古诗词

张洪

尚湖

张洪

袅袅西风起白波,维舟无奈客愁何。niǎo niǎo xī fēng qǐ bái bō,wéi zhōu wú nài kè chóu hé。
江湖满地人来少,芦苇连天雁去多。jiāng hú mǎn dì rén lái shǎo,lú wěi lián tiān yàn qù duō。
咫尺不遑安信宿,百年能得几经过。zhǐ chǐ bù huáng ān xìn sù,bǎi nián néng dé jǐ jīng guò。
自怜旧日嬉游处,都被农家插晚禾。zì lián jiù rì xī yóu chù,dōu bèi nóng jiā chā wǎn hé。

雪井

张洪

仙翁远自何方至,兀坐山头息已绵。xiān wēng yuǎn zì hé fāng zhì,wù zuò shān tóu xī yǐ mián。
相地偶无松下雪,寻源因得地中泉。xiāng dì ǒu wú sōng xià xuě,xún yuán yīn dé dì zhōng quán。
悬瓶直下千寻绠,甃石虚涵一镜天。xuán píng zhí xià qiān xún gěng,zhòu shí xū hán yī jìng tiān。
冰玉忽惊云外泻,渴麋随得到堂前。bīng yù hū jīng yún wài xiè,kě mí suí dé dào táng qián。

古东门行送别金彦桢

张洪

仆夫顾我悲,辕马局不行。pū fū gù wǒ bēi,yuán mǎ jú bù xíng。
古来离别地,青草不复生。gǔ lái lí bié dì,qīng cǎo bù fù shēng。
居人攀桃李,怅望难为情。jū rén pān táo lǐ,chàng wàng nán wèi qíng。
流尘起阡陌,远树花冥冥。liú chén qǐ qiān mò,yuǎn shù huā míng míng。
莫向秦东亭,唱此《东门行》。mò xiàng qín dōng tíng,chàng cǐ dōng mén xíng。
土中有死骨,闻之复心惊。tǔ zhōng yǒu sǐ gǔ,wén zhī fù xīn jīng。