阴阴。hǎi shàng duàn yún qiū mò mò,tiān biān luò mù suì yīn yīn。
稽山庐岳风流远,此日词人可共寻。jī shān lú yuè fēng liú yuǎn,cǐ rì cí rén kě gòng xún。