古诗词

梁应龙

韩亭秋月

梁应龙

晴烟几缕抹山隈,萧槭疏林拥榭开。qíng yān jǐ lǚ mǒ shān wēi,xiāo qī shū lín yōng xiè kāi。
千顷瑶波江芷漾,一庭柏影兔华来。qiān qǐng yáo bō jiāng zhǐ yàng,yī tíng bǎi yǐng tù huá lái。
雁拖秋色过韩峤,僧带岚光扣觉台。yàn tuō qiū sè guò hán jiào,sēng dài lán guāng kòu jué tái。
我欲拈毫裁月赋,可怜拙妇已无才。wǒ yù niān háo cái yuè fù,kě lián zhuō fù yǐ wú cái。

三元塔

梁应龙

一柱峻峥俯八荒,巨灵伸臂拂扶桑。yī zhù jùn zhēng fǔ bā huāng,jù líng shēn bì fú fú sāng。
晓帆傍鹭回风丽,暮寺寻僧借月光。xiǎo fān bàng lù huí fēng lì,mù sì xún sēng jiè yuè guāng。
铃动相轮疑有语,笔题阊阖自成章。líng dòng xiāng lún yí yǒu yǔ,bǐ tí chāng hé zì chéng zhāng。
何年赐出金莲烛,独惹瑶台蕊榜香。hé nián cì chū jīn lián zhú,dú rě yáo tái ruǐ bǎng xiāng。

阴那采黄精和朱游初太史

梁应龙

君言采黄精,且向山中去。jūn yán cǎi huáng jīng,qiě xiàng shān zhōng qù。
山中黄精有也无,露湿芒鞋知何处。shān zhōng huáng jīng yǒu yě wú,lù shī máng xié zhī hé chù。

阴那问松

梁应龙

梵音时和鸟语,孤标随月东西。fàn yīn shí hé niǎo yǔ,gū biāo suí yuè dōng xī。
把酒问松是我,松能答我非兮。bǎ jiǔ wèn sōng shì wǒ,sōng néng dá wǒ fēi xī。